Cao Tiệm Phi từ hoảng hốt bừng tỉnh lại.
.
Đêm nay phát sinh bắn nhau, cảm giác vừa chân thật vừa lại xa xôi.
Trước đây qua TV, phim ảnh hay kịch cũng có thấy bắn nhau như vậy, nhưng thật ra là thấy mà không vậy mà không phải vậy.
Nhưng đêm nay phát sinh hết thảy…….
Thật, thật, thật, thật!
Thậm chí, Cao Tiệm Phi trong bụng còn lẩm nhẩm thấy từ biệt thự bên kia gió thổi qua còn nặc mùi máu tươi.
Mà Trần Diệu Huy “Mưu đồ soán vị” giết choc cũng làm cho Cao Tiệm Phi đối với “giang hồ” hai chữ đã có một nhận thức nhất định.
Trần Diệu Huy mang theo vài tên tâm phúc, tự mình lái xe đưa Lưu Phong cùng Cao Tiệm Phi chạy về nội thành.
Cao Tiệm Phi mở cửa sổ xe xuống, gió lạnh thổi, hít một hơi thật sâu để không khí vào đầy ***g ngực cho những muộn phiền dịu bớt.
Trên xe, Lưu Phong cùng Trần Diệu Huy ngàn vạn lần tạ ân, nói toàn lời tri kỷ!
Cao Tiệm Phi im lặng gật đầu.
Xe chạy tới phụ cận Hoa thị trên đại lộ Tự do, Cao Tiệm Phi cố ý muốn xuống xe, tự mình về nhà.
Trần Diệu Huy cùng Lưu Phong đương nhiên không dám phản đối, chỉ là đối với Cao Tiệm Phi nói, lúc rãnh rỗi, bọn họ sẽ điện thoại liên lạc với Cao Tiệm Phi.
Xuống xe, Cao Tiệm Phi liền đi thẳng, qua một khu phố ánh đèn màu về đêm lóng lánh, có thể nhận thấy được sự sa hoa đồi trụy của cuộc sống về đêm, trong lòng vừa đi vừa nghĩ:
“Từ bây giờ, xem ra mình thật khó thể khống chế bị quấn vào những tình huống hiểm nguy! Hoàn toàn bị động không cách nào kềm chế!”
Đầu tiên là chuyện hai cha con Nghiêm Khuê cùng Hiểu Hiểu.
Vì chuyện này mà Cao Tiệm Phi đắc tội với một người có nhiều lai lịch…….Hồ Tử Chân!
Tiếp theo là chuyện của Trần Diệu Huy cùng Đông Hưng, đã kéo theo Cao Tiệm Phi phải nhảy vào cuộc.
Có thể khẳng định 1 điều, dường như đang có 1 thế lực khác rình rập Đông hưng, cũng cố 2 lần liền ám sát khách quý của Đông hưng, Lưu Phong.
Mà 2 lần ám sát đó Cao Tiệm Phi cũng đều có tham dự vào.
Loại sự tình này, cũng không phải Cao Tiệm Phi muốn tránh, là có thể né tránh!
Nghĩ tới mọi việc, trong lòng Cao Tiệm Phi chợt sinh ra súc động, móc ra 1 điếu thuốc đốt lên hút.
Lúc hút hết điếu thuốc, Cao Tiệm Phi cũng hoàn toàn nghĩ thông suốt, không nhịn được trong lòng cười khổ..
“Mình cứ suy nghĩ mien mai làm gì? Từ sau khi có được phần mềm Siêu cấp sưu quỷ nghi, thì số mệnh tầm thường của mình cũng đã hoàn toàn bị thay đổi! Chẳng lẽ, mình còn có thể sống một cách bình thản? Thật có thể giống như đại đa số người bình thường khác? Không! Chắc chắn là không thể!”
“Hơn nữa…..
còn có cừu oán của cha, mình cũng phải điều tra cho rõ ràng!”
“Vì vậy có thể nói, cái gì tới thì cứ để nó tới vậy! Mình bây giờ không nên tránh né cùng nhu nhược.
Phải căn cứ vào tình cảnh trước mắt, tìm tòi càng nhiều Quỷ hồn, học tập càng nhiều kỹ năng hữu dụng càng tốt!”
“Mình phải càng ngày càng mạnh hơn nữa!”
Cao Tiệm Phi đã thực sự nghĩ thông suốt!
“Được rồi, giờ cứ về nhà xem thương thế của Hiểu Hiểu thế nào đã, sau đó sẽ tìm cơ hội tiến vào Quỷ oa, lục soát tìm vài Quỷ hồn cấp 2!” Cao Tiệm Phi gọi một chiếc taxi chạy về tiểu khu song băng.
Khi về đền nơi thì cũng là hơn 10h00 rồi.
Cao Tiệm Phi bấm thang máy đi tới cửa nhà và nhẹ nhàng gõ cửa.
Rất nhanh, sau 2 giây, cửa mở ra, Trần Nhàn trên mặt như vừa trút được gánh nặng, nói:
“Tiệm Phi, cuối cùng anh đã trở về.”
Nhìn vẻ mặt Trần Nhàn lúc này lộ vẻ đầy on nhu và dịu dàng, một ánh mắt cảm giác như đang tràn đầy sự chờ mong, Cao Tiệm Phi dĩ nhiên sinh ra một tia ảo giác......
