Mùa hè vào đêm, 10h tối.
Những làn gió khô nóng tự do thổi vào khắp các ngõ ngách của thành phố, tuy nhiên không ảnh hưởng đến cuộc sống về đêm muôn màu muôn vẻ của mọi người.
Phố ẩm thực đêm tiếng người ồn ào, hai bên vỉa hè đầy các quầy hàng, tiếng cụng ly lốp cốp liên tiếp của thực khách, những cô gái trẻ trung ăn mặc gợi cảm đi qua đi lại, đem đại bộ phận da thịt miễn phí tặng các thực khách nam nhìn mà học hỏi, vừa ăn uống vừa liếc mắt đưa tình với các cô.
Trong một số góc đường âm u, dưới ánh đèn nê ông lờ mờ trông thấy nhiều “chân dài” đang nhiệt tình chào hàng với khách làng chơi.
Thành phố Tỷ Quy (ZG - Zigui City) tuy chỉ là một thành phố hạng ba của Trung Quốc, nhưng con phố ẩm thực đêm này cũng gợi lên cho người ta rất nhiều câu có ý cảnh sâu xa như "Thanh sắc khuyển mã", "Dạ dạ sanh ca" (ý chỉ lối sống phóng túng của mỗi cá nhân).
Cao Tiệm Phi đang đứng chết lặng trên con phố ẩm thực đông đúc.
Tất cả mọi thứ diễn ra xung quanh dường như chẳng có quan hệ gì với hắn.
Sự náo nhiệt đối với hắn mà nói chỉ bất quá là một cảnh tượng không tiếng động thôi.
Một người thiếu nữ thân đầy mùi rượu, lảo đảo bước tới bên người Cao Tiệm Phi rồi nắm lấy tay hắn nói: "Anh yêu, mời em uống một chai bia, em sẽ ngủ với anh đêm nay, được không?"
Cao Tiệm Phi rút tay ra khỏi tay cô gái, hờ hững nói "Cô nhận lầm người rồi"
Cao Tiệm Phi như một con rô bốt hướng về phía trước bước đi.
Một luồng gió nóng rực thổi đập vào mặt hắn, thế nhưng hắn lại cảm thấy lạnh run.
"Hừ! Mày muốn kêu oan à, có kiện đến trung ương cũng vô dụng! Tao là Tằng Kiến, Tằng Thế Tích là cha của tao, tao đụng trúng mẹ của mày thì cũng đụng rồi! Có chuyện gì mà lớn lao! Cho mày mấy chục ngàn tiền thuốc men thì đã là nhân đạo lắm rồi, nhưng tên nhóc mày lại còn muốn tìm tao phiền toái, thật là không biết sống chết! Nếu không phải cha tao căn dặn qua thì tao đã sớm cho người làm thịt mày rồi! Cút đi, nếu để tao thấy mặt mày thì mỗi lần gặp cho mày sống không bằng chết! Mau cút đi”
Đó là những lời nói trong chiều ngày hôm nay mà Tằng Kiến chỉ vào mũi Cao Tiệm Phi thốt ra.
Tằng Kiến là người phá vỡ cuộc sống bình thản, vui vẻ hạnh phúc của Cao Tiệm Phi.
Một tháng trước, Tằng Kiến sau khi uống rượu quá chén đã lái xe vượt đèn đỏ và đụng vào mẹ của Cao Tiệm Phi đang làm công tác vệ sinh trên đường, khiến cho mẹ của hắn phải sống đời sống thực vật.
Ngày thứ ba sau khi mẹ của Cao Tiệm Phi bị tai nạn, bác sĩ nói với hắn: "Đầu của mẹ cậu bị xuất huyết bên trong, máu tụ đã làm ảnh hưởng một số tế bào não cùng với hệ thống thần kinh khiến cho não không thể hoạt động như bình thường.
Với tình huống như thế, nếu như không làm phẫu thuật thì mẹ của cậu sẽ trở thành người thực vật! Thế nhưng, cậu phải biết, cuộc phẫu thuật này rất là khó khăn, do đó cậu phải chi trả một khoản chi phí lớn, thế nhưng cơ hội cũng rất ít.
Tôi nói thật với cậu, tỉ lệ phẫu thuật thành công chỉ có 4%.
Tuy nhiên, cho dù có kỳ tích và mẹ cậu tỉnh lại thì phương diện năng lực và trí lực của mẹ cậu cũng sẽ bị ảnh hưởng thật lớn.
Đương nhiên, nếu như cuộc phẫu thuật thất bại thì nó đồng nghĩa với..
cái chết!"
Cao Tiệm Phi không dám dùng sinh mệnh của mẹ hắn mạo hiểm với khả năng 4% đó.
Ngoài ra, chi phí giải phẩu 120 nghìn tệ, gia đình của Cao Tiệm Phi cũng không khả năng chi trả.
Sau khi xảy ra tai nạn thì tên gây tai nạn Tằng Kiến chỉ cho người mang 30 nghìn tệ đến bệnh viện, sau đó liền phủi không để ý tới nữa.
