Ở bên ngoài phòng bệnh.
Hai người Hắc Ưng và Vàng Ưng không hẹn mà cùng nhau cười khẽ, xem ra biệt thự Nam Kinh sắp có chủ mẫu rồi.
Vì trước khi họ rời khỏi phòng bênh, đã vô tình lướt nhìn thấy đôi môi của cô Vương có vẻ bị sưng thì phải.
Hóa ra lão đại của họ cũng mạnh bạo trong việc này đó.
Vì trước đó cả đám bốn người bọn họ chưa gặp mặt cô Vương thì cả bốn người bọn họ có một thời gian cho rằng lão đại nhà họ không thích con gái.
Đến bây giờ gặp được lại không phải như vậy, chỉ là lão đại nhà họ quá chung tình mà thôi.
Cùng lúc với đó, ở bên trong phòng bệnh,sau khi Hắc Ưng và Vàng Ưng đem đồ ăn sáng vào cho cả hai thì rời khỏi phòng bệnh khá nhanh, nhìn lại một bàn thức ăn quá thanh đạm cũng đủ biết là đều chuẩn bị cho cô.
Nhưng quả thật là cô nhìn thấy những món ăn đều lạc miệng luôn rồi.
Cháo trắng thịt băm, dưa cải muối, thịt chà bông, trứng muối, cá hấp mở hành, súp nấm gà ….
Vương Tuyết Băng nhìn bàn đồ ăn rồi ngước mắt nhìn anh, không vui nói: " Đều do anh sắp xếp? "
Triệu Hàn Dương lắc đầu, ngồi xuống giường ôm cô vào lòng, nhỏ giọng dụ dỗ: " Ngoan, em ăn đỡ những món này trước đi.
Giờ em tuy hạ sốt với lại dạ dày của em lại không được tốt nên ăn những món thanh đạm trước đi.
"
Vương Tuyết Băng ngước mắt nhìn anh, hừ lạnh, bĩu môi nhìn nón cháo trắng thịt băm với những món ăn kèm, dù không muốn nhưng giờ cô quả thật rất đói bụng nên phải ăn thôi.
Vừa ăn, cô vẫn không quên lấy muốn vớt hành cắt nhiễn trong cháo sang chén nhỏ bên cạnh, và những món ăn kèm khác như gừng, tỏi, hành tây, rong biển, súp lơ xanh, bắp cải tím...cũng chung số phận.
…
Mới đó đã qua hai tiếng, Vương Thừa Duật cũng đã đến phòng bệnh để thăm cô.
Theo phép lịch sự, Vương Thừa Duật gõ cửa trước khi vào bên trong, nhận được lời mời, anh liền đẩy cửa đi vào đã nhìn thấy cảnh tượng không thể tin được là Triệu Hàn Dương đang ngồi ở trên giường ôm cô vẫn còn đang chìm vào giấc ngủ.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Sau chỉ mới có một đêm thôi mà anh cảm giác được đất trời thay đổi vậy?
Triệu Hàn Dương một tay đang ôm cô ghì chặt vào lòng, tay kia lại nắm lấy cánh tay vẫn còn đang truyền thuốc để tránh bị động đến.
Mắt thấy người đi vào là ai, anh liếc mắt nhìn hắn, lên tiếng: " Sau cậu lại đến đây? "
" Đến để thăm nhóc con nhà tôi.
" Vương Thừa Duật liếc nhìn em gái nhỏ của anh đang làm ổ trong lòng tảng băng.
Triệu Hàn Dương gật đầu, cuối đầu nhìn cô cứ chóp chép miệng khi đang ngủ liền cười,nhàn nhạt nói: " Vậy cậu khám cho cô ấy đi, nhớ cẩn thận đừng đánh thức cô ấy là được.
"
Vương Thừa Duật gật đầu, anh tiến đến kiểm tra kim tiêm truyền nước, lại đi đến kiểm tra tổng quát xem thử cô đã hết sốt thì có thể xuất viện: " Tình trạng của con bé đã ổn định rồi, truyền xong chai nước này là có thể xuất viện đó.
"
" Được.
" Triệu Hàn Dương gật đầu, nhìn cô triều mến.
Vương Thừa Duật cũng không nấn ná ở lại phòng bệnh