Lạnh ngắt như tờ.
Tràng diện vốn là một mảnh tĩnh mịch.
Vài tên quyền sư bị thương, râu quai nón, cùng thủ hạ của hắn, kể cả Nghiêm Khuê và Hiểu Hiểu…… toàn bộ đều bị chấn niếp.
Mới vừa rồi, một màn bọn họ vừa thấy thật trái nguyên lý khoa học.
Phi đao bắn đạn? Bắn trúng viên đạn?
Đây là lần thứ hai Cao Tiệm Phi thi triển phi đao tuyệt kỹ.
Cùng lần trước bắn chết tay súng kia là không giống nhau.
Trên một lần, Cao Tiệm Phi vốn là đoạt tại tay súng nổ súng trước, trực tiếp xuất đao, giết chết đối phương.
Mà lần này, đầu tiên, Cao Tiệm Phi tuyệt đối thật không ngờ, tên râu quai nón đột nhiên rút súng, hơn nữa hắn thật đúng là có dũng khí nổ súng, cho nên nói, sau khi tên râu quai nón nổ súng, thì Cao Tiệm Phi mới bắn phi đao ra.......!Nếu như, Cao Tiệm Phi lựa chọn bắn chết râu mép, tất nhiên sẽ bị đạn bắn trúng.
Lui để cầu, Cao Tiệm Phi chỉ có thể lựa chọn…… trước tiên đem đỡ viên đạn này bắn rớt xuống.
Lúc này, Cao Tiệm Phi khuôn mặt tái nhợt, nhìn không còn chút máu, anh mắt gắt gao tập trung nhìn râu quai nón.
Nhìn qua, Cao Tiệm Phi dị thường lạnh lùng, nhưng là chính hắn là có khổ nói không nên lời!
Một đao kia, đã đem xuất hết toàn lực.
Trong cơ thể tinh khí thần cơ hồ bị mất nước! Trong lúc bức bách, vừa phải đánh nhau, Cao Tiệm Phi bị trúng một quyền ở lung, đến giờ vẫn còn đau đớn nóng rát, đến ngay cả lục phủ ngụ tạng cũng cơ hồ bị đau.
Hắn bây giờ… muốn làm một việc nhất, đó là leo lên giường nghỉ ngơi thật tốt, ngủ một giấc thật ngon.
Nhưng hắn thật sự không thể.
Cố gắng gượng.
Chẳng những cố gắng gượng, mà còn phải không để lộ ra chân tướng!
Chỉ cần hơi sơ hở một chút thì chính là chết cả đám.
“Ách….” Râu quai nón thoáng cái…..
từ cực độ khiếp sợ khôi phục lại, ánh mắt quét nhanh dến chỗ viên đạn bị rơi, có một thanh phi đao nhỏ nằm bên… “Phi….phi đao?”
“Biến!” Cao Tiệm Phi không chút khách khí quát lớn.
Hắn bây giờ không những gắng gượng …..mà còn phải…… làm bộ mạnh mẽ nữa.
Nếu như lúc này không tức giận, râu quai nón kia khẳng định sẽ nhìn ra sơ hở.
Cao Tiệm Phi tâm lý rõ ràng, đừng nhìn cái...này râu quai nón nói chuyện thần kinh hề hề, nhưng hắn tuyệt đối vốn là một người thông minh!
“Tiểu tử nguoi muốn xen vào việc của người khác? Ngươi thật sự là con rể Nghiêm Khuê?” Râu quai nón khẩu súng trong tay có chút phát run, hắn cũng không dám dơ súng lên.
Hắn cảm giác được, chính mình bị một loại khí tức hư vô bao phủ lấy toàn thân.
Hơn nữa, một kích vừa rồi, là hắn nổ súng trước, sau đó Cao Tiệm Phi mới bắn phi đao.
Hắn rất rõ ràng......!Phi đao tốc độ, kỳ thật vốn là so với đạn nhanh! Phát sau mà đến trước!
“Ta cũng không thích nghe nguoi ta nói nhảm, ta cuối cùng nói một lần, biến!” Cao Tiệm Phi tay phải nhẹ nhàng để bên hông vuốt ve, ánh mắt, như trước gắt gao nhìn thẳng râu quai nón.
Bất ngờ, theo bản năng râu quai nón lìu về sau vài bước, “Mẹ kiếp, ngươi muốn làm gì?”
