Dù bị tuyên chiến, cô vẫn lạnh nhạt chấp nhận, vì thế nào, hôm nay đám người này cũng sẽ bắt ép cô bước lên khán đài bằng mọi giá, chi bằng cô sẽ làm theo tâm nguyện của họ vậy.
" Được, dù sao cũng do cô muốn chết trước.
" Vương Tuyết Băng dứt lời, cũng đã xoay người bỏ đi.
Cô lại lên tiếng dặn dò Rin: " Cậu mau đến chỗ của lão chị bảy lấy ít thuốc trị thương cho tôi đi.
"
Rin gật đầu, nhanh chóng rời khỏi vỏ quán.
Còn Ken thì ở bên cạnh cô mọi lúc để phòng ngừa bất chất mà ra tay.
Lúc này trên sàn đấu, MC trận đấu đã công bố việc thắng thua của hai người trên khán đài.
Sau khi công bố xong cũng là cuộc chiến giữa cô và Nguyễn Ngọc, cũng như cũng trận chiến giữa Dương Tiểu Tam.
MC trận đấu nghe người bên cạnh nói nhỏ xong liền cầm Micro lên nói ngay sau đó: " Kính thưa quý vị quan khách, ông chủ lớn nhỏ và các vị công tử.
Tiếp sau đây là trận đấu võ đài của Nguyễn Ngọc tiểu thư cùng với cô Vương Tuyết Băng.
"
" Nguyễn Ngọc tiểu thư sau? Có phải người đã giành thắng giải quyền anh với võ sĩ R hai năm trước không? "
" Chắc là vậy rồi? "
" Vậy còn cô Vương Tuyết Băng là ai? Sao nghe thấy tên rất quen nhỉ? "
" Đúng thật là rất quen? Nhưng có khi là trùng tên cũng không chừng.
"
…
Và rồi hàng ngàn câu hỏi của mọi người, và bàn luận sôi nổi dưới khán đài.
MC trận đấu nhìn không khí dưới khán đài ngày một nóng lên cũng lên tiếng mời hai người họ lên sàn đấu.
Ngay khi vừa lên, dưới khán đài càng xôn xao thêm, và số tiền cược cũng đã bắt đầu.
Hơn một nửa khán đài đều chọn lựa Nguyễn Ngọc thắng trận đấu, cũng chỉ có một số ít lựa chọn cho cô.
Nhưng không vì thế mà số tiền cược của Vương Tuyết Băng ít đi.
Ken đàn em thân thiết của cô đã đặt ba mươi vạn tệ tiền cược làm cho cả khán phòng im bặt.
Trong khi đó số tiền cược của Nguyễn Ngọc chưa tới ba mươi vạn tệ đã quá đà.
Chưa tính đến Vương Thừa Quân vừa đến đã nhìn lên khán đài đã thấy cô em gái nhỏ mình đứng ở trên là anh biết đã quá trễ để ngăn cô rồi.
Liếc mắt nhìn thấy số tiền đặt cược thì anh cũng không ngần ngại mà chi Ba nghìn vạn tệ đặt cho Vương Tuyết Băng.
Cùng lúc Triệu Hàn Dương, đám người Hắc Ưng và Phạm Hy Anh ( Famu hai An ) cũng đã đến và đi vào bên trong.
Mắt nhìn thấy cô đứng ở trên sàn đấu, cả người anh đều căng chặt, môi cũng đã mím lại thành một đường thẳng.
Nhìn thấy tảng băng, Vương Thừa Quân liền biết mọi chuyện sẽ không còn đơn giản nữa rồi.
Nếu con bé bị thương e rằng cả cái vỏ quán này cũng sẽ thành một đống đổ nát cho xem.
Đám người Hắc Ưng nhìn lão đại nhà họ, lại nhìn cô Vương ở trên sàn đấu mà tâm trạng thấp thỏm không thôi.
Tai nghe thấy sắp hết giờ đặt cược cho người khiêu chiến và người đấu thì sẽ để họ bắt đầu thi đấu.
Dù vậy, anh vẫn cứng đờ người ra móc một chiếc thẻ đỏ đen không giới hạn đặt cược cho cô, Đám người Hắc Ưng cũng đồng loạt lấy tiền ra để đặt cược.
Hắc Ưng đặt ba mươi vạn tệ.
Vàng Ưng ba mươi vạn tệ.
Lục Ưng ba mươi vạn tệ.
Bạch Ưng ba mươi vạn tệ.
Phạm Hy Anh ( Famu hai An ) cũng theo ba mươi vạn tệ nốt.
Đám người dưới khán đài nhìn thấy số đặt cho cô đã cán mốc hơn Ba trăm nghìn tỷ.
Họ nhìn đám người đặt cược: " ...!"
Rốt cuộc các người đến