Mặc dù nói Diệp Khiêm cũng đã sớm cùng Lý Vĩ bắt chuyện qua, Lý Vĩ cũng đã sớm có chuẩn bị, nhưng còn có rất nhiều chuyện cần phải cần cân nhắc tỉ mĩ cùng hoàn thiện, cho nên Diệp Khiêm cũng không có tâm tư uống rượu.
Có Diệp Khiêm dẫn đầu, Mặc Long cùng Lý Vĩ tự nhiên cũng sẽ không uống rượu rồi, về phần Địch Nhượng, hắn hiện tại đã bị mị lực cá nhân của Diệp Khiêm thuyết phục rồi, từ trên người Diệp Khiêm hắn nhìn thấy được tương lai tươi sáng của mình, cho nên Diệp Khiêm làm cái gì, hắn cũng theo học cái đó.
A Bố Tư cũng không có miễn cưỡng, bưng ly rượu lên cùng Diệp Khiêm đụng một cái, sau đó uống một hơi cạn sạch, nói: "Diệp tiên sinh lần này tới nơi này không phải có chuyện đại sự gì muốn làm chứ?"
Đây chính là chuyện cơ mật, tuy cùng đoàn hải tặc Ma Quỷ có quan hệ không tệ, nhưng Lý Vĩ cũng sẽ không dễ dàng tiết lộ ra ngoài, cho nên, A Bố Tư cũng không rõ ràng mục đích của Diệp Khiêm là gì.
Diệp Khiêm có chút nhẹ gật đầu, nói: "Tin tưởng A Bố Tư tiên sinh cũng đã nghe nói, gần đây quân đội Nhật Bản đã bắn chìm thuyền đánh cá Hoa Hạ, bốn ngư dân Hoa Hạ đã bị bắn chết.
Chính phủ Nhật Bản chẳng những không có bất luận lời xin lỗi gì, hơn nữa còn công nhiên phái binh tiến vào chiếm giữ đảo Điếu Ngư, nghiễm nhiên đã đem đảo Điếu Ngư trở thành lãnh thổ của bọn họ."
"Biết một ít a." A Bố Tư gật gật đầu, nói, "Chẳng lẽ Diệp tiên sinh là muốn..." Nói đến một nửa, A Bố Tư cũng không có nói tiếp, hắn có chút không thể tin được, một đoàn hải tặc vậy mà lại có suy nghĩ đối phó quân đội quốc gia.
Bất quá, tình hình trước mắt chỉ sợ chính là như vậy a.
Dừng một chút, A Bố Tư nói tiếp: "Diệp tiên sinh, có câu nói tôi không biết có nên nói hay không."
"A Bố Tư tiên sinh có lời gì thì cứ việc nói thẳng, Diệp mỗ xin rửa tai lắng nghe." Diệp Khiêm nói.
"Diệp tiên sinh, tuy hiện tại đoàn hải tặc Thiết Huyết đã phát triển tới trình độ nhất định, nhưng cùng quân đội chính quy so sánh thì còn có một khoảng cách nhất định a.
Vô luận là vũ khí trang bị hay là tố chất nhân viên, đều có khoảng cách rất lớn.
Huống hồ, đây là chuyện giữa các quốc gia, chúng ta cũng không cần thiết phải xen vào lam gì? Ngay cả chính phủ Hoa Hạ cũng không có bất kỳ cử động gì, thì chúng ta cần gì phải chen chân vào a?" A Bố Tư nói.
Lời A Bố Tư nói cũng có đạo lý nhất định, cũng là chuyện hợp tình hợp lý, thế lực cá nhân dù cường đại thế nào, cũng vĩnh viễn không cách nào chống lại cơ quan quốc gia a.
Mặc dù nói hiện tại thực lực của đoàn hải tặc Thiết Huyết không kém, thế nhưng mà muốn chống lại quân đội chính quy, thì vẫn có một khoảng cách rất lớn.
Bất quá, có một số việc cho dù biết không thể nhưng vẫn phải làm.
Diệp Khiêm chậm rãi buông ly trà trong tay, có chút nhẹ gật đầu, nói: "Lời của ông nói cũng có được đạo lý nhất định, đây cũng là suy nghĩ trong lòng của rất nhiều người.
Bất quá, làm đàn ông trên đời, có việc nên làm thì vẫn phải làm, cho dù chuyện đó có khó khăn đến thế nào.