Mà mẹ của Cao Tiệm Phi chỉ là một nhân viên làm công tác vệ sinh nên cũng không có mua bảo hiểm y tế cho mình.
Mẹ của hắn nằm viện nửa tháng khiến cho số tiền mà Tằng Kiến "bố thí" cùng với 15 nghìn tệ gửi ngân hàng của gia đình họ Cao hoàn toàn biến mất.
Do Cao Tiệm Phi không khả năng chi trả các chi phí nên hắn đành mang mẹ hắn về nhà.
Hiện tại, mẹ của hắn nằm trên giường trong nhà, nếu như không phải có tiếng tim đập yếu ớt thì so sánh với người chết cũng chẳng khác gì.
Người sống đời sống thực vật!
Chuyện này, Cao Tiệm Phi không chịu nổi!
Hắn liền đi thưa kiện, đi khắp nơi thưa kiện.
Nhưng mọi sự diễn ra hoàn tòan khác với những dự đoán của Cao Tiệm Phi!
Băng ghi hình tại đồn cảnh sát giao thông tìm không được, sau đó được giải thích là hệ thống camera lúc đó bị trục trặc;
Cục Công An cũng không thụ lí chuyện này, lí do rất đơn giản, đây chỉ là một tai nạn giao thông, không thuộc về án hình sự, cũng không thuộc về án dân nên cục không có trách nhiệm giải quyết?
Và điều khiến cho Cao Tiệm Phi nghĩ không ra chính là những người đã chứng kiến tai nạn xảy ra nhưng họ đều im miệng không nói, không có ai muốn đứng ra làm chứng việc Tằng Kiến say rượu vượt đèn đỏ.
Cao Tiệm Phi thật giống như một con ruồi bay khắp nơi! Lòng hắn rất đau!
Hắn sống được 22 năm, tới giờ khắc này, hắn mới ý thức được lực lượng của bản thân mình yếu ớt và bé nhỏ cỡ nào!
Song song, hắn cũng ý thức được sự phức tạp của xã hội này!
Sau đó, Cao Tiệm Phi mới biết, cha của Tằng Kiến chính là Tằng Thế Tích.
Tằng Thế Tích là Bí thư của thành phố kiêm Cục Trưởng Cục Công An .
Mà gia đình của Cao Tiệm Phi như thế nào?
Cha của Cao Tiệm Phi là một người tàn tật, mẹ xuất thân từ nông thôn, làm công trong thành phố hơn nửa đời người.
Cao Tiệm Phi thì không được học hành đến nơi đến chốn, chưa tốt nghiệp phổ thông đã phải bỏ học đi làm suốt ngày.
Gia đình họ Cao cũng không có bà con thân thích gì lớn lao.
Sự thực chứng minh, một gia đình như vậy không có bất luận tư cách gì phân cao thấp với một gia đình cán bộ cao cấp cả!
Hai gia đình khác nhau một trời một vực.
Một con kiến nào có thể làm đau đớn một con voi?
Thế nhưng, Cao Tiệm Phi vẫn không phục!
Chiều ngày hôm nay, hắn đến trước cửa quán Karaoke Thế Kỷ tìm Tằng Kiến, thế nhưng còn chưa nói được hai câu thì Cao Tiệm Phi đã bị hai người vạm vỡ theo sau Tằng Kiến bụp bầm dập.
Sau đó, Tằng Kiến phun khói thuốc vào mặt hắn, chỉ vào mũi hắn tuôn một tràng giáo huấn và cảnh cáo.
"Ta.
.
.
Ta không phục!" Cao Tiệm Phi mang thân thể đầy thương tích bước đi trong con phố ẩm thực đông đúc, hai bàn tay xiết chặt đến nỗi móng tay cắm thật sâu vào da thịt.
Trên thực tế, tuy rằng Cao Tiệm Phi xuất thân hèn mọn, bằng cấp không cao, công việc tầm thường nhưng hắn là một người có tính lạc quan.
Hắn cùng với mọi người luôn luôn hòa hợp, miệng của hắn luôn luôn nói cười, người quen biết hắn tuy không nói nhất định sẽ thích hắn nhưng cũng tuyệt đối sẽ không ghét hắn.
Hắn cao 1m8, màu da nâu rám nắng trông rất khỏe mạnh, khuôn mặt luôn tươi vui, mấy thứ này cũng để hắn dễ dàng tìm một nhân duyên cho bản thân.
Có thể nói, Cao Tiệm Phi cũng rất thỏa mãn với những gì hắn có.
Thế nhưng tất cả đều bị kia cái tai nạn xe chết tiệt kia làm cho tan nát!
Đi qua con phố ẩm thực, nửa tiếng sau Cao Tiệm Phi rốt cục về tới chỗ cư ngụ của hắn.
Nơi đây là khu dân cư do hàng lọat ngôi nhà thấp bé hình thành, có thể nói khu dân nghèo của thành phố.
Cao Tiệm Phi đứng ở trong sân, ở giữa sân có một gốc cây cổ thụ già cỗi, chu vi của nó còn