Chiều hôm đó, thời gian như rất dài.
Thật vất vả chờ đến khi hoàng hôn buông xuống.
6 giờ tối, một trong bốn tên phụ trách canh gác mang bia cùng với thịt gà tới, bốn tên ăn uống rất vui vẻ.
Mà bọn người trong lều cùng Cao Tiệm Phi đều phải chờ đợi làm phẫu thuật lấy thận nên không thể ăn gì trước khi phẫu thuật.
Cao Tiệm Phi thật ra không cảm thấy đói, hơn nữa trong lòng đã bình tĩnh hơn rất nhiều.
Còn khoảng 2 tiếng nữa là đến giờ phẫu thuật, Cao Tiệm Phi đã nghĩ ra được một biện pháp để thoát thân, đến lúc đó có thành công hay không thì do trời, đúng là một canh bạc.
7:50 tối, bóng tối phủ đầy.
Lúc này, Khâu Uyên cùng Hoành ca từ trong Viện Vệ Sinh bước ra đi về phía túp lều.
Bọn họ đều đã uống rượu, miệng đầy mùi rượu phả ra nhằm vào Cao Tiệm Phi hô: "Mày đi ra! Đêm nay mày là người thứ nhất làm phẫu thuật! Đã đến giờ rồi, người giải phẫu đang đợi bên trong! Nè, động tác nhanh lên một chút!"
Cao Tiệm Phi im lặng đứng lên rồi đi ra khỏi túp lều, gương mặt bình tĩnh.
"Ồ, Tiểu Cao, tâm lý của mày tốt đấy, được rồi, đi theo tao, " Khâu Uyên nheo mắt nhìn Cao Tiệm Phi, trong ánh mắt có ý đùa cợt.
Cao Tiệm Phi không mở miệng, chỉ đi theo phía sau Khâu Uyên và Hoành ca, bất quá, Cao Tiệm Phi nhìn lưng của bọn chúng, trong đôi mắt cũng hiện lên ý tứ giễu cợt!
Khi vào trong Viện Vệ Sinh, Hoành ca liền đóng cửa viện lại.
Ba người cùng tiến lên tầng 2.
Bên trong Viện Vệ Sinh rất vắng vẻ, mỗi một cái ghế hay cửa đều rất cũ kỹ, hiện tại sắc trời đã tối sầm, trong Viện Vệ Sinh thì ánh đèn lờ mờ, làm cho người ta cảm giác được đầy âm khí lạnh lẽo.
Khâu Uyên cùng Hoành ca dẫn Cao Tiệm Phi đến một căn phòng tại tầng 2.
Đây chính là phòng phẫu thuật.
Căn phòng diện tích không tới 10 thước vuông, ở bên trái có đặt một cái sàng mổ, có thể thấy một vết máu còn dính tại đó.
Nhìn qua thật cảm thấy ghê sợ.
Trong phòng phẫu thuật có 3 người.
Một người thiếu phụ mặc đồ y tá đang cùng một người đàn ông trung niên đeo kính liếc mắt đưa tình.
Một người khoảng chừng 50 tuổi đang ngồi ăn mì gói.
Lúc này, hắn ngẩng đầu lên nhìn ba người Cao Tiệm Phi, Khâu Uyên và Hoành ca, miệng vừa nhai mì vừa nói: "Chờ ta ăn xong sẽ lập tức bắt đầu"
Khâu Uyên cười làm lành nói: "Bác sĩ Tả, ngài cứ từ từ ăn, đừng nóng vội, tôi cùng Hoành ca, còn có Phi Cơ Ca đều ở bên ngoài, nếu như tên nhóc này gây chuyện thì ngài hãy lập tức thông báo, chúng tôi sẽ vào thu thập hắn!"
Nói xong, Khâu Uyên cùng Hoành ca rời khỏi phòng phẫu thuật, thuận tay đóng luôn cửa phòng.
Cao Tiệm Phi quan sát hoàn cảnh của phòng phẫu thuật một chút, sau đó chủ động đi tới sàng mổ rồi ngồi xuống.
Bác sĩ Tả sau khi ăn xong, uống một ly nước rồi dùng tay áo lau miệng, kinh ngạc nhìn Cao Tiệm Phi nói: "Nhóc con, ta rất ít thấy người nào trước khi làm phẫu thuật mà bình tĩnh giống ngươi như thế"
Cao Tiệm Phi cười nhạt một tiếng: "Tôi chưa hề làm qua chuyện gì thẹn với lòng, thì sao có thể hoảng hốt.
Nói thật đi, ông phẫu thuật lấy thận của tôi, tôi có bao nhiêu cơ hội sống sót?”