Về phương diện vũ khí trang bị chúng ta quả thật là thua một mảng lớn, thế nhưng mà ở phương diện tố chất nhân viên, thì tôi dám khẳng định sức chiến đấu của thành viên đoàn hải tặc Thiết Huyết chúng tôi, tuyệt đối sẽ không thua bất kỳ chi bộ đội hải quân của bất kỳ quốc gia nào.
Có đôi khi, chuyện là do người làm, cũng không phải nhất định phải đầy đủ năng lực mới đi làm, chỉ cần phần nhiệt huyết trong lòng bất diệt, thì có thể làm nên những chuyện trước nay chưa từng có.
Huống hồ, tôi cũng không có ý nghĩ đi đối phó quân đội chính quy Nhật Bản, điểm ấy tôi vẫn tự hiểu lấy a.
Tôi chỉ không thể trơ mắt nhìn thấy đồng bào của mình bị chết thảm, chẳng những là tôi, mà tôi tin tưởng tất cả huynh đệ của tôi cũng có y nghĩ giống như vậy."
A Bố Tư hít thật sâu một hơi, nói: "Diệp tiên sinh có thể xem là hào kiệt đương thời a, trước mắt đại nghĩa, tự nhiên là không chùn bước.
Diệp tiên sinh chịu đem chuyện này nói cho tôi biết, chính là đã xem trọng A Bố Tư tôi, cũng xem trọng đoàn hải tặc Ma Quỷ, không có xem tôi là người ngoài.
Chỉ cần Diệp tiên sinh nói một câu, tôi nguyện xông pha khói lửa, không chút chối từ."
"Diệp mỗ ở chỗ này xin tạ ơn trước." Diệp Khiêm nói, "Kỳ thật tôi có chuyện sự cần A Bố Tư tiên sinh hỗ trợ.
A Bố Tư cũng không phải người ngoài, tôi đây cũng xin nói thật với ông, nói cho ông hay, không bao lâu nữa, nước Nhật sẽ có biến cố rất lớn, đến lúc đó tôi hi vọng A Bố Tư tiên sinh hãy giúp tôi chặn tất cả thuyền hàng vận chuyển đến Nhật Bản, đương nhiên, đoàn hải tặc Thiết Huyết sẽ ở một bên hiệp trợ.
Nhật Bản là một quốc gia dựa vào nhập khẩu mới có thể sinh tồn, chỉ cần cản lại thuyền hàng nhập khẩu của bọn họ, thì đất nước bọn họ sẽ sinh ra các loại khủng hoảng.
Chuyện cụ thể, tin tưởng đến lúc đó, A Bố Tư tiên sinh sẽ biết phải làm sao."
Tuy Diệp Khiêm cũng không có nói rõ ràng là chuyện gì sẽ xảy ra, nhưng A Bố Tư vẫn nhạy cảm phát giác được Diệp Khiêm có một kế hoạch rất lớn đang được áp dụng, kế hoạch này là nhằm vào cả Nhật Bản.
Bất quá, Diệp Khiêm đã không muốn nói ra kỹ càng, thì A Bố Tư cũng không nên truy hỏi ngọn nguồn.
Có chút nhẹ gật đầu, A Bố Tư nói: "Không có vấn đề, tôi cũng không dám cam đoan có thể chặn được tất cả đội thuyền, nhưng phàm là đội thuyền chạy qua Thái Bình Dương thì tuyệt đối sẽ chạy không thoát."
Diệp Khiêm có chút cười cười, nói: "Không cần phải cam đoan như thế, Thái Bình Dương lớn như vậy, không có khả năng chặn lại tất cả đội thuyền.
Bất quá, những chiếc thuyền vận chuyển đồ ăn thì tuyệt đối không thể buông tha.
Bên Nanh Sói chúng tôi sẽ cung cấp tin tức chính xác kỹ càng, cam đoan để cho kế hoạch của ông hoàn thành thuận lợi.
Trên trời, có vệ tinh của tập đoàn Hạo Thiên chúng tôi, bọn họ cũng sẽ tiến hành quay chụp hình ảnh những chiếc thuyền vận chuyển ở trên biển, sau đó sẽ gửi tới cho đoàn hải tặc Thiết Huyết, đến lúc đó ông chỉ cần cùng Lý Vĩ liên hệ là tốt rồi."
Bữa tối cũng ăn không có bao lâu, lời nên nói đã nói ra tất cả, A Bố Tư cũng không có ở lại căn cứ đoàn hải tặc Thiết Huyết, liền ngồi thuyền đi trở về.
Diệp Khiêm dưới sự dẫn dắt của