Con đi ngàn dặm mẹ lo lắng.
Ở trong mắt mẹ Thẩm, dù cho Thẩm Lãng có bao lớn thì vẫn là một đứa bé.
Mặc dù Thẩm Lãng đang ở Vân Thành, mẹ Thẩm cũng muốn để anh cảm nhận được tình thương của một người mẹ.
Trò chuyện với mẹ hơn nửa tiếng.
Trong quá trình nói chuyện phiếm, mẹ Thẩm tiết lộ một tin tức trong dòng tộc với Thẩm Lãng.
Thẩm Lãng cảm nhận được một chút áp lực, nhưng lập tức nhặt lại lòng tin.
Anh gian nan ở thành phố Bình An bốn năm, anh bị hạn chế sử dụng bất kỳ năng lực và quyền lực nào nhưng vẫn chịu đựng được, mặc kệ anh phải đối mặt sự khiêu chiến lớn thế nào thì anh cũng cần phải có một lòng tin mạnh mẽ.
"Lãng Lãng, Hồng Diệp cũng rất nhớ con.
Chờ lần công tác sau, có thể sắp xếp cho các con gặp mặt một lần."
"Thế này không trái với quy định của dòng họ chứ?" Thẩm Lãng hỏi.
"Giai đoạn hiện tại là trái, nhưng dưới sự rèn luyện thì mẹ có quyền đưa ra yêu cầu với hội nguyên lão của dòng tộc, dù sao Hồng Diệp cũng là vợ sắp cưới của con.
Vả lại con bé chưa chân chính thuộc về người nhà họ Thẩm, con gặp con bé còn tiện hơn là gặp mẹ, đương nhiên trong lúc này cần một quá trình để thúc đẩy."
"Mẹ, vợ sắp cưới gì chứ, con còn chưa nghĩ kỹ mà." Thẩm Lãng nhếch miệng, hiển hiện trên mặt anh hiện lên sự bất đắc dĩ.
"Hồng Diệp xinh đẹp dịu dàng, đoan trang thanh tú hào phóng, lại là thiên tài trong giới kinh doanh, hai người như rồng và phượng, vô cùng xứng đôi, vả lại mẹ thấy tướng tá của Hồng Diệp dễ sinh con trai."
"Mẹ..."
"Được rồi, mẹ không nhắc đến nữa, mẹ lập tức đi sắp xếp quà tặng cho con."
Trò chuyện video kết thúc.
Bốn cô gái ở bên cạnh đều đặt lực chú ý trên người thần tượng của các cô.
Các cô cũng không biết vừa rồi Thẩm Lãng đã nói những gì, cũng không rõ anh nói chuyện phiếm với ai.
Khoảng cách buổi hòa nhạc kết thúc còn sớm, Thẩm Lãng cảm thấy có chút nhàm chán, nên anh bắt đầu dùng điện thoại xử lý một số văn bản tài liệu quan trọng của công ty.
Mà lúc này, người phụ nữ có quyền thế nhất dòng tộc Ngoan Nhân, cũng chính là mẹ của Thẩm Lãng đang phân cho trợ lý một nhiệm vụ.
"Cậu nghe lời tôi nói đây, cậu lập tức liên hệ với người phụ trách truyền thông, hãy bảo bọn họ thỏa mãn yêu cầu của tôi."
Mẹ của Thẩm Lãng không giận tự uy, cả người khí thế, ăn nói trang nhã, nhưng lại không mất oai phong.
Làm người phụ nữ có lời nói trọng lượng nhất dòng tộc Ngoan Nhân, bà ấy mạnh đến nỗi ngay câu nói đầu tiên đã có thể thay đổi thị trường chứng khoán.
Sân vận động Vân Thành, hiện trường buổi hòa nhạc Miêu Thiêu Phong, ghế khu khách VIP.
Thẩm Lãng vẫn còn tiếp tục xử lý văn bản tài liệu quan trọng, anh còn có mấy hạng mục đang được bàn bạc.
Vả lại chiến lược hợp tác với Tập đoàn Tống Thị đã bố trí toàn diện, quan hệ giữa hai Tập đoàn lớn đang từng bước được kéo vào.
Gần đây tình hình bất động sản Đại Đỉnh đang nhảy vọt, công ty này đang khai thác một số tòa nhà rất đẹp để triển khai cạnh tranh tranh giành tòa nhà Thịnh Thế Thiên Hạ một cách dữ dội với bất động sản Thế Kỷ của Tập đoàn Phi Vũ.
Thẩm Lãng phân tích, kim chủ đứng sau bất động sản Đại Đỉnh kia là Tập đoàn Tề Thị.
Tập đoàn Tề Thị đã sớm trở thành một công ty hàng đầu trong nước, có thể nói bọn họ đã tính toán tường tận và sử dụng tất cả vốn liếng.
Thậm chí ngay cả thầy phong thủy cũng mời đến để xây một khu nhà giàu, chuyên môn để Tập đoàn Tề Thị chiếm đoạt vận may.
Tuy nói đấu đá về phong thủy này chỉ có thể tạo được tác dụng phụ trợ, cũng không thể quyết định chuyện thắng thua, nhưng từ chi tiết đó có thể thấy được nhà họ Tề có dã tâm muốn xưng bá Vân Thành rõ rành rành.
Thẩm Lãng sẽ không phớt lờ, anh rất xem trọng một loạt hành động của nhà họ Tề.
Cho dù hiện tại Tập đoàn Phi Vũ và Tập đoàn Tống Thị hợp tác, còn thu mua Tập đoàn Lý Thị, nhưng Tập đoàn Tề Thị cũng có thể hợp tác với công ty khác ở Vân Thành.
Vị trí hai mươi công ty đứng đầu Vân Thành, mặc dù không thể so với những người top đầu, nhưng cộng lại cũng là một nguồn sức mạnh không yếu.
Vả lại bây giờ Thẩm Lãng còn chưa đụng độ với Tề Diêm Vương và Tề Hóa Vân.
Nhất là Tề Hóa Vân, ở ngoài sóng gió thì cậu ta là một người tài thích đọc sách lương thiện, danh tiếng rất tốt, hầu như hoàn mỹ không có khuyết điểm nào.
Thẩm Lãng rất ngạc nhiên, cuối cùng thì người này là một đối thủ như thế nào đây?
Đột nhiên mới vừa rồi Lâm Manh Manh còn đang reo hò vì thần tượng, lúc này cô ta lại dừng lại vỗ vai Thẩm Lãng tò mò hỏi: " Anh làm gì thế? Sao anh lại ngồi bấm điện thoại suốt vậy.
Miêu Thiên Vương đang vừa ca hát vừa nhảy múa mệt mỏi trên đài, anh làm như vậy là không tôn trọng anh ấy, coi như không nói những thứ này, ít nhất anh cũng không thể uổng phí tiền đã mua vé vào cửa được."
"Tôi đang xử lý một chút chuyện." Thẩm Lãng cũng không ngẩng đầu lên mà nhàn nhạt đáp lại.
Nếu như không xem Miêu Thiêu Phong ca hát nhảy múa là không tôn trọng, vậy Thẩm Lãng cũng có thể hiểu hành vi của Lâm Manh manh lúc này là không tôn trọng anh.
"Anh thật giống một tên đầu gỗ." Lâm Manh Manh không nhịn được chửi thầm.
"Tôi không theo đuổi thần tượng, cũng không nâng lên hay bôi đen.
Cô trông cậy vào một người qua đường như tôi sẽ reo hò điên cuồng như các cô sao? Tôi không quấy rầy các cô,