Nhưng đây không phải là trọng điểm, Thái Bình An rất nhanh đã bình tĩnh lại, tận tình khuyên bảo: “Tôi nói thật với cô vậy, cậu ta đã có bạn gái rồi, cũng là do bị cậu ta lừa gạt đấy!”
Willa chớp chớp mắt: “Anh ấy có bạn gái là chuyện rất bình thường mà, liên quan gì đến tôi?”
“Đương nhiên là liên quan rồi.
Tôi hỏi cô, cậu ta có nói với cô là cậu ta đã có bạn gái không?”
“Không có.
”
“Vậy thì đúng rồi, cậu ta cố tình giấu cô chuyện này là muốn một chân đạp hai thuyền đấy!”
Willa hơi thẹn thùng hỏi: “Ý ông là, Phương Dạ muốn theo đuổi tôi đúng không?”
“Còn phải hỏi sao?”
Cuối cùng Phương Dạ không nghe nổi nữa.
Thằng cha này thật biết suy diễn, không làm biên kịch thì thật là phí.
“Willa, cô đừng nghe ông ta nói bậy, chúng ta đi thôi.
”
“Ừm.
” Willa rất nghe lời, đi sát theo sau Phương Dạ.
“Sao, nội tình bị người khác vạch trần hết, thẹn quá hóa giận muốn bỏ đi à?” Thái Bình An càng nói càng hăng: “Người đẹp, cô đừng ở bên cậu ta, cậu ta vốn dĩ không có xe thể thao, tất cả đều là lừa gạt cô thôi!”
Ông ta đang nói thì thấy Phương Dạ lấy chìa khoá ra ấn một cái, đèn xe của một chiếc siêu xe màu đỏ rượu lập tức nháy lên vài cái, cửa tự động dáng thuôn từ từ nâng lên, khiến Willa và Thái Bình An đều há to miệng.
Tên nhóc này thật sự có xe thể thao sao?
“Lên xe đi, không cần quan tâm đến ông ta, bạn tôi sắp đến rồi.
”
Nghe thấy lời nói của Phương Dạ, Willa như tỉnh khỏi giấc mơ, vui vẻ ngồi lên ghế phó lái.
Không thể nào, sao nên nhóc này lại có chiếc Lamborghini, chắc chắn là lấy hết tiền ra thuê để cua gái!
Trong phút chốc, Thái Bình An đã nghĩ thông những điểm mấu chốt, đang định lớn tiếng nhắc nhở Willa thì sau lưng đột nhiên truyền đến tiếng còi thúc giục.
Lúc này ông ta mới nhớ đến mình đang đứng trên làn xe chạy, mau chóng tránh ra.
Sau khi nhìn thấy rõ xe, trái tim vốn mong manh dễ vỡ của ông ta lại bị chấn động mạnh mẽ.
Thân xe hình thuôn mang đầy cảm giác khoa học viễn tưởng, lưới tản nhiệt dạng “quả thận” độc đáo, đèn pha LED thanh mảnh và tinh tế, thu hút ánh nhìn của những người xung quanh!
“Đây… đây là Visio trong phòng trưng bày BMW sao? Không phải chứ, nó được người ta mua rồi sao?”
Sau khi nhìn thấy rõ người ngồi trên ghế lái là Thẩm Nghiên Nhi, Thái Bình An chấn động lần thứ hai!
“Bạn tôi đến rồi, chúng ta đi thôi.
” Phương Dạ cười nhẹ khởi động chiếc Poison, dẫn theo Visio từ từ lái ra khỏi bãi đậu xe.
Thái Bình An cảm thấy người mình đột nhiên mất hết sức lực, lẩm bẩm tự nói: “Thì ra… Thì ra người ta thật sự không phải là kẻ lừa đảo, thì ra mình mới là một tên ngu ngốc?”
Ông ta hồn bay phách lạc đi về phía xe của mình, hôm nay ông ta bị đả kích đến chết lặng, thật muốn chết quá.
Bây giờ không có chuyện gì có thể khiến ông ta thấy hứng thú, ông ta chỉ muốn tìm một nơi không người để khóc một trận cho đã.
Ông trời ơi, cầu xin ông đừng để con gặp Phương Dạ lần nào nữa…
Không dễ gì mới gắng gượng đi đến chỗ đậu xe, Thái Bình An đột nhiên phát hiện một vấn đề vô cùng nghiêm trọng.
Hay thật, sao chiếc X6 của mình không thấy đâu nữa?
Chẳng lẽ… cô gái lúc nãy là tên cướp?
Lần này thảm rồi, ví tiền, vali công tác, giấy tờ tuỳ thân mẹ nó ở trên xe hết rồi!
Cứ tưởng là có một cuộc gặp gỡ hay ho, thì ra là một cái bẫy dịu dàng…
Mười phút sau, Thái Bình An không dễ gì mới báo án xong ngồi bệt xuống đất, khóc hu hu như một đứa nhỏ.
Thế giới này thật là đáng sợ, tôi muốn tìm mẹ quá…
Trên chiếc Poison đang lao vùn vụt, Willa đột nhiên thở dài một hơi.
Phương Dạ hỏi: “Sao vậy?”
“Lúc trước khi đăng ký làm người mẫu xe hơi trên mạng, bạn học đều khuyên tôi đừng dấn thân vào nghề này, nói là nước trong đó vừa đục vừa sâu, tôi không tin, kết quả…”
“Ừm… nói thật, bạn học của cô nói không sai.
” Phương Dạ cười nhẹ nói: “Điều kiện của cô