Bác sĩ Tả gật gật đầu: "Xác thực ta không thể đảm bảo cuộc phẫu thuật 100% thành công, bất quá, số lần đã thành công nhiều hơn là thất bại.
Năm ngoái tổng cộng làm 311 ca phẫu thuật, chỉ 12 ca thất bại, coi như cũng tốt chán."
12 ca thất bại có nghĩa là có 12 sinh mạng mất đi, vĩnh viễn nằm trên sàng mổ!
Mà bác sĩ Tả khi nói những lời này, người y tá và người đàn ông trung niên kia trên mặt không hề biểu hiện gì.
Lúc này, bọn họ trong mắt của Cao Tiệm Phi giống như mấy tên ma đầu giết người như ngóe.
"Đã giết chết 12 người, lẽ nào các ngươi không có mơ thấy ác mộng sao?" Cao Tiệm Phi dùng giọng giễu cợt hỏi.
Lúc này, sắc mặt của người phụ nữ y tá biến đổi, quát lớn với Cao Tiệm Phi: "Đừng lải nhải! Cẩn thận lời nói, bằng không lần phẫu thuật này có thể sẽ thất bại", trong mắt ả chứa đầy sự uy hiếp.
Cao Tiệm Phi cười cười nói: "Hiện tại sống chết chưa biết, tôi muốn hút một điếu thuốc, được không? Đây là điếu thuốc cuối cùng trong đời tôi, yêu cầu này cũng không quá đáng chứ?"
Bác sĩ Tả nhún vai đáp: "Không thành vấn đề!" Ngừng lại một chút, hắn lạnh lùng cười nói: "Cậu trai trẻ, nói thật thì ta rất không thích ngươi, vì vậy ta thực sự không dám đảm bảo với ngươi cái gì cả.
Mặt khác, ta cũng tán thành cách nói của ngươi, ngươi muốn hút thuốc cứ việc hút, có thể đó là điếu thuốc cuối cùng trong cuộc đời ngươi đấy!"
Cao Tiệm Phi không có trả lời, lấy điếu thuốc ra châm lửa rối rít sâu một hơi, sau đó nói: "Hiện tại, tôi hiểu ra một điều, trên thế giới này cái đáng sợ nhất kỳ thực không phải là mãnh thú hay đại hồng thủy, cũng không phải là quỷ, mà là con người”
Nói xong, Cao Tiệm Phi ý nghĩ khẽ động, khung ánh sáng trực tiếp hiện ra treo giữa khoảng không.
Cùng Cao Tiệm Phi trước đó suy nghĩ giống nhau, cái khung ánh sáng ngoại trừ hắn ra thì không có một ai có thể nhìn thấy.
Đám người bác sĩ Tả đang nhìn Cao Tiệm Phi với ánh mắt chế nhạo.
Cao Tiệm Phi miệng nhả khói, đầu nghĩ thầm, thời gian đánh cược đã tới! Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên!
Liều mạng!
Hắn tập trung chú ý nhìn vào khung ánh sáng.
"Sưu quỷ giả: Cao Tiệm Phi
Tuổi tác: 22
Đẳng cấp: 1
Sưu quỷ điểm: 4/6
Kinh nghiệm: 1
Để thăng cấp trở thành sưu quỷ giả cấp 2, người chơi cần số điểm kinh nghiệm là: 999
Những công năng cơ bản có thể sử dụng:
1.
Dò tìm
2.
Hiện hình
A…Cao Tiệm Phi phát hiện sưu quỷ điểm của mình đã gia tăng thêm “1", điểm kinh nghiệm cũng đã gia tăng "1", vỗ vỗ đầu, nhớ lại lần trước thử nghiệm công năng “dò tìm” quỷ hồn Trương Đại Lâm và đưa hắn vào Quỷ Oa đã mang đến 1 điểm kinh nghiệm và 1 sưu quỷ điểm!
Đương nhiên, hiện tại cũng không phải lúc nghiên cứu những thứ này, Cao Tiệm Phi vội vã dùng ý nghĩ chọn lấy công năng "Dò tìm"
"Dò tìm cơ bản: có thể dò tìm quỷ hồn đã chết trong phạm vi 5 km.
Dò tìm cao cấp: dò tìm dựa theo tên của quỷ hồn lúc còn sống.
Ghi chú: Sưu quỷ giả Cao Tiệm Phi, đẳng cấp 1, chỉ có thể dò tìm quỷ hồn cấp 1.
Mỗi lần dò tìm bị trừ 1 điểm sưu quỷ điểm"
Cao Tiệm Phi dùng ý nghĩ chọn lấy chức năng "Dò tìm cao cấp”, ngay lập tức có một khung ánh sáng nhỏ khác hiện ra.
“Xin ngài nhập vào tên quỷ hồn muốn dò tìm”
Cao Tiệm Phi ý