Hắn ta cả kinh.
Bị dọa cho chết khiếp.
Bình thường một cái bật lửa làm bằng nhựa bị nhét vào thực quản cũng có thể làm người ta mất mạng.
Càng đừng nói tới lại là bật lửa kim loại.
Lôi Đại Cương liều mạng giãy giụa tránh thoát, tay quơ loạn, trong mắt tràn ngập khiếp sợ.
Thẩm Lãng ánh mắt lạnh nhạt, liếc qua Lôi Đại Cương đang cực kì sợ hãi.
“Những người uy hiếp tôi không ai có kết cục tốt.”
Lúc này Lôi Đại Cương mới hoảng loạn chạy ra khỏi nhà vệ sinh đến gian phòng dùng cơm.
Xem ra là đi tìm viện binh mà với tình hình trước mắt của hắn thì hẳn là nên đi bệnh viện quan trọng hơn.
Lôi Đại Cương nghiêng ngã lảo đảo trở lại phòng riêng.
Do bật lửa còn mắc kẹt trong thực quản nên mặt hắn ta vô cùng hoảng loạn, hướng tới các thành viên trong gia đình đang dùng cơm mà khoa chân múa tay.
“Lửa… bật lửa, bật lửa bị người ta nhét, nhét vào thực...!quản, thực quản… em đau quá…” Lôi Đại Cương cả người đầm đìa mồ hôi.
Mọi người thấy Lôi Đại Cương mới từ nhà vệ sinh trở về mà dáng vẻ lại thê thảm như vậy lập tức chú ý tới.
“Lôi Đại Cương nói cái gì đó? Bị người nhét bật lửa vào trong thực quản? Rốt cuộc sao lại như vậy?”
Mọi người nghi ngờ hỏi Lôi Đại Cương.
Có người nhanh nhạy liền lôi Lôi Đại Cương đi bệnh viện cấp cứu.
“Tiểu Minh mau đưa anh con đi bệnh viện, dù là nhựa hay kim loại cũng đều rất nguy hiểm phải đem tới bác sĩ phẫu thuật mới lấy ra được!”
Một vị lớn tuổi trong đó chỉ huy cho Lôi Tiểu Minh là em trai của Lôi Đại Cương đưa đi.
Vị lớn tuổi này chính là Lôi Hồng chú của Lôi Đại Cương.
Nhưng không phải là chú ruột mà là một vị chú bác trong gia tộc.
An bài Lôi Đại Cương tới bệnh viện xong, Lôi Hồng mới quay qua nói với mọi người trong phòng: “Có người gây chuyện với Lôi Đại Cương, bữa ăn hôm nay kết thúc tại đây thôi, mọi người cùng nhau tới nhà vệ sinh xem thử, tên kia chắc chưa đi xa đâu!”
Ở nhà họ Lôi tiếng nói của Lôi Hồng vẫn còn có sức ảnh hưởng, cho nên ông ta vừa mới lên tiếng hai mươi mấy người con cháu nhà họ Lôi trong phòng liền tích cực nghe theo.
“Chú Hồng nói rất đúng.”
“Chúng ta đều nghe theo chú Hồng.”
“Đúng vậy, chú Hồng con đồng ý cả hai tay.”
“Chú Hồng chỉ cần nói một câu thôi bọn con đều nghe theo.”
“Mọi người đi thôi, nghe theo chú Hồng đi trả thù cho Lôi Đại Cương.”
Trong lúc nhất thời khí thế của mấy người nhà họ Lôi đều tăng vọt.
Mắt Lôi Hồng lóe lên tia khí phách, không giận mà uy.
“Tốt! Không hổ là con cháu nhà họ Lôi, mọi người đoàn kết ta thấy cũng an tâm, không nói lời vô nghĩa nữa lập tức đi tới nhà vệ sinh giết chết tên đó!”
Lôi Hồng dẫn theo hai mươi mấy người khí thế bừng bừng tiến về phía nhà vệ sinh.
Trong số những người này trừ Lôi Hồng lớn tuổi thì còn lại đều là người trẻ tuổi của nhà họ Lôi.
Đêm nay dựa theo thông lệ của gia tộc, Lôi Hồng là người chủ quản thứ hai trong nhà, mang theo đám hậu bối tới khách sạn Kim Sư để tổ chức một buổi tiệc thịnh soạn.
Nhà họ Lôi mỗi tuần đều có hoạt động như vậy, nhằm mục đích khen thưởng cùng khích lệ người trẻ tuổi trong gia tộc, dẫn bọn họ đi vui vẻ, giải phóng một chút, tránh cho bọn họ đi làm chuyện quá khích.
Khi Lôi Hồng mang theo người nhà họ Lôi xông vào nhà vệ sinh, thì thấy Thẩm Lãng đang lặng lẽ đứng ở đó chờ bọn họ tới.
Thẩm Lãng cũng không bỏ đi, anh biết đối phương sẽ tìm người đến báo thù.
Cho nên anh lẳng lặng ở lại đây chờ đợi.
Nhà vệ sinh của khách sạn lớn rất rộng, chứa hơn bốn mươi người đều không thành vấn đề.
Hiển nhiên người nhà họ Lôi cũng ý thức được tính nghiêm trọng của vụ việc.
Đối phương không những không bỏ đi mà còn đứng lại chờ bọn họ.
Lôi Hồng cảm thấy đối phương thật sự quá ngu ngốc.
“Nhãi con, nhét bật lửa vào thực quản của Lôi Đại Cương là cậu làm?”
Lôi Hồng sắc mặt giận dữ hướng Thẩm Lãng hỏi.
“Là tôi.” Thẩm Lãng bình tĩnh trả lời.
Đoàn người Lôi Hồng không ngờ đối phương sẽ thừa nhận nhanh như vậy.
Chẳng lẽ do thấy bọn họ đông người nên bị dọa sợ? Mấy người Lôi Hồng cũng không nghĩ nhiều, họ chỉ cảm thấy con cháu nhà họ Lôi bị ức hiếp nên cần phải đòi lại gấp mười lần, cho dù là con cháu nhà họ Lôi có sai trước đi nữa cũng không sao.
“Cậu chết chắc rồi.” Lôi Hồng hung dữ nói.
“Ồ? Phải không?” Thẩm