Tôn Hồng Hỉ xấu hổ, thầm nghĩ trong lòng may là cái người đại diện này không nói gì thô tục, nếu không thì cả người đại diện đó lẫn cậu Hứa đều đi đời nhà ma cả.
Nhưng đúng lúc này, người đại diện của cậu Hứa lại nói thêm một câu: "Đừng có xen vào con chó!"
Anh ta vừa dứt lời, sắc mặt Tôn Hồng Hỉ lập tức trở nên trắng bệch.
Dám mắng chủ tịch là chó thì cho dù bạn có bao nhiêu người hâm mộ trên internet thì rồi cũng sẽ bị ngã xuống!
Đây không phải là chuyện hủy bỏ hay không hủy bỏ hợp đồng nữa rồi.
Nếu hủy bỏ hợp đồng chỉ vì hợp tác không vui vẻ thì sẽ không quá nghiêm trọng, cùng lắm thì sau này không hợp tác với nhau nữa.
Nhưng giờ người đại diện của cậu Hứa lại dám sỉ nhục người nắm quyền tập đoàn Phi Vũ, này khác gì chôn vùi toàn bộ quản lý công ty!
Mà Thẩm Lãng bị đối phương sỉ nhục thì cười khẩy một cái.
"Tôi tuyên bố, từ hôm nay trở đi, chặn hết mọi hoạt động của cậu Hứa khắp toàn bộ internet!"
Anh vừa dứt lời, người đại diện của cậu Hứa càng cười điên cuồng hơn.
"Ha ha ha, rốt cuộc là thằng chó nào đang ăn nói ngông cuồng như thế vậy, nghệ sĩ nổi tiếng trên internet được yêu thích nhất của công ty giải trí Như Tuyết mà cũng dám động vào à? Đúng là nói khoác không biết ngượng!"
Tút tút tút.
Tôn Hồng Hỉ không dám nghe tiếp nữa nên vội vàng cúp máy.
Ông ta sợ chủ tịch sẽ nổi giận sẽ dẫn tới hậu quả còn nghiêm trọng hơn.
"Không cần phải cúp máy, trước đây tôi đã từng phải nghe mấy lời còn khó nghe hơn thế.
" Thẩm Lãng cười nhạt một cái và nói: "Đừng nghĩ là tôi nói đùa, tối nay ông sẽ thấy tin tức cậu Hứa bị chặn hết mọi hoạt động lại, không được hoạt động trong giới giải trí này nữa.
"
Không nói cái gì mà loại bỏ những thứ rác rưởi ra khỏi ngành công nghiệp giải trí trên internet.
Thẩm Lãng chỉ muốn nói cho đối phương biết, có một số người anh không được chửi, càng không được xúc phạm!
Tôn Hồng Hỉ nhìn Thẩm Lãng đang cười thì càng sợ hãi.
Với thực lực của tập đoàn Phi Vũ mà chặn hết mọi đường hoạt động của một người nổi tiếng trên mạng thì đúng là chẳng có gì khó khăn.
Tôn Hồng Hỉ không nói rõ với Thẩm Lãng ai là chỗ dựa của công ty giải trí Như Tuyết, bởi vì ông ta biết, cái vị chủ tịch vừa mới nhậm chức này còn mạnh hơn bất kỳ vị nào trước đó!
Lúc này, cậu Hứa mới đi ra khỏi bệnh viện.
Bác sĩ không kê bất cứ loại thuốc nào cho anh ta, nhưng cậu Hứa lại cứ khăng khăng phải kê thuốc, cuối cùng bác sĩ chỉ xịt một ít nước khử trùng cho anh ta.
Thật ra bác sĩ cũng rất bất đắc dĩ, bệnh nhân này cũng chẳng phải là bị muỗi nhiệt đới cắn, chỉ cần xịt tinh dầu thơm Six God là được rồi, vì thế suýt chút nữa thì bác sĩ cho chuyển anh ta sang khoa tâm thần.
Cậu Hứa đứng ở cửa bệnh viện nhìn cái tay bị con muỗi đốt của mình, lo lắng lẩm bẩm: "Mình có nên mua bảo hiểm cho cái tay này không nhỉ? Sắp phải tiến vào giới giải trí rồi, cô Như Tuyết đã đồng ý sẽ đầu tư một số tiền lớn rồi, trong thời điểm mấu chốt như thế này không thể để xảy ra chuyện gì được.
