Cao Tiệm Phi rời khỏi căn phòng số 1-4.
"Người sử dụng tôn kính, xin ngài cứ đi thẳng về phía trước, theo con đường này cứ tiếp tục đi." Giọng nói của lập trình trí tuệ vang bên tai Cao Tiệm Phi.
Hai bên trái phải của Cao Tiệm Phi là hai dãy phòng hình thành một con đường ở chính giữa.
Dựa theo lời của lập trình trí tuệ, Cao Tiệm Phi cứ tiếp tục bước đi.
Khoảng chừng đi được nửa cây số, phía trước xuất hiện một cái hộp hình chữ nhật màu đen.
"Xin ngài bước vào trong." Giọng của lập trình trí tuệ lại vang lên.
Cao Tiệm Phi không trả lời, trực tiếp bước luôn vào cái hộp hình chữ nhật màu đen.
Bỗng nhiên, cái hộp màu đen chuyển động và bay lên phía trên.
"Ah? Là thang máy?" Cao Tiệm Phi nhất thời hiểu rõ: "Có phải bây giờ ta đang đi đến tầng 8 của Quỷ Oa không?"
"Đúng vậy thưa ngài, quỷ hồn cấp 8 kia đang ở trong gian phòng số 8-1 chờ ngài!" Lập trình trí tuệ đáp.
Cao Tiệm Phi gật đầu, hắn đưa mắt nhìn ra khỏang không gian đen nhánh bên ngoài.
Khoảng một phút sau, cái hộp hình chữ nhật màu đen dừng lại.
Cao Tiệm Phi hơi do dự một chút, sau đó bước ra khỏi cái hộp.
Trước mắt vẫn là một con đường giống như ở tầng 1, hai bên trái phải đều là những căn phòng san sát nhau.
8-1, 8-2, 8-3.
.
.
"Đây là tầng 8” Cao Tiệm Phi trong lòng đã sáng tỏ.
Lúc này, Cao Tiệm Phi chậm rãi đi tới trước căn phòng số 8-1.
Cửa phòng khép hờ.
"Người sử dụng tôn kính, mời ngài tiến vào.
Xin ngài hãy nhớ kỹ, ngài chỉ có thời gian 1 tiếng đồng hồ để nói chuyện với quỷ hồn cấp 8 này.
Xin ngài hãy quí trọng thời gian.
Chúc ngài vui vẻ" Lập trình trí tuệ nói.
Hiện tại điều Cao Tiệm Phi phải làm chính là đẩy cửa bước vào.
Cao Tiệm Phi chậm rãi vươn tay đẩy cánh cửa phòng số 8-1 ra, trái tim của hắn đột ngột nhảy nhanh hơn, trong lòng hắn có một cảm giác khẩn trương khó hiểu.
"Phù.." Cao Tiệm Phi hít sâu và thở một hơi, bước vào.
Đây là một căn phòng khoảng 20 thước vuông, các vật dụng bày trong phòng đều là thuộc thời cổ.
Bàn bát tiên bằng gỗ, một cái giường gỗ có điêu khắc hoa văn có màn hai bên, thậm chí hắn còn nhìn thấy một bình phong bằng cẩm thạch vẽ hình thiếu nữ đặt giữa phòng.
.
.
Tất cả khiến cho Cao Tiệm Phi cảm giác như lạc vào mộng cảnh, rất không chân thực!
"Ta.
.
.
ta trở về thời cổ đại rồi sao?" Hắn tự hỏi.
Trên mặt đất của căn phòng có một tấm thảm bằng da thú.
Có một người đang ngồi trên thảm.
Đúng vậy, là "Người" !
Cao Tiệm Phi bản thân hiểu rõ, phàm là ở trong không gian Quỷ Oa thì ngoại trừ hắn là người sử dụng ra, những thứ khác đều là quỷ hồn cả.
Thế nhưng hiện tại Cao Tiệm Phi cảm giác được quỷ hồn đang ngồi ở trên tấm thảm kia là người!
Là một người đàn ông.
Hắn rất khác với các quỷ hồn khác, bất luận là khí sắc hay là hành vi cử chỉ đều rất "người" chứ không hề giống quỷ!
Cao Tiệm Phi đứng ở ngạch cửa, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào người đàn ông.
Lúc này, người ngồi trên thảm đang uống rượu.
Hắn ngồi trên thảm, để hai chân duỗi thẳng, vẻ mặt của hắn thoạt nhìn có chút chút bất cần đời.
Hắn uống mấy hớp rượu xong thì lại ho khan vài tiếng.
Trong khi ho, gương mặt tái nhợt của hắn hiện lên vẻ đỏ bừng.
Hắn rất anh tuấn, ngũ quan hết sức văn nhã, thế nhưng có thể đoán được tuổi hắn không còn trẻ.
Khóe mắt hắn đầy nếp nhăn, trong mỗi một nếp nhăn tựa hồ đều ẩn chứa một câu chuyện đau lòng, một hồi ức đau khổ.
Thế nhưng, đôi mắt của hắn vẫn trẻ trung!
Đó là một đôi mắt kỳ lạ, nó dường như có màu xanh lá, thật giống như cây dương liễu đang nhảy múa trong gió xuân, ôn nhu mà linh hoạt, tràn ngập sức sống.
Hắn lại uống vài hớp rượu, ho khan vài tiếng, sau đó quẳng bình rượu sang một bên, sau đó, tay phải hắn chuyển động một cái, có một thanh đao nhỏ xuất hiện trong tay hắn.
Thanh đao nhỏ màu bạc, lóe lên ánh sắc bén và lạnh lẽo.
Trong tay trái của hắn cũng không biết từ đâu xuất hiện một khúc gỗ.
Hắn bắt đầu dùng thanh đao khắc gỗ.
Thanh đao như tung bay, dường như trở nên có sinh mệnh vậy, vụn gỗ bay tán loạn trong không trung, khúc gỗ đã hiện ra hình của một người phụ nữ.
Ánh mắt của hắn trở nên rất chăm chú nhưng cũng rất ôn nhu.
Năm ngón tay thon dài linh hoạt hữu lực của hắn rất nhanh, sau đó bức tượng người phụ nữ bằng gỗ đã hoàn thành.
Cao Tiệm Phi nhìn vào thì thấy bức tượng gỗ là hình của một người phụ nữ mặc trường bào, tuy rằng Cao Tiệm Phi nhìn thấy không rõ lắm gương mặt của bức tượng, thế nhưng Cao Tiệm Phi có thể cảm giác được bức tượng thật sinh động, giống như là còn sống vậy !
Bức tượng gỗ dường như đã được người điêu khắc thổi linh hồn vào trong đó.
"Khụ khụ.
.
." Hắn thu hồi