Tình huống của Cao Tiệm Phi bây giờ thật giống như não thiếu dưỡng khí nghiêm trọng, hắn không thể không nhắm mắt lại, miệng không thể cử động.
Nếu như mở mắt ra sẽ có cảm giác trời đất quay cuồng!
Loại tình huống này kéo dài khỏang một phút đồng hồ, sau đó mới hơi chuyển biến tốt đẹp chút.
Mà trong lòng Cao Tiệm Phi cũng đối với một đao vừa rồi kinh sợ, uy lực của phi đao quả thật quá lớn! Một đao này phải đem hết tòan lực phát ra, chết trước sống sau, một khi không thể giết chết địch nhân thì bản thân sẽ gặp phải nguy hiểm.
Mặc dù là giết chết địch nhân rồi thì thân thể cũng không mấy lạc quan!
“Có lẽ là do bản thân ta quá yếu,” Cao Tiệm Phi chậm rãi mở mắt, sắc mặt tái nhợt dần dần khôi phục lại vẻ hồng nhuận, bất quá vẫn có vẻ rất mệt mỏi.
Vẻ mệt mỏi này, trong mắt của hai người đứng bên thì đó là một vẻ lạnh lùng!
Một loại ngạo mạn!
Mà hai người này vẫn còn đang cung kính khom người, tuyệt không dám nói một câu, im lặng chờ đợi.
Trên thực tế, với thân phận và địa vị của bọn họ thì dường như không có ai khiến bọn họ làm thế cả, đặc biệt là trước một người thanh niên tuổi nhỏ hơn hai người.
Lúc này, nhìn thấy Cao Tiệm Phi mở mắt, hai người mới tìm cơ hội nói chuyện.
“Tiên sinh......” Bọn họ cung kính gọi.
Mà Cao Tiệm Phi bây giờ cũng mới bắt đầu quan sát và đánh giá hai ngừơi trứơc mặt hắn
Ngừơi đứng ở bên trái, da trắng nõn, chiều cao cũng xem xem với Cao Tiệm Phi, khỏang 1m78, mặc sơ mi trắng bên trong, áo vét đen bên ngòai.
Gương mặt ngũ quan đẹp đẽ, tuổi khoảng chừng 25, điểm đặc thù ở hắn chính là trên mặt của hắn có một loại thần sắc rất khác người bình thường...!rõ ràng trên mặt hắn tóat ra một tia ngạo khí! Một tia kiêu ngạo!
Này cũng không phải là hắn cố ý giả bộ làm ra vẻ mặt như thế.
Đây là một loại thần sắc được sinh ra cùng với hắn, bao quát cả tinh khí thần.
Người như thế vừa nhìn đã biết sống trong tầng lớp quý tộc nên mới tóat ra đựơc thần sắc và khí thế tự nhiên như vậy.
Người bên phải thì mặc áo sơ mi màu đen, thân cao hơn một chút, khỏang 1m82, tuổi khỏang từ 26 - 29, sẽ không vượt quá 30 tuổi.
Hắn cùng với người trẻ tuổi đứng bên bất đồng.
Nếu như nói, người bên trái khiến cho người khác có cảm giác đầy khí chất kiêu ngạo, vậy thì ngừơi này tòan thân tóat ra chính là một loại khí phách!
Khí phách kiệt ngạo!
Hơn nữa, chỉ cần nhìn vào gương mặt hắn là có thể khiến cho ngừơi có một cảm giác sâu sắc, cảm giác được một sự thành thục vượt xa đồng lứa, đầy chững chạc và mưu tính sâu xa!
Thân phận của hai người này tuyệt đối là cao quý, tuy nhiên lại là hai loại người bất đồng, ngay cả Cao Tiệm Phi cũng có thể nhận thấy được cả hai người thuộc hai thế giới.
Nhưng có một điều giống nhau chính là bọn họ đều thuộc tầng lớp cao trong xã hội!
Bất ngờ, trong đầu Cao Tiệm Phi xuất hiện suy nghĩ: “Chẳng lẽ mục tiêu của gã sát thủ vừa rồi kia chính là này hai người này? Tên sát thủ cực kỳ tự tin nên chơi trò mèo vờn chuột, trước tiên đem bọn thủ hạ của hai người này giết chết, sau đó chậm rãi chơi đùa với hai người?”
“Các ngươi là ai?” Giọng nói của Cao Tiệm Phi vẫn như trước.
hữu khí vô lực.
Bất quá loại âm thanh phát ra làm cho hai người này nghe giống như giọng của kẻ bề trên.
“Tiên sinh......” Người mặc áo sơ mi đen bên phải càng cúi thấp người hơn: “Nếu tiên sinh đã hỏi, tôi tự nhiên không dám dấu diếm điều gì.