Râu quai nón lùi một bước, thủ hạ hắn, kể cả mấy tên quyền sư bị thương cũng theo đó lui lại vài bước.
“Tiều tử, ngươi nghe đây, cho dù nghươi có lợi hại, cũng không thể trong nháy mắt giết hết chúng ta ở đây” râu quai nón lớn tiếng gầm rú nói.
Cao Tiện Phi cười lạnh một chút, Điều này không sai.
Nếu các ngươi thật sự hợp lại, ta vốn chỉ có một mình nhất định không thắng, thế nhưng, ta com đoan, trước khi ta chết, thì ngươi tất nhiên cũng là người chết đầu tiên! Ngươi cũng không ngu xuẩn cho rằng ta chỉ có 1 thanh phi đao chứ?”
Cao Tiệm Phi tay phải kề sát bên hông, “Ít nhất mà nói, nếu ta có chết, thì ta có thể…… trước tiên kéo ngươi lót lung cho ta, điểm này ngươi không phải hoài nghi năng lực của ta”.
Râu quai nón khóe mắt cơ nhục co quắp vài cái, ánh mắt hắn chớp động, ánh mắt này….
Hàm nghĩa thật giống như một người đánh bạc, đang đánh cuộc lớn nhỏ, hắn đánh cuộc chính là tính mạng mình, một khi đặt sai, thân bại danh liệt!
Đặt đại hay là đặt tiểu?
“Ngươi có thể đánh cuộc một lần!” Cao Tiệm Phi rất nhanh nói, “Cho ngươi chính là thủ hạ nổ súng! Ta cùng ngươi chơi 1 chút”.
Cuối cùng râu quai nón cắn răng, “Có dũng khí! Nghiêm Khuê, ân oán ta với ngươi sớm muộn sẽ chấm dứt! Hôm nay ngươi có vận khí tốt, tìm được một nhân vật manh mẽ làm chỗ dựa, ta không tin tiểu tử này sẽ vĩnh viễn che chở được bên cạnh ngươi!” Hắn trong mắt chớp động cừu hận quang mang! “Chúng ta đi”.
Vung tay lên, mấy chục thủ hạ vừa dìu mấy tên quyền sư bị thương vừa theo tên râu quai nón trên dưới như nhau hướng ra ngoài thôn thối lui.
Cao Tiệm Phi vẫn duy trì tư thế đứng như vậy, đúng mười phút, tới khi xe hơi của tên râu quai nón đã đi xa, Cao Tiệm Phi toàn tinh lực liền tan rã, uể oải, hắn lập tức té ngã trên mặt đất!
“Tiểu…..
tiểu Cao!” Nghiêm Khuê chạy lại đỡ Cao Tiệm Phi, “Tiểu Cao, từ lần ngươi lại đây ăn đêm, ta mơ hồ cảm thấy, ngươi là một cao thủ, siêu cấp cao thủ, thế nhưng, sau đó ta đã bác bỏ hoài nghi này.
Ai, ta đúng là còn nhìn người không chuẩn, ngươi…quả thật vốn là một người cao thủ! Mới vừa rồi ngươi quả thật lợi hại, dám cùng râu quai nón đánh cuộc, bất quá, hắn nhất định không dám cùng ngươi đánh cuộc, dù sao, ngươi tuyệt đối có năng lực, trước khi thủ hạ của hắn nổ súng, giết chết hắn!”
Cao Tiệm Phi cười khổ nói: “Ta quyết định….trước tiên giết chết tên râu quai nón? Nghiêm thúc, mới vừa rồi đánh cuộc, thiếu chút nữa đem ngũ tạng ta hù dọa chết đi! Ta cuối cùng cũng biết thế nào là cảm giác sinh tử”.
“Ách?” Nghiêm Khuê cứng lại, tỏ vẻ khó hiểu.
“Nghiêm thúc, ngươi thật tưởng rằng, ta còn có 2 phi đao? Ngươi thật tưởng ta còn có năng lực để bắn ra 2 phi đao nữa sao?” Cao Tiệm Phi cười khổ một chút.
“A?” Nghiêm Khuê nhất thời cả kinh, “Ngươi không có them phi đao nào sao? Ngươi là dùng tâm kế a? Ta kháo, ngươi lá gan thật lớn đó tiểu Cao!”
