Vương Tuyết Băng nói thẳng, vì chính cô cũng không nhớ rõ chuyện của sáu năm về trước, vì đối với cô đó là việc không mấy quan trọng nên cô mới không để tâm.
Và rồi cô cũng thẩy chuyện đi sang sau đầu.
Vương Tuyết Băng cũng với Rin và Ken đi dạo quanh các con đường ở đây.
Đến khi cả đám ba người đi đến võ quán, liền hứng thú mà ghé vào bên trong xem thử.
Tuy để là võ quán, nhưng phần sảnh trước được trưng bày đồ cổ, đá quý, mua đá phỉ thúy hay may mắn hơn sẽ được đá lục bảo…
Còn nếu đi vào sâu bên trong thì chính là võ đài, và ở đây cũng được ví như biên giới thu nhỏ vì ở đây thách đấu nhau đều là giữa sống và chết.
Cứ vậy mà cô đã đi dạo vài vòng, thuận mắt đưa tay ra lấy vài cục đá đưa cho Rin, mặc dù cậu ta không am hiểu về số đá phỉ thúy hay lục bảo này nhưng thấy cô cứ vậy mà lựa ra vài cục đá xấu xí nhất và to nhất đưa cho mình: " Cửu tỷ, chị đây là muốn mua mấy cục đá này về chơi à? "
" Ừ,mua về cho Whisky chơi.
" Vương Tuyết Băng bĩu môi nhìn số đá trong tay cậu nói.
Ken nghe xong: " ....!"
Cửu tỷ, tỷ có chắc là Whisky sẽ chơi với mấy cục đá này không? Sao chị lắm tiền mà không chia bớt cho người nghèo hay làm từ thiện cũng được mà?
Rin nghe cô nói cũng câm nín, Cửu tỷ chị có chắc Whisky sẽ thích không? Với lại nó chỉ cần ăn thịt thôi mà, làm gì mà có hứng với mấy cục đá trăm vạn của chị mua?
Chị không thấy đâu ví à, không bằng cho em số tiền còn có nghĩa hơn đấy?
Vương Tuyết Băng nhìn hai người họ chỉ cười nhẹ, lên tiếng nhắc nhở: " Cậu mau cho người đi bổ số đá đó đi.
Sẽ có đều bất ngờ đó.
"
" Em cảm thấy xót tiền thì có.
" Rin bĩu môi nhìn số đá trong tay, vẫn đi tìm ông chủ bổ đá.
Chưa đầy nửa tiếng, Rin đã quay trở lại với số đá phỉ thúy màu lục, hồng ngọc và phỉ thúy hai màu lục hồng với tổng số tiền lời lên đến nghìn vạn.
Vương Tuyết Băng cũng không bất ngờ, vì cô có thể phân biệt được dựa vào hình thù bên ngoài của mấy viên đá.
Khi rời khỏi, Rin và Ken vẫn không tin vào trong mắt mình, tại sao chị ấy chỉ cần lấy đại mà trúng ngay phỉ thúy lục bảo vậy.
Trên xe, cô ngồi ở ghế sau nhắm mắt nghỉ ngơi, còn hai người họ thì vẫn luôn ngẳm nghĩ lại cuộc đời mình.
…
Ở Nam Kinh.
Biệt thự Nam Kinh về khuya, Triệu Hàn Dương
vẫn còn ngồi ở quầy bar cùng với Vương Tử Nhân và Âu Thu Sâm.
Ba người ngồi trên ghế mà nhâm nhi từng ly sâm panh, bầu không khí trong tầng hầm phòng rượu chỉ còn mùi rượu và khối thuốc lá do các anh hút.
Âu Thu Sâm ( Eric lão nhị ) vẫn không thể nhìn cách Triệu Hàn Dương tự hủy hoại bản thân mình, dù cô không quay về nhưng cậu ta đã âm trầm gần cả tháng nay.
Âu Thu Sâm ( Eric lão nhị ) không nhìn anh nữa, ngước mắt nhìn Vương Tử Tâm, nhàn nhạt hỏi: " Lão tứ, rốt cuộc cậu có liên lạc với con bé kia không? "
Vương Tử Tâm gật đầu, dù có liên lạc với cô nhưng máy lại báo nằm ngoài vùng phủ sóng, cho nên anh cũng không biết