“Hả? Quẹt thẻ?” Lâm Viện còn chưa kịp phản ứng lại.
Trái lại Thẩm Nghiên Nhi vẻ mặt lạnh nhạt, người có thể sống ở biệt thự hướng biển thì đối với chút tiền ấy đương nhiên không có gì đáng kể cả.
Phương Dạ nhíu mày nói: “Tôi có thể thanh toán đầy đủ, nếu không thể quẹt thẻ thì xong đời rồi, cô muốn tôi đi đâu lấy nhiều tiền mặt như vậy chứ?”
Lâm Viện mở to hai mắt nhìn: “Đợi một chút, ý của ngài là, ngài sẽ mua chiếc xe này sao?”
“Nếu không thì sao?” Phương Dạ dở khóc dở cười nói: “Sao thế, chiếc xe này là hàng không bán sao?”
“Không không không, không phải, tôi chỉ là tò mò thôi, chiếc xe kia ngài vẫn chưa liếc mắt nhìn một cái, tại sao lại đột nhiên quyết định mua chứ?”
“Bởi vì tôi muốn thấy có người trồng cây chuối trong sảnh triển lãm.
” Phương Dạ cười gian xảo: “Cô biết đấy.
”
Thẩm Nghiên Nhi có chút không hiểu vì sao: “Phương Dạ, trồng cây chuối là ý gì vậy?”
Thính lực của cô ấy cũng không biếи ŧɦái như vậy, đương nhiên không biết Phương Dạ đang nói cái gì.
“Không có gì, đợi lát nữa xem kịch hay là được rồi.
”
“Mời… mời ngài sang bên kia đợi một chút, tôi lập tức đi lấy máy OS và hợp đồng mua xe!” Lâm Viện thấy Phương Dạ dường như không giống nói đùa, cô ấy hưng phấn gần như không nói nên lời.
Phương Dạ mỉm cười nói: “Thả lỏng một chút, đừng quá kích động, chúng tôi đợi cô, đúng rồi, các cô có gì uống không, nếu có làm phiền đưa qua đây một chút, đi dạo lâu quá hơi khát nước rồi.
”
“Vâng, có ạ, tôi sẽ lập tức quay lại!”
Nhìn thấy Lâm Viện vội vàng chạy trở lại suýt nữa thì gãy gót giày, mấy nhân viên kinh doanh kia nhất thời cảm thấy có chút bối rối.
“Quản… quản lý, vị khách kia đã quyết định mua chiếc xe kia, chuyển… chuyển khoản toàn bộ!”
“Cái gì?”
Sau khi nghe thấy lời của Lâm Viện, mọi người đều há hốc mồm.
Mấy năm qua trong phòng triển lãm xe quốc tế, có rất nhiều người đã bỏ ra chục triệu để mua xe, nhưng thực sự không có được nhiều người hào phóng như Phương Dạ.
Người ta còn không thèm lại gần xem xe nữa, chỉ nhìn bảng báo giá rồi chuyển khoản, thực sự là quá hào phóng rồi.
“Trời ạ, nếu như vị khách này thật sự mua xe, vậy chẳng phải tiền hoa hồng tháng này của Lâm Viện đã phá kỷ lục sao?”
“Điều này còn cần phải hỏi sao, nhân viên kinh doanh giỏi nhất không phải là cô ấy thì là ai nữa.
”
“Hơn nữa nó vẫn còn là một chiếc xe trưng bày, hoa hồng còn cao hơn rất nhiều so với xe sản xuất!”
“Tôi thật sự ngốc quá đi mất, tại sao vừa rồi lại không ra đó tiếp đón người ta chứ, cơ hội tốt như vậy lại nhường cho Tiểu Viện…”
Mấy nhân viên kinh doanh kia đấm ngực dậm chân, hối hận không thôi, hận không thể quăng cho bản thân hai cái bạt tai.
Sau khi quẹt thẻ và ký hợp đồng xong, hai người mới chậm rãi đến nơi trưng bày hàng quảng cáo xem xe.
Lúc Lâm Viện đang hào hứng giới thiệu thì Phương Dạ đột nhiên vỗ đùi.
“Hỏng bét!”
Thẩm Nghiên Nhi và Lâm Viện đồng thời bị dọa sợ.
“Sao thế Phương Dạ?”
“Chiếc xe này hình như chạy bằng điện…”
“Hả, vậy làm sao bây giờ?” Thẩm Nghiên Nhi đối với xe cộ căn bản là không biết gì cả, sau khi nghe nói như thế còn tưởng rằng có gì đó không ổn, nhất thời có chút hoang mang lo sợ.
Mà Lâm Viện cũng cho rằng đối phương muốn đổi ý đòi lại tiền, lúc trong lòng đang lo lắng bất an thì Phương Dạ lại nói.
“Quên đi quên đi, tiền đã thanh toán rồi, cô xem xem giải quyết như thế nào trước đi.
”
Lâm Viện thiếu chút nữa nước mắt rơi đầy mặt, người có tiền đúng là người có tiền, mua xe trên chục triệu chẳng khác gì tiện tay mua cây kem bên đường.
Sau khi mở ra mới phát hiện rằng mùi vị không đúng.
Ồ thì ra đây không phải là hương vani sao?
Thôi bỏ đi bỏ đi, ăn tạm vậy.
Hai cái như nhau cả.
Dù sao cũng có tiền, thích tùy hứng!
Tiền đã trả rồi, đương nhiên nhân viên chuẩn bị giao xe, thấy nơi trưng bày hàng quảng cáo bận rộn, những vị khách tham quan ở phía dưới nhất thời bàn tán sôi nổi.
“Không phải chứ, chiếc xe trưng bày kia thực sự đã được bán sao?”
“Có gì mà phải ngạc nhiên chứ, Hoa Hải vốn dĩ nhiều đại gia mà, năm ngoái không phải có chiếc Bugatti Veyron còn chưa kéo đến sảnh triển lãm đã bị mua mất rồi.
”
“Người mua xe hình như là một cô gái trẻ xinh đẹp, nếu như cô ấy có thể nhìn trúng tôi thì tuyệt vời quá rồi.
”
“So với cậu tôi còn đẹp trai hơn nhiều, dựa vào cái gì mà không nhìn trúng tôi chứ?”
“Bởi vì tôi có tài năng