Trong tay chỉ còn có hai trăm tám mươi chín tỷ đồng, đây còn phải trả tiền lương quý sau cho nhân viên, người còn mang nợ chín nghìn tỷ, bây giờ trong tay làm gì còn nổi ba tỷ đồng!
Mà những người khác đối với hành động của Vương Tử Văn đều cảm thấy rất ngạc nhiên, dù sao thì với xuất thân của Vương Tử Văn, kể cả có tăng thêm sáu tỷ, cũng không đến mức phải kêu đắt.
Vương Tử Văn lập tức ý thức được ban nãy quá kích động, liền nhanh chóng cố làm ra vẻ bù đắp nói: “Ha ha, nói đùa thôi, đừng coi là thật, cũng chỉ có hai trăm chín mươi hai tỷ, đối với tôi mà nói rất nhẹ nhàng.
”
Trưởng phòng Lưu nghe xong mừng rỡ nói: “Vậy xin mời cậu Vương hãy ký tên thanh toán ngay đi.
”
Nhưng mà, chậu nước lạnh tiếp theo, đã khiến cho trưởng phòng Lưu không kịp trở tay.
“Không mua nữa, tiền thì tôi có nhưng căn biệt thự số 12, tôi không thích.
” Vương Tử Văn lắc lắc đầu.
Khi Lý Thư Yểu nghe được lời này, một phen hoảng hốt.
Trước đây Vương Tử Văn rõ ràng đã từng nói, chỉ cần Lý Thư Yểu cô thích, thì anh ta cũng thích.
Nhưng bây giờ, sao lại đột nhiên thay đổi rồi.
“Cậu chủ Vương, việc tăng giá hoàn toàn phù hợp với quy định, hơn nữa biệt thự này trị gần trăm tỷ như này, tăng ba tỷ thực sự không hề quá đáng, nói không chừng chỉ qua vài ngày nữa thôi lại tăng lên tiếp.
” Trưởng phòng Lưu lo sợ con vịt đã nấu chín sẽ bay mất.
Lý Thư Yểu cũng nhìn về phía Vương Tử Văn, trong đôi mắt duyên dáng ấy chứa đựng sự nghi ngờ.
“Tử Văn, anh! ”
Vương Tử Văn chỉnh đốn lại cảm xúc, bày ra một khuôn mặt vẻ nghiêm túc rồi giải thích: “Thư Yểu, anh cho rằng còn có bất động sản, so với Thế Kỷ Hào Đình còn đáng sống hơn, Thế Kỷ Hào Đình hoàn toàn không phải sự lựa chọn tốt nhất.
”
“Nhưng mà! ”
Trong lòng Lý Thư Yểu thật không hiểu nổi, bất động sản xa hoa nhất của tỉnh, chính là Vân Đinh Nhất Phẩm và Thế Kỷ Hào Đình, cả hai gia đình đều đã có nhà ở Vân Đinh Nhất Phẩm rồi, mà Thế Kỷ Hào Đình là khu nhà biệt thự mới phát triển nhất, không nghi ngờ gì chính là bất động sản được chào đón nhất hiện nay.
Đối mặt với những nghi ngờ khó hiểu của Lý Thư Yểu, tố chất tinh thần của Vương Tử Văn vẫn vô cùng vững vàng, mặt không biến sắc nói: “Anh đột nhiên cảm thấy, nhà quá to, là một loại lãng phí, sau này có em bé, hai trăm mét vuông cũng đủ rồi, tại sao không để dành lại khoản tiền này, đi làm những chuyện có ý nghĩa chứ, anh quyết định thành lập một quỹ từ thiện, để giúp đỡ những người đang cần được giúp, Thư Yểu ý em như thế nào?”
Nghe xong những lời này của Vương Tử Văn, Lý Thư Yểu đột nhiên cảm thấy xấu hổ.
Cô bỗng nhiên thấy Vương Tử Văn thật là cao thượng, còn bản thân mình lại trở nên hẹp hòi.
“Được chứ Tử Văn, em nghe anh, căn nhà này chúng ta không mua nữa, dùng khoản tiền này đi làm việc công ích, càng thêm ý nghĩa.
”
Lý Thư Yểu tình cảm nhìn Vương Tử Văn, trong mắt chứa đầy sự kính trọng và ngưỡng mộ.
Nhưng trưởng phòng Lưu ở bên cạnh trong lòng cực kỳ bực bội, miếng mỡ đến mồm rồi, lại rơi xuống đất!
Trong lòng ông ta không thoải mái!
“Vậy thì cậu Vương rốt cuộc có tiền hay không? Rõ ràng là người thừa kế của bốn dòng họ lớn, tại sao mua căn biệt thự cũng ì à ì ạch như vậy, hai trăm tám mươi chín tỷ và hai trăm chín mươi hai tỷ khác biệt cũng chỉ có ba tỷ mà thôi, chỉ vì ba tỷ này mà thay đổi ý kiến sao? Còn cô chủ nhà họ Lý cũng quá tin tưởng cậu chủ Vương rồi, nhà họ Vương rõ ràng có nhiều tiền như vậy, lẽ nào còn phải bớt chút tiền này để đi làm từ thiện sao? Chỉ e là có nguyên nhân khác!”
Trưởng phòng Lưu trong lòng chửi rủa, miệng cười hi hi.
Ngay cả Diêu Bích Liên, cũng cảm thấy rất nghi ngờ, Vương Tử Văn không thể thiếu chút tiền này chứ.
Chỉ có Lý Thư Yểu, vô cùng tin tưởng Vương Tử Văn, ngược lại lại cho rằng Vương Tử Văn cao thượng không ai sánh bằng, vượt qua mọi phạm vi.
Nhân cách hoàn hảo của Vương Tử Văn, ở trong tim Lý Thư Yểu được đắp nặn vô cùng thành công, Lý Thư Yểu ban đầu vì tài nghệ mà bị Vương Tử Văn thu hút, sau đó hiện tại đến cả tính cách cũng ngưỡng mộ vô cùng.
Trưởng phòng Lưu rổ tre đựng nước cũng bằng không, chuẩn bị chửi mẹ nó luôn rồi.
Nhưng đúng lúc này, trưởng phòng Lưu lại đột nhiên nhận được điện thoại của Lương Trí Nghĩa.
Nghe giọng nói, Lương Trí Nghĩa vô cùng tức giận.
“Lưu Thuỷ! Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, tiếp đón chủ tịch tốt không? Theo lý mà nói thì bây giờ ngay lúc này anh phải báo cáo công việc cho tôi rồi!”
“Chưa … Vẫn chưa thưa tổng giám đốc Lương, chủ tịch vẫn chưa xuất hiện.
”
“Nói láo! Chủ tịch vừa mới gửi tin nhắn zalo cho tôi, nói anh ấy đang ở Thế Kỷ Hào Đình uống coca cola, sao anh có thể chưa gặp được?”
“Uống … Uống coca cola? Tổng giám đốc Lương, tôi tìm, lập tức đi tìm.
” Trưởng phòng Lưu hoàn toàn hoảng hốt, nói một cách căng thẳng: “Đúng rồi tổng giám đốc Lương, chủ tịch bình thường thích mặc quần áo như thế nào? Người có cao không?”
“Khiêm tốn sang trọng có ý tứ, anh tìm người đẹp trai nhất ở gần đấy, chắc chắn chính là chủ tịch! Trong vòng mười