"Không! Anh ấy có!"
Vẻ mặt của Từ Tử Đằng nghiêm túc, ánh mắt nhìn thẳng.
Nếu ngay cả Thẩm Lãng cũng không thể quyết định thì người có chức quản lý là cô đây càng không có thực quyền.
Đầu óc David như lọt vào sương mù, chẳng biết nói gì.
"Tổng giám đốc từ, lời này của cô là có ý gì? Anh ta chỉ là một người qua đường, chuyện của tôi không liên quan tới anh ta mới phải chứ." David nghi hoặc hỏi.
"Đến giờ mà anh vẫn chưa nhìn ra sao?" Từ Tử Đằng khẽ lắc đầu.
"Hiểu cái gì mới được chứ tổng giám đốc Từ, xin cô hãy gọi điện cho ông chủ của Truyền thông Tử Đằng.
Tôi muốn nói chuyện với anh ấy." David nói.
Lúc này, Thẩm Lãng cười lạnh: "Không cần nói chuyện đâu.
Anh ấy không đồng ý, cho dù cậu chỉ cần ba trăm năm mươi triệu tiền lương một năm, anh ấy cũng sẽ không cho cậu."
Tạm thời không nói về chuyện năng lực như thế nào, chỉ dựa vào nhân phẩm không đoan trang của David, không biết chừng tương lai sẽ rước về bao nhiêu rắc rối cho truyền thông Tử Đằng.
David càng nghĩ càng tức, nhíu mày tức giận nói: "Sao chỗ nào cũng có anh vậy hả? Tôi đang bàn chuyện với Tổng giám đốc Từ, anh chen vào làm cái gì?!"
"Truyền thông Tử Đằng không chỉ không đồng ý yêu cầu tiền lương của cậu, còn phong sát cậu trong ngành này nữa!" Thẩm Lãng chính thức báo cho David.
"Phong sát tôi ư? Tôi thấy anh bị điên rồi.
Anh dựa vào cái gì mà đòi phong sát tôi? Anh là ai? Anh đừng làm như anh là ông chủ của Truyền thông Tử Đằng vậy!" David chất vấn.
"Khéo quá, tôi đúng ông chủ phía sau màn của Truyền thông Tử Đằng." Thẩm Khâm cười lạnh nói.
Nghe thấy câu này, David sững người, chợt lắc đầu nói: "Không thể nào, anh ư? Tôi không tin!"
Lúc này, Từ Tử Đằng nhìn David, sắc mặt nghiêm túc nói: "Anh ấy đúng là ông chủ của tôi.
Cho nên một câu nói của anh ấy có thể quyết định sống chết trong nghành nghề này của anh.
Lời từ miệng Từ Tử Đằng nói ra, David liền biết đây là sự thật.
Bởi vì Từ Tử Đằng không cần lấy chuyện này ra để đùa giỡn anh ta.
Nhất thời, David như bị sét đánh!
Hai mắt anh ta trừng như mắt trâu, ngơ ngác đứng tại chỗ, tâm tình anh ta phức tạp, một mảnh lạnh lẽo.
Thật quá châm chọc!
Người mà mình coi thường, còn nhiều lần phát ngôn sỉ nhục người ta lại là ông chủ của truyền thông Tử Đằng.
Xong đời rồi, anh ta có thể gia nhập truyền thông Tử Đằng mới là lạ.
Sự thật đã giáng cho David một đòn thật mạnh.
Bây giờ anh ta không còn nghi ngờ năng lực phong sát anh ta của Thẩm Lãng.
Truyền thông Tử Đằng, là một trong hai công ty truyền thông giải trí lớn của Vân Thành, cũng có tài năng kiệt xuất trong lĩnh vực này của tỉnh.
Chỉ cần Thẩm Lãng nói một câu, danh tiếng của David trong ngành này sẽ hoàn toàn thối nát!
"Tôi sai rồi chủ tịch Thẩm.
Xin chủ tịch Thẩm hãy tha cho tôi một con đường sống."
Bùm!
David quỳ luôn xuống.
Nhưng mà sắc mặt Thẩm Lãng vẫn lạnh nhạt, nghiêm túc.
Đây không phải chuyện quỳ xuống là giải quyết được.
Nếu đường đường là cậu chủ tàn nhẫn mà dễ nói chuyện như vậy, không đủ oai nghiêm thì tương lai lấy gì để tiếp quản gia tộc!
"Không cần, cậu thích quỳ thì cứ quỳ, tóm lại tôi tuyệt đối không tha thứ cho cậu!"
Điều này không liên quan với lòng dạ.
Đây là uy nghiêm của cậu chủ giá trị nghìn tỷ.
Xúc phạm đến cậu chủ nghìn tỷ, nhất định phải trả giá đắt!
"Cầu xin anh, chủ tịch Thẩm, cầu xin anh." David đã hối hận đến xanh cả ruột rồi, anh căm giận bản thân không biết trời cao đất dày.
"Chuyện này không có gì để bàn nữa!"
Thái độ của Thẩm Lãng rất quyết đoán, nói một là một hai là hai.
Truyền thông Tử Đằng không những không nhận David vào làm việc, còn muốn phong sát David.
"Không cần để ý đến cậu ta, cậu ta giả vờ đáng thương thôi, cứ kệ đi."
Thẩm Lãng để lại một câu cho Từ Tử Đằng rồi rời đi.
Nơi tổ chức tiệc rượu khá lớn, Thẩm Lãng đi loanh quanh quan sát người trong giới thượng lưu Vân Thành.
Theo sự suy yếu dần của nhà họ Vương và nhà họ Lý, cũng có những người kế nghiệp.
Chỉ là trong khoảng thời gian ngắn thì rất khó đạt được thực lực trước kia của nhà họ Vương và nhà họ Lý.
Thẩm Lãng quan sát mấy thế lực mới của giới kinh doanh, anh cảm thấy trong thời gian ngắn thì khó mà làm nên thành tựu.
Tính ra thì bây giờ ở Vân Thành, có thể đối kháng với tập đoàn Phi Vũ cũng chỉ có nhà họ Tề.
Bỗng nhiên, trong đám người Thẩm Lãng nhìn thấy Tề Hóa Vân.
Theo lý thuyết thì Tề Hóa Vân nhất định sẽ đến tiệc rượu tối nay, điều này không có gì là lạ.
Nhưng không ngờ, Tề Hóa Vân lại không đi chung với bố và ông nội anh ta.
Thẩm Lãng đánh giá, lúc này Tề Hận Thủy đã đến bệnh viện rồi.
Còn Tề Hóa Vân hình như vẫn chưa biết chuyện xảy ra vừa rồi.
Nhưng mà điều làm Thẩm Lãng hơi ngạc nhiên đó là Tề Hóa Vân có rất nhiều người hâm mộ a.
Tề Hóa Vân ở trước mặt đang mặc một bộ comple màu trắng, khuôn