Thật giống như là về chính nhà mình vậy, có một người vợ thương yêu đang chờ ở nhà!
Mẹ kiếp, sao mình lại nghĩ nhiều như vậy!” Cao Tiệm Phi vội vàng xua tan những ảo tưởng trong đầu, đi vào phòng dò hỏi:
“ Hiểu Hiểu đỡ chưa?”
“Dạ, Nghiêm thúc đang nói chuyện với Hiểu Hiểu trong phòng, đã bôi rượu thuốc rồi, hiệu quả tốt lắm, Hiểu Hiểu cả ngày không hề kêu đau nữa!” !” Trần Nhàn vừa nói, vừa vào bếp rửa ly:
“Tiệm Phi, anh uống gì không? Tôi pha cho anh chén trà xanh nhé.
Anh có ăn cơm tối không? Trong tủ lạnh cũng còn thức ăn, hay là để tôi đi hâm lại cho anh ăn nhé?”
“Oh, uống chén nước là được rồi, không cần phải chuẩn bị com nước gì cả đâu.” Cao Tiệm Phi trả lời một tiếng rồi sau đó đi vào phòng ngủ Trần Nhàn.
Trong phòng ngủ phảng phất mùi rượu thuốc, đèn hơi tối, Hiểu Hiểu cười nhìn Cao Tiệm Phi, Trên mặt không còn vẻ gì thống khổ nữa.
Nghiêm Khuê vẻ mặt cũng thoải mái rất nhiều, lão hướng Cao Tiệm Phi nói:
“Tiểu Cao, rượu thuốc gia truyền của nhà cậu thật sự là tốt, hôm nay đã xoa cho Hiểu Hiểu 2 lần, chân bị thương của nó cũng đã không còn sưng nữa.
Thật tốt, thật là tốt!”
Cao Tiệm Phi trong lòng cười thầm…..
Cái này nào phải rượu thuốc gia truyền gì, mà là của nhân gia sư phụ Hoàng Phi Hồng!
Cao Tiệm Phi đi đến bên giường, cùng nói vài câu vui vẻ với Hiểu Hiểu, đồng thời cũng dặn dò nàng không được tùy ý động đậy thân thể, phải tĩnh dưỡng thật tốt.
Thế nhưng, Cao Tiệm Phi lại có cảm giác hơi xấu hổ khi nhìn thấy bình nước tiểu của Hiểu Hiểu để ở cạnh giường.
Cũng dễ hiểu thôi, vì Hiểu Hiểu không thể đi lại xuống giường, nên muốn đi WC gì đó thì cũng chỉ có thể đi vào bình mà thôi.
Tóm lại, ăn uống hay làm gì thì cũng phải có người phục vụ.
Vừa lúc, Nghiêm Khuê vỗ vỗ bả vai Cao Tiệm Phi, nói:
“Tiểu Cao, chúng ta đi ra ngoài nói chuyện một chút!”
Chỉ thấy trên mặt Nghiêm Khuê có vẻ có một tia ngưng trọng!
Cao Tiệm Phi cứng lại, rất nhanh đi theo Nghiêm Khuê ra khỏi phòng ngủ, đi tới phòng khách.
Trần Nhàn vừa pha xong một chén trà xanh, đưa đến cho Cao Tiệm Phi, sau đó ôn nhu cười:
“Tiệm Phi, Nghiêm thúc, hai người cứ trò chuyện, cháu vào nói chuyện cùng Hiểu Hiểu.”
Nghiêm Khuê nhìn bóng lung cao gầy tuyệt mỹ của Trần Nhàn một chút, bờ mông vểnh cao, đôi chân thon dài, không nhịn được tấm tắc nói:
“Bạn gái cậu thật sự là rất đẹp!”
Cao Tiệm Phi đỏ mặt nói:
Nghiêm thúc, Trần Nhàn không phải là bạn gái cháu, chúng cháu chỉ là quan hệ đồng nghiệp thôi.”
“Không phải đâu, Tiệm Phi, cậu dẫn người đến ở trong nhà người ta, hơn nữa, thoạt nhìn là thấy Trần tiểu thư cũng rất thích, không tỏ ra có gì phiền toái, nàng chiếu cố Hiểu Hiểu cũng giống như là với em gái vậy, chăm sóc rất chu đáo.
Nàng nếu chỉ là quan hệ đồng nghiệp với cậu? Ha ha, Nghiêm thúc đã trải qua đường đời hơn cậu vài năm, rất nhiều thứ cậu không thể qua mắt được tôi đâu!” Nghiêm khuê cười ha hả nói.
“Tiểu Cao, cậu không cần phải dấu diếm, Có bạn gái vốn là chuyện tốt, có bạn gái như Trần tiểu thư vậy phải là một chuyện vô cùng tốt chứ! Đúng không?”
Không hiểu sao, cứ mỗi lần nói chuyện đến vấn đề nam nữ này, Cao Tiệm Phi trong lòng lại sinh ra một cỗ xúc động!
“Được rồi, Nghiêm thúc, đừng thảo luận những chuyện này nữa, gia đình cháu điều kiện khó khăn, ba mẹ ở nhà cũng có một số việc phức tạp, cháu tạm thời chưa nghĩ đến chuyện có bạn gái.
Nghiêm thúc,