Sau khi triển khai bao vây thì cuộc chiến cuối cùng cũng chính thức bắt đầu, Thẩm Nghiên Nhi đang ở trên ban công nhặt ống ngắm thì bị M24 trực tiếp bắn trúng đầu, cô ấy chưa kịp trở về phòng thì một cái bom xăng đột nhiên rơi xuống ngay dưới chân.
“Phía nam có kẻ địch!” Willa hét lớn nhắc nhở.
“Phía bắc cũng có!” Ôn Hinh mới vừa thò đầu ra ngoài cửa sổ thì đã bị tấn công tụt hết một nửa thanh máu, cô ấy cực kỳ hoảng hốt.
“Bốn phương tám hướng đều có, chúng ta bị giáp công rồi.
” Phương Dạ nhìn thoáng qua đã phán đoán được tình thế lúc này.
Ôn Hinh nghi hoặc nói: “Vì sao bọn họ chỉ tấn công chúng ta, chẳng lẽ tổ đội của bọn họ cố ý nhắm vào chúng ta?”
Phương Dạ bình tĩnh trả lời: “Tự tin lên nào, bỏ bớt hai chữ chẳng lẽ đi.
”
Bây giờ cũng đã bắt đầu hơn hai phút rồi, thành phố P là địa điểm chủ chốt, nhưng bốn đội ngũ khác không hề bị tấn công lấy một lần, chuyện này chẳng phải đã quá rõ ràng rồi hay sao?
Ôn Hinh oán hận nói: “Thật quá đáng, tôi phải báo cáo bọn họ với trọng tài mới được!”
Phương Dạ ngăn cô ấy lại: “Vô dụng, trận chung kết ít nhất có tám người trọng tài ở đây, bọn họ nhất định là đã phát hiện ra rồi nhưng lại không định can thiệp vào, hoặc có thể nói là bọn họ đang cấu kết với nhau làm việc xấu!”
Thẩm Nghiên Nhi nghe anh nói xong mới vỡ lẽ ra: “Chẳng lẽ là bởi vì chuyện xảy ra tối hôm qua mà Cốc Dật Hào kia đã bắt đầu trả đũa chúng ta sao?”
“Cốc Dật Hào là ai?” Phương Dạ không nhớ rõ đã xảy ra chuyện gì: “Tối hôm qua mọi người đã xảy ra chuyện gì?”
“Đợi lát nữa lại nói, trước mắt mọi người cứ tập trung thi đấu đi.
”
Bọn họ đang nói thì có hai kẻ địch đã tìm đến được toà nhà của Ôn Hinh đang đứng, sau khi bọn họ phán đoán chỉ có một người ở đó thì lập tức trực tiếp vọt vào bên trong.
Tuy Ôn Hinh nhờ vào lợi thế về địa hình thuận lợi gϊếŧ được một tên, nhưng một mình cô ấy vẫn khó lòng địch lại hai người nên cũng đã nhanh chóng bỏ mình.
Willa không muốn dẫm vào vết xe đổ của cô ấy nên đành phải hội hợp với Phương Dạ.
Hai người bảo vệ một toà nhà bốn tầng, Phương Dạ chiếm lấy vị trí cao nhất của toà nhau xong thì lập tức bắt đầu phản kích.
Trong tay anh đang cầm một khẩu súng bắn tỉa SLR, mỗi một tiếng súng vang lên thì sẽ có một kẻ địch ngã xuống đất!
Đáng tiếc sau khi bọn họ ngã xuống đất thì không thể tiếp tục tấn công nữa, hơn nữa khoảng cách quá xa không thể ném bom đến đó được, Phương Dạ cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn đối phương bị những người khác nâng dậy.
“Giống như game bị hack ấy!”
Trong lòng mỗi một tuyển thủ bị bắn trúng đầu đều nảy ra những lời này.
“Tốc độ phản ứng và độ chính xác tuyệt đối như vậy, nếu không phải chắc chắn là hack rồi!” Một thành viên trong chiến đội PG mắng lớn.
Lúc nãy anh ta còn chưa kịp thấy người thì đã bị bắn trúng đầu rồi, hơn nữa hai lần còn bắn vào gần như một vị trí.
Uy lực của SLR tuy là lớn thật, nhưng lực phản chấn cũng vô cùng kinh khủng, có thể làm ra loại thao tác như vậy trừ phi là tuyển thủ hạng nhất thế giới nhưng dù có như vậy thì xác suất thành công cũng chỉ tầm ba mươi phần trăm, kiểu bắn không chút sai sót như Phương Dạ, ngoại trừ hack ra thì không còn cách giải thích nào khác.
Nhờ vào việc kẻ địch đang hoảng sợ trước sự tấn công dồn dập của Phương Dạ, Willa rốt cuộc có thể phát huy được toàn bộ thực lực của bản thân, cô ta bắn gục một kẻ địch cố ý tiếp cận, sau đó chém hắn chết triệt để.
“Đừng kích động, ném bom tiễn bọn họ đến Tây Thiên đi!”
Dương Nghiêm Hi ra lệnh xong thì tất cả đội viên của chiến đội PG đồng loạt ném bom xăng ra như những thứ này là đồ miễn phí vậy, Willa đang ở lầu hai không chỗ nào để trốn nên ngay lực tức đã bị nổ tan xác.
Sau khi mất đi hàng phòng ngự của cô ta, những kẻ địch khác đã không còn gì ngăn trở nên nhanh chóng tiến đến ngay phía dưới tầng, Phương Dạ một cây làm chẳng nên non nên cũng bị một đống bom xăng nổ tan tành…
Chiến đội Bách Hợp chỉ giành được một điểm thì đã trở thành đội ngũ đầu tiên bị đào thải.
Tình huống như thế này theo lệ thường thì bọn họ đã vô duyên với chức quán quân rồi, cứ cho trận đấu tiếp theo gặp PUBG đi nữa thì chắc hẳn đã không còn cách nào xoay chuyển tình thế được nữa.
Ôn Hinh tức giận đến mức suýt nữa đã cắn vỡ răng rồi.
“Quá vô sỉ, quá đáng giận, tổ đội cố tình chơi xấu một cách trắng trợn như vậy, chẳng lẽ giải đấu cup Vưu Ngư này không có luật lệ gì nữa sao?”
Thẩm Nghiên Nhi lộ ra vẻ mặt vô cùng áy náy nói: “Thật ngại quá, lần này là chúng ta liên lụy chiến đội.
”