Biệt thự nhà họ Vu nằm ở phía bắc của Giang Nam, là một biệt thự riêng lẻ gồm ba tầng.
Đây là lần đầu tiên Thẩm Lãng tới nhà họ Vu.
Lần trước là ở Khách sạn Đông Pha, cách biệt thự nhà họ Vu không xa.
Nơi phồn hoa thực sự của Giang Nam không phải ở phía bắc, nhưng nơi này vẫn cao cấp hơn so với Vân Thành.
Vừa đến cửa nhà họ Vu, anh đã nhìn thấy một bể bơi lớn mới xây trong sân biệt thự.
Nhìn thấy cảnh này, Thẩm Lãng lập tức nhíu mày lại.
Có tiền để xây bể bơi mà không có tiền để trả nợ, vậy thì không thể nào nói nổi rồi.
Thẩm Lãng bấm chuông cửa.
Bảo vệ trong nhà họ Vu đến hỏi thăm Thẩm Lãng rồi nhanh chóng mở cửa.
Sau đó một mình Thẩm Lãng tiến vào trong biệt thự nhà họ Vu.
Đúng lúc này, hai bố con Vu Mang và Vu Minh đã đợi sẵn ở sảnh tầng một của biệt thự.
Người nhà họ Vu biết rằng chắc chắn hôm nay Thẩm Lãng sẽ đến.
Thẩm Lãng vừa bước vào cửa, Vu Mang đã đứng dậy chào hỏi bằng vẻ mặt tươi cười.
Mặc dù Vu Mang vô cùng hận Thẩm Lãng vì anh đã phá hỏng chuyện tốt của gia đình họ, nhưng xét thấy bản lĩnh của Thẩm Lãng vô cùng tốt, huống hồ nhà họ Vu lại không có lí do gì để ra tay, nên ông ta chỉ có thể chịu đựng.
Nhưng hôm nay ông ta cũng không có ý định để cho Thẩm Lãng ra khỏi đây một cách an toàn.
Mà lúc này Vu Minh, con trai lớn của Vu Mang lại không hề đứng lên chủ động chào hỏi với Thẩm Lãng.
Thấy vậy, Vu Mang nhanh chóng liếc sang nhìn Vu Minh một cái, lúc này Vu Minh mới chịu đứng lên.
Xem ra Vu Minh có ân oán rất sâu sắc với Thẩm Lãng.
Đương nhiên cũng có thể thấy được rằng Vu Minh vẫn còn trẻ tuổi, dễ hành động theo cảm tình.
Thẩm Lãng chú ý tới thái độ của Vu Minh, trong mắt lóe lên sự lạnh lùng.
“Ba mươi bốn tỷ đồng, lập tức chuyển vào tài khoản của tôi.” Thẩm Lãng nói với Vu Mang.
Hiện tại Thi Thanh Thanh không có tài khoản riêng của mình, vì vậy Thẩm Lãng nhận tiền thay Thi Thanh Thanh trước, sau đó lại lập một tài khoản ngân hàng cho cô ấy.
"Anh Thẩm Lãng, chuyện này không tốt lắm đâu, chúng tôi trả lại tiền cho thầy của anh, sao có thể chuyển vào tài khoản của anh được chứ? Hay là..."
Câu nói kỳ quái này của Vu Mang đang ám chỉ rằng Thẩm Lãng muốn nuốt tiền của thầy mình.
"Đừng nói nhảm nữa! Trả tiền!"
Thẩm Lãng không có ý định nói nhảm với người nhà họ Vu.
Nếu người nhà họ Vu thức thời thì Thẩm Lãng chỉ cần lấy lại số nợ là được, anh sẽ cố gắng không làm khó những chuyện khác.
Nhưng nếu người nhà họ Vu giở trò với anh thì Thẩm Lãng tuyệt đối sẽ không khách sáo.
Như thể cảm nhận được sự lạnh lẽo trong ánh mắt của Thẩm Lãng, Vu Mang vô thức lùi lại phía sau một bước.
"Anh Thẩm Lãng, trả lại tiền thì không sao, nhưng số tiền mà chúng tôi phải trả lại là tiền của Thi Bất Du, tiền của thầy anh.
Anh hãy đưa tôi số tài khoản của thầy anh, bây giờ tôi sẽ lập tức bảo bên tài vụ trả tiền."
Trong lòng Vu Mang cảm thấy hơi sợ hãi nhưng ông ta vẫn nói ra câu này.
Thật ra hôm nay Vu Mang không có ý định trả lại tiền.
Tại Khách sạn Đông Pha, cơ hội tuyệt vời để nhà họ Vu gặp gỡ cậu chủ Ngoan Nhân đã bị Thẩm Lãng phá hủy.
Đối với chuyện này, người nhà họ Vu vẫn luôn ôm mối hận trong lòng, không thể vượt qua rào cản này.
"Thầy của tôi đã mất tích rồi, tôi đến đây để nhận thay!"
Thẩm Lãng bước lên trước một bước, vươn tay túm lấy cổ áo Vu Mang.
"Nếu ông không trả lại thì hôm nay nhà họ Vu sẽ vĩnh viễn biến mất khỏi Giang Nam!"
Đúng lúc này đột nhiên có một trăm người đàn ông cao to lực lưỡng xông ra từ căn phòng khác.
Tất cả đều mặc đồ đen, cầm roi điện trong tay.
Đây là vệ sĩ chuyên nghiệp của Công ty vệ sĩ Trâu Rừng được nhà họ Vu thuê về làm vệ sĩ riêng.
Vì muốn cho Thẩm Lãng biết tay nên lần này nhà họ Vu cũng đã khô máu rồi.
Phía sau đó, Vu Minh đứng trong đám người, nở một nụ cười chế nhạo: "Ha ha, Thẩm Lãng, anh xong đời rồi! Một trăm người vệ sĩ này đều được đào tạo chuyên nghiệp, bọn họ là những người ưu tú của Công ty vệ sĩ Trâu Rừng.
Để tôi xem hôm nay anh còn có năng lực gì hay không!"
Lúc này Vu Minh mới dám đứng ra để rêu rao, nếu không thuê được một trăm tên vệ sĩ ưu tú này thì có lẽ ngay cả một câu anh ta cũng không có can đảm để nói.
Sau khi đám vệ sĩ xuất hiện, lá gan của Vu Mang cũng lớn lên.
Mặc dù không hề kiêu ngạo như con trai của mình, nhưng sự tự tin của ông ta cũng tăng lên nhiều hơn.
Bởi vì Công ty vệ sĩ Trâu Rừng là công ty vệ sĩ nổi tiếng nhất ở phía bắc Giang Nam, những vệ sĩ mà họ