“Không có còn cách nào khác, vì đuổi bọn chúng, ta chỉ còn cách che dấu sự thật”( đuổi vị chết trên cái-thành ngữ )Cao Tiệm vận sức đứng lên, “Được rồi, Nghiêm thúc, chúng ta lập tức nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Nếu như râu quai nón lại đây gây sự, giết người theo kiểu hồi mã thương, chúng ta đây không có nửa hy vọng sống sót!”
Lúc này, Cao Tiệm Phi đi tới, nhặt cây phi đao dươi đất lên, dắt lại bên hông.
Nghiêm Khuê đã dìu Hiểu Hiểu bị gãy xương chân trái đỡ lên.
Hiểu Hiểu xương đùi cũng bị bẻ gãy, nhưng là tiểu cô nương tính tình vô cùng cứng cỏi, nàng tuyệt đối không rên 1chút, trên trán mồ hôi lạnh túa ra, có vẻ vô cùng thống khổ, nhưng nang căn bản không có kêu 1 tiếng đau nhức!
Cao Tiệm Phi vội vàng bước tới: “Hiểu Hiểu, đau lắm phải không?”
Hiểu Hiểu cắn răng lắc dầu nói: “Không sao! Phi ca ca, ngươi vừa rồi thật là thần dũng! Thật sự, ta trước giờ nghĩ ngươi vốn chỉ là kẻ vô dụng, cặn bã, nhưng là….ta sai rồi, xin lỗi Phi ca ca, bắt đầu từ hôm nay, ngươi thật sự là thần tượng của ta, ta sùng bái ngươi!”
Nghiêm Khuê nói: “Hiểu Hiểu chỉ là bị gãy xương đùi, tìm một chỗ để ta nẹp chân cho nàng, tìm một ít thuốc chống viêm uống vào là được.
Thế nhưng, chúng ta phải tìm một nơi an toàn.
Tiểu Cao, ngươi không biết, tên râu quai nón vốn là kẻ dị thường điên cuồng, hắn ngàn dặm xa xôi từ nước Mỹ về đây, nhất định sẽ không dễ dàng buông tha, bỏ qua cho ta cùng Hiểu Hiểu, nói không chừng, hắn đã cùng bọn Hoa thị xã đoàn bản địa có câu kết.
Râu quai nón rất co tiền, hắn có thể dễ dàng nhờ được G tỉnh trợ giúp!”
Tìm một nơi an toàn?
Nếu như nói đi khách sạn, quả thật không là không thể, hơn nữa, ở đó cũng chẳng an toàn hơn đây.
Bất ngờ, Cao Tiệm Phi trong đầu linh quang chợt lóe, hắn trực tiếp lấy điện thoại cầm tay ra, bấm một dãy số…..Số điện thoại di dộng của Trần Nhàn!
Điện thoại rất nhanh được tiếp nối.
“Dần dần Phi, là anh? Ha ha, ta đang ở nhà xem TV đây, cảm giác thật tốt, đã thật lâu không có như vậy, buổi tối dễ dàng ở nhà xem TV!” Trần Nhàn âm thanh khoái trá từ đầu bên kia điện thoại vang lên.
“Trần….Ách, tiểu Nhàn, cô hãy nghe ta nói,ở nhà cô bây giờ có thuận tiện không? Ta muốn dến nhà cô”.
Cao Tiệm Phi thẳng thắn nói.
Từ đầu bên kia Trần Nhàn trầm mặc 2 giây, sau đó rất nhanh nói: “Dần dần Phi…..Không cần phải nói thuận tiện hay không thuận tiện, chỉ cần anh muốn, tùy thời anh đều có thể tới đây.
À, anh bây giờ đang ở đâu, tôi lập tức kêu taxi đến đón anh!”
“Oh.
Vậy thì phiền toái cô quá! Cô gọi xe taxi lập tức dến Nguyệt hoa thôn đón tôi, nhanh! Không nên chậm trễ, ta chờ không kịp!” Cao Tiệm Phi rất sốt ruột nói.
“Ân! Ta lập tức xuống lầu! Dần dần Phi, anh chờ tôi!” Trần Nhàn bên kia từ trên giường nhảy xuống, nghe rõ tiếng bước chân, nàng nhẹ giọng nói: “Dần dần Phi, anh dừng vội, tôi…… tôi không