"
Tâm tính của con người sẽ thay đổi theo bị ảnh hưởng bởi môi trường xung quanh.
Thật ra không phải trời sinh tính tình của cậu Hứa đã tệ như vậy, chủ yếu là gần đây anh ta được công ty giải trí Như Tuyết coi trọng, cũng có kế hoạch nâng anh ta từ một người chỉ là người nổi tiếng trên mạng thành một ngôi sao nổi tiếng, hứa hẹn sẽ khiến anh ta được lột xác cho nên anh ta mới càng thêm ngông nghênh.
Sau khi anh ta nghe người đại diện nói lại chuyện về cửa hàng đá quý Ý Lan San thì bèn nổi giận.
"Con mẹ nó Ý Lan San lại dám đổi cậu Hứa ông đây sang người khác? Dù gì tôi cũng là ngôi sao mới tương lai, không thể cứ bỏ qua như thế được!"
Anh ta vẫn tự xưng mình là cậu Hứa, thật ra đây chỉ là một nickname của anh ta.
Lại nói, tuy gia đình anh ta cũng có chút tiền nhưng vẫn chưa được gọi là gia tộc, cậu chủ của một tập đoàn, cái danh xưng "cậu" này không phải thứ người bình thường có thể dùng được.
Cậu Hứa lập tức dẫn theo người đại diện chạy tới cửa hàng đá quý Ý Lan San.
Thẩm Lãng đang ngồi trong cửa hàng chờ Quan Sư tới.
Bởi vì Quan Sư tới đây từ nơi ghi hình nên còn khoảng mười phút nữa mới tới nơi được.
Chợt Thẩm Lãng nghe thấy tiếng ồn áo từ chỗ quầy bán hàng của cửa tiệm.
"Cửa hàng trưởng đâu? Mau gọi cửa hàng trưởng ra đây, mẹ nó đừng có làm con rùa rụt đầu chứ!" Người đại diện của cậu Hứa gào lớn.
Bảo vệ của cửa hàng đá quý lập tức đứng dậy nhưng cũng không làm gì ngay mà chờ mệnh lệnh của anh.
Thẩm Lãng bước đi ổn định, rời khỏi văn phòng và đi ra quầy hàng cùng với Tôn Hồng Hỉ.
"Giở cái thói ngang ngược ra thì cũng phải chọn chỗ, Ý Lan San là nơi mấy người có thể tác oai tác quái đấy à?"
Nếu đây là quán karaoke hoặc một quán bar gì đó thì khó tránh khỏi việc xảy ra xung đột, nhưng đây lại là một cửa hàng đá quý thì không thể muốn làm gì thì làm được.
Thẩm Lãng vừa dứt lời, người đại diện của cậu Hứa khinh thường liếc nhìn và nói: "Tao tới tìm Tôn Hồng Hỉ, liên quan gì tới mày, cút ra chỗ khác đi!"
Trong chớp mắt, trên trán Tôn Hồng Hỉ toát ra mồ hôi lạnh.
Cái người đại diện này đúng là điên khùng tự đi tìm đường chết mà!
Mà lúc này, cậu Hứa cũng vừa nhận ra Thẩm Lãng, vẻ mặt không thay đổi gì mấy.
Anh ta có một chút ấn tượng với Thẩm Lãng, nhưng cũng chẳng để ý nhiều, chỉ nghĩ là một người bình thường mà thôi.
Thậm chí lúc Thẩm Lãng lúc lái chiếc Hennessey Viper GT đi ngang qua anh ta, anh ta đã hơi ngẩn ra, nhưng cũng chỉ nghĩ là mình nhận nhầm người.
Cậu Hứa khom lưng, rung chân, sau đó chỉ vào Thẩm Lãng cười khẩy và nói: "Tôi chẳng có ấn tượng gì với cậu, thực sự tôi không thể nhớ nổi mấy người bình thường, cho cậu hai mươi giây, lập tức biến khỏi tầm mắt của tôi, nếu không thì tự gánh lấy hậu quả!"
Thẩm Lãng nhìn thấy dáng vẻ cà lơ phất phơ này của cậu Hứa thì cười một cái.
Ngày trước thì giả vờ lạnh lùng cao ngạo trước mặt người hâm mộ mà giờ lại thay