“Nghiên Nhi, bình thường không phải cậu không ăn tỏi sao?” Triệu Tuyết không nhịn được, hỏi.
Thẩm Nghiên Nhi cười ngọt ngào: “Ừ, trước đây mình không ăn, nhưng vì Phương Dạ thích nên mình muốn thay đổi một chút.”
Thì ra là vì bạn trai nên mới thay đổi thói quen ăn uống bao nhiêu năm, đây không phải tình yêu đích thực thì là gì?
Thân là phụ nữ, Triệu Tuyết cũng có chút ghen tị với Phương Dạ.
Ngay cả bình thường, cô ta cũng chưa bao giờ nghĩ đến việc vì bạn trai mà thay đổi.
Nên ăn thì ăn, nên chơi thì chơi, mọi thứ vẫn giống như trước.
Bạn gái không những xinh đẹp nhu mì mà còn nghe lời, rốt cuộc kiếp trước Phương Dạ tích được bao nhiêu phúc đức đây…
Triệu Tuyết lại hỏi: “Nghiên Nhi, nói thật cho tôi biết, Phương Dạ thực sự là bạn trai của cậu sao?”
Thẩm Nghiên Nhi hơi do dự, nhưng vẫn thẳng thắn trả lời: “Thật ra cậu ấy cũng không tính là bạn trai tôi.”
Quả đúng như thế!
Triệu Tuyết cười mỉa trong lòng.
“Tôi đã nói rồi, sao cậu có thể không có mắt nhìn như vậy, lại nhìn trúng một tên giao đồ ăn cơ chứ.” Cô ta nói tiếp: “Nhất định là anh ta theo đuổi cậu, mà cậu lại vì muốn từ chối Quản Du nên cậu mới lấy anh ta ra làm lá chắn, không phải nói chứ cái lốp xe dự phòng này cậu chọn cũng tệ quá đó!”
“Cậu hiểu lầm rồi.” Thẩm Nghiên Nhi nghiêm mặt nói: “Mặc dù cậu ấy không phải là bạn trai tôi, nhưng cũng không phải là lốp dự phòng.
Tôi thật sự thích cậu ấy, tôi cũng không biết cậu ấy có thích tôi hay không…”
“Vãi chưởng, thì ra cậu mới là lốp dự phòng?”
Triệu Tuyết rối tung cả lên, điều này hoàn toàn trái ngược với những gì cô ta suy đoán, không ngờ là Thẩm Nghiên Nhi đang theo đuổi người khác?
“Tôi không tin, rốt cuộc anh ta có gì tốt trừ vẻ ngoài đẹp trai ra?” Cô ta tận tình khuyên bảo: “Cậu không thể nhảy vào biển lửa, nếu thật sự hai người đến với nhau, củi gạo dầu muối cũng đủ để làm cậu đau đầu rồi, vợ chồng nghèo trăm việc phải lo, chẳng lẽ cậu chưa nghe nói sao?”
“Tôi thật sự rất thích cậu ấy, mặc kệ nghèo hay giàu, tôi cũng muốn ở bên cậu ấy.” Thẩm Nghiên Nhi nhìn bóng lưng bận rộn của Phương Dạ bằng ánh mắt tràn đầy dịu dàng, đây không phải chuyện có thể tùy tiện giả vờ, hoàn toàn là biển hiện chân thành!
Triệu Tuyết vừa nghe xong liền che mặt: “Trời ạ, rốt cuộc anh ta cho cậu uống thuốc mê gì rồi…”
“Chào mọi người.” Lúc này Quản Du mang theo một chai sâm panh vàng đi tới: “Thấy mọi người ăn uống vui vẻ như vậy, thế nên cầm chai rượu đến để góp vui.
Triệu Tuyết nói: “Rượu đẹp quá, lớp trưởng, rượu này tên là gì?”
“Đây là Yellowboam, một phiên bản giới hạn của Veuve Clicquot.” Quản Du hờ hững mỉm cười: “Chắc hẳn bình thường mọi người hiếm khi tiếp xúc thương hiệu này.
Nó được bao trùm hai mươi hai điểm bằng một lớp giấy bạc dát bốn carat vàng, phối hợp cùng là mũ mạ vàng 24k.
Phía trên có khắc chữ ký của bà Kriguo, có giá trị sưu tầm cực kỳ cao.”
Phương Dạ cố ý sợ hãi nói: “Quao, hóa ra cái chai được làm bằng vàng, chẳng trách nó đẹp như vậy, chai sâm panh này chắc mắc lắm phải không?”
Đúng là tên quê mùa chưa nhìn thấy qua!
Mọi người đều tỏ vẻ khinh thường.
Mặc dù hầu hết mọi người chưa bao giờ nhìn thấy sâm panh Veuve Clicquot, nhưng ít nhất cũng sẽ không ngạc nhiên như Phương Dạ, đây không phải làm mất mặt hoa khôi của trường sao?
Thẩm Nghiên Nhi có thể nhịn được mới lạ!
Quản Du khá hài lòng với phản ứng của Phương Dạ, anh ta dương dương tự đắc nói tiếp: “Cũng không mắc lắm, mặc dù là phiên bản giới hạn cũng chỉ có một vạn hai trăm tệ một chai.”
Một chai sâm panh hơn một vạn tệ?
Các bạn học cùng nhìn nhau rồi hít một hơi lạnh, biểu hiện của Phương Dạ còn khoa trương hơn,
Mắt trợn tới nỗi muốn rớt ra ngoài.
“Cái vỏ chai này ít nhất cũng đáng một hai ngàn, nếu như cậu không chê, uống xong có thể đem về bán lấy tiền.” Quản Du cố ý nói với Phương Dạ.
“Làm sao có thể không biết xấu hổ như vậy chứ?” Phương Dạ xoa xoa tay, dáng vẻ như không thể đợi lâu