Tôi gọi là Trần Diệu Huy, tiên sinh có thể gọi tôi là Diệu Huy.
Tôi là người của Đông Hưng, trong Đông Hưng cũng có chút địa vị.
Đương nhiên, loại địa vị này đối với cao nhân như tiên sinh thì tự nhiên là không đáng giá nhắc tới.”
“Đông Hưng?” Cao Tiệm Phi sửng sốt, nghĩ thầm chẳng lẽ là một công ty lớn.
Trần Diệu Huy bổ sung nói: “Tiên sinh, Đông Hưng là một thế lực ngầm trong tỉnh Quảng Đông này”
Cao Tiệm Phi liền hiểu rõ, trách không được này Trần Diệu Huy thoạt nhìn kiệt ngạo bất tuân, ánh mắt thâm thúy, nguyên lai, hắn là một chỗ hạ thế lực cao tầng nhân vật, liền cùng Đường Báo giống nhau! Chỉ bất quá, Đường Báo tương ứng dưới đất thế lực, giống như gọi là”Chánh bang”.
Cao Tiệm Phi gật đầu, ánh mắt chuyển sang nhìn về phía ngừơi bên phải.
Người này đồng dạng cũng rất cung kính: “Tiên sinh, vừa rồi nếu không được tiên sinh ra tay giúp đỡ thì tôi và Diệu Huy giờ đã bị Bò Cạp giết chết.
Ân tình của tiên sinh đối với tôi, tôi tất nhiên sẽ báo đáp, điểm này xin tiên sinh hãy yên tâm.
Tôi gọi là Lưu Phong, nếu như tiên sinh không ngại cứ gọi tôi là Tiểu Phong.
Về thân phận của tôi thì xin tiên sinh thứ lỗi ......”
Trần Diệu Huy vội vàng ngắt lời nói: “Tiên sinh, thân phận của cậu Phong đây quả thật có chút đặc biệt, xin tiên sinh......”
Hai người đều rất sợ hãi, sợ Cao Tiệm Phi giận.
Cao Tiệm Phi kỳ thực cũng là thuận miệng hỏi một chút thôi, hắn ngày hôm nay xuất thủ, thuần túy chính là tự bảo vệ mình, đương nhiên không có ý gì khác.
Lưu Phong không tiện nói ra thân phận đích thực của hắn thì cũng chẳng sao.
"Được rồi, cứ như vậy đi! Còn các thi thể ở đây thì sao?" Cao Tiệm Phi nhíu mày, hỏi.
Trần Diệu Huy vội vàng nói: "Tiên sinh hãy yên tâm, chuyện nơi này Diệu Huy sẽ xử lý tốt" Dừng lại một chút, nói tiếp: "Không biết tiên sinh đêm nay có rảnh không?"
Trong lòng Cao Tiệm Phi khẽ động, lẽ nào tên Đông Hưng này muốn kết giao với ta?
"Sao?" Cao Tiệm Phi biết rõ mà làm bộ ngạc nhiên.
Trần Diệu Huy vội vàng nói: "Diệu Huy muốn mời tiên sinh đến một chỗ để báo đáp ân cứu mạng của tiên sinh, mặt khác cũng có ý muốn kết giao với tiên sinh!"
Đi thẳng vào vấn đề!
Đôi khi, đem ý nghĩ của mình biểu đạt ra, không quanh co lòng vòng, kỳ thực là cách làm cho người ta có thiện cảm tốt.
Mà Cao Tiệm Phi cũng không phải không muốn kết giao với Trần Diệu Huy, dù sao Cao Tiệm Phi đến Quảng Châu này cũng không phải muốn làm công suốt đời.
Hắn muốn nổi danh, mà hai người trước mắt, nói về thân phận địa vị thì sợ rằng không thể thấp hơn Phi Long, vì vậy kết giao với bọn họ thì đối với Cao Tiệm Phi cũng là chuyện tốt.
Tuy nhiên, đêm nay Cao Tiệm Phi còn muốn tiến vào Quỷ Oa để dò tìm quỷ hồn cấp 2, hắn cũng không muốn lãng phí thời gian!
"Đêm nay, ta còn có chút chuyện phải làm, không tiện." Cao Tiệm Phi ăn ngay nói thật.
Trần Diệu Huy cũng không nói nhiều, trực tiếp lấy từ trong túi ra một tấm danh thiếp màu vàng, cung kính hai tay dâng cho Cao Tiệm Phi: "Tiên sinh, đây là danh thiếp của tôi, xin tiên sinh giữ lấy."
Cao Tiệm Phi cầm lấy danh thiếp, nhìn vào: "Tổng giám đốc công ty giải trí Đế Vương, Trần Diệu Huy", phía dưới tên có số điện thoại