Khi đến phòng y tế, anh dùng mũi chân đá cánh cửa phòng ra, rồi ôm cô đi vào bên trong phòng đặc cô nằm trên giường y tế.
Sau đó Triệu Hàn Dương cũng đã đưa tay kéo màn chắn để chuẩn bị giúp cô kiểm tra toàn diện.
Song song với việc đó, anh cũng sợ bên ngoài có ai đi vào nên bước chân ra đóng cửa phòng y tế khoá trái luôn.
Vương Tuyết Băng nhìn thấy anh quay lại liền cảm giác bất an, nuốt nước bọt, nhỏ giọng hỏi anh: " Anh...anh định làm gì thế? "
Triệu Hàn Dương nhíu mày, nhìn khuôn mặt cô có chút bầm tím liền cảm thấy rất trướng mắt, lại liếc nhìn khóe môi cô còn vết máu liền không thể kìm chế bản thân, vươn tay ghì chặt cô vào lòng, nhắm ngay đôi môi đỏ mọng của cô mà bắt đầu cắn mút.
Vương Tuyết Băng cứ vậy mà ngữa đầu ra sau để đón nhận lấy nụ hôn mạnh bạo của anh, dù không biết anh rõ anh vì lý do gì mà tức giận như thế.
Sau một lúc lâu, đôi môi mỏng bạc của anh cũng hôn nhẹ khóe môi cô mới lưu luyến rời khỏi, để lại trên môi cô vệch nước nhỏ.
Vương Tuyết Băng sau khi dứt nụ hôn đôi mắt cũng bắt đầu mơ màng, hành động vô thức liếm môi khô khóc.
Ưm...môi cũng bị anh gặm cắn đến tê rần luôn.
Triệu Hàn Dương sau khi hôn mạnh bạo, anh cũng đã gục đầu vào hỏm cổ cô mà ổn định cảm xúc của bản thân.
Chưa đến ba phút, anh cũng đã đưa tay ra để cởi khoá kéo áo cho cô để bắt đầu kiểm tra toàn diện.
Vương Tuyết Băng đỏ mặt nhìn từng hành động của anh, hơi thở cô cũng đã trở nên gấp gáp và nặng nề hơn khi bàn tay to lớn của anh đang bắt đầu đụng chạm lên vùng da thịt nhạy cảm của bản thân: " Ưm ~~~ Anh ....!anh đang làm gì vậy? "
Nhận thấy giọng nói của cô khác thường, Triệu Hàn Dương cũng không thể ngờ cô gái nhỏ của anh quá nhạy cảm, hơn nữa hơi thở của cô rất mị hoặc đối với anh.
Vì vậy anh cũng không thể để cho bác sĩ kia kiểm tra vết thương của cô, và anh sẽ tự mình kiểm tra kỹ lưỡng các vết thương trên người cô.
Mặc dù việc này rất khó khăn, anh vẫn phải kiềm chế bản thân không " ăn " cô ngay bây giờ, nhưng trong tương lai gần, anh sẽ " ăn " sạch cô để đồi lại cả gốc lẫn lãi.
Triệu Hàn Dương cố gắng chắn tỉnh bản thân, điều chỉnh lại nhịp thở, cuối đầu hôn lên trán cô, giọng nói có chút khàn đi: " Ngoan, nằm yên đi.
Anh kiểm tra vết thương cho em.
"
Mặt mũi của cô lúc này cũng đã đỏ ửng, dù bản thân vẫn đang bị thương, nhưng hành động kia của anh chẳng khác nào là đang chăm lửa vào người cô đâu.
Vừa nóng bỏng, vừa khó chịu.
Cảm giác bản thân đang khao khát thứ gì đó.
Ánh mắt mờ mịt nhìn khuôn mặt điển trai không góc chết của người đàn ông mình đã cố tình chạy trốn kia.
Quả thật cảm này càng làm cho cô cảm giác rất không thoải mái nha.
Suốt ba mươi phút trôi qua, anh đã kiểm tra kỹ lưỡng các vết thương trên người giúp cô xong, anh cũng đã mặc lại quần áo giúp cho cô.
Đúng lúc này, bên ngoài của phòng y tế có người gõ cửa,anh bước ra ngoài mở cửa đã nhìn thấy không ít người đang đứng đợi.
Vương Lão Tứ vừa nhìn thấy anh bước ra liền liếc vào bên trong phòng, đáng tiếc không thấy được gì, hậm hựt hỏi: " Rốt cuộc em gái tôi có sau không? "
" Đúng vậy đó lão ngũ, cậu mau lên tiếng trả lời đi.
" Phạm Hy Anh ( Famu hai An ) lên tiếng thúc giục.
Triệu Hàn Dương đưa mắt liếc nhìn vào bên trong, ánh