Sau khi tiễn Mộc Hồng Diệp đi, Thẩm Lãng đi tới trước mặt tên mặt sẹo, từ trên cao nhìn xuống nói: “Gọi điện thoại cho Hill Charlie, nên nói gì anh tự mình biết rồi đấy!”
Tên mặt sẹo miễn cưỡng đứng lên, khóe miệng lộ ra một nụ cười chế giễu nói: “Sát thủ của Ám Yểm chưa bao giờ chủ động liên hệ cùng chủ nhân.
Một khi liên hệ có nghĩa là mọi chuyện đã thất bại, ngược lại sẽ khiến họ càng thêm cảnh giác, anh chắc chắn muốn tôi gọi đi cuộc điện thoại này sao?”
Thẩm Lãng hơi sửng sốt, không ngờ tên mặt sẹo này cũng thành thật vậy, nói cách khác giờ phút này tên Hill đã cao chạy xa bay rồi.
“Đưa về!” Thẩm Lãng ra lệnh với mấy tên thuộc hạ của Kim Nam.
Mấy tên thuộc hạ nhanh chóng áp giải tên mặt sẹo lên xe.
Sau đó, đoàn xe mênh mông cuồn cuộn rời đi khỏi thôn Bàng một cách ngay ngắn trật tự.
Ở nơi xa xôi như thế này xảy ra chuyện như vậy đương nhiên sẽ không gây chú ý nhiều.
Sau khi Thẩm Lãng đưa người rời đi, tới nhà của Lý Hồng Bác.
Lý Hồng Bác ngồi trong nhà trông chờ, thấy Thẩm Lãng tới vô cùng cung kính.
Đối với mấy chuyện xảy ra gần đây, Thẩm Lãng có thân phận gì ông ta đã biết quá rõ ràng, trong lòng càng thêm vinh dự vì con trai mình có thể trở thành anh em với người như vậy.
“Anh Thẩm Lãng, anh bảo tôi bây giờ hẹn tên Hill Charlie đó tới sao?” Lý Hồng Bác có chút ngạc nhiên hỏi.
Lần trước sau khi gặp mặt, Hill Charlie đã cảm thấy gì đó, muốn hẹn anh ta thêm lần nữa e là không có khả năng.
Thẩm Lãng hơi mỉm cười nói: “Hill Charlie tới Kinh Đô mà một bản hợp đồng hợp tác cũng không thể thỏa thuận, trở về chắc chắn sẽ rất khó ăn nói với gia tộc, hiện giờ ông tung ra một cành ô liu, anh ta nhất định sẽ tình nguyện mạo hiểm để nếm thử trái ngọt một lần!”
Lý Hồng Bác nghĩ nghĩ rồi quyết định cầm điện thoại đi ra ngoài.
Điện thoại rất nhanh đã kết nối được.
“Anh Hill Charlie, chuyện hợp tác tôi đã suy nghĩ rõ ràng, chúng ta có thể ký hợp đồng bất cứ lúc nào!” Lý Hồng Bác nói.
Trong điện thoại truyền tới tiếng cười khinh thường của của Hill Charlie, anh ta nói: “Ông Lý Hồng Bác, ông cảm thấy tôi sẽ còn tin tưởng hợp tác với ông sao? Nếu tôi đoán không sai thì chắc hẳn Thẩm Lãng đang ngồi cạnh ông đúng không!”
Lý Hồng Bác nhíu mày, ánh mắt nhìn về phía Thẩm Lãng.
“Anh Hill Charlie nói những lời này là có ý gì? Sao tôi có thể hợp tác với tên Thẩm Lãng đó chứ? Anh phải biết từ trước tới nay nhà họ Lý chúng tôi và anh ta đều là kẻ thù của nhau…”
Phản ứng của Lý Hồng Bác cũng khá nhanh, chủ động nói ra chuyện con trai mình lúc trước có mâu thuẫn với Thẩm Lãng.
Hill Charlie ở bên này âm thầm hít sâu một hơi, có chút do dự.
“Ông Lý Hồng Bác, hy vọng lần này ông sẽ không khiến chúng tôi thất vọng, nếu không, tôi không ngại để tập đoàn Lý Thị của ông hoàn toàn biến mất ở Kinh Đô đâu!” Hill Charlie nói.
“Anh Hill Charlie yên tâm, lần này nhất định sẽ không khiến anh thất vọng!.
” Lý Hồng Bác có chút nịnh bợ nói.
“Thời gian địa điểm tôi sẽ thông báo, nhớ mang hợp đồng tới!” Hill Charlie nói xong bèn cắt đứt điện thoại.
Hôm sau.
Tên mặt sẹo vẫn bị nhốt ở chỗ Kim Nam, Thẩm Lãng vẫn luôn muốn moi từ miệng hắn ra chuyện của tổ chức sát thủ Ám Yểm.
Nhưng mấy ngày trôi qua, cho dù dùng thủ đoạn gì thì tên mặt sẹo này vẫn không chịu hé răng nói một lời.
Điều này khiến Thẩm Lãng không thể không làm chút thủ đoạn tàn bạo.
Chỉ là việc này cần chút thời gian, bởi vì Cha Te San không ở Kinh Đô cho nên mấy thứ như cổ trùng Thẩm Lãng vẫn muốn để Cha Te San tự mình ra tay, dù sao thì thứ đó cũng quá ghê tởm!
Mà Hill Charlie đúng như Thẩm Lãng dự liệu, thật sự lại một lần nữa liên lạc với Lý Hồng Bác.
Lần này không giống lần trước, Hill Charlie trực tiếp hẹn gặp ở một khách sạn cách không xa sân bay lắm.
Chỉ cần ký hợp đồng xong thì có thể rời khỏi Kinh Đô bất cứ lúc nào.
Còn về phía Mộc Hồng Diệp, để đảm bảo an toàn, Hill Charlie định sẽ bảo tên mặt sẹo ra tay sau khi anh ta trở về nước Tây.
Cùng hôm đó, Thẩm Lãng một mình đi cùng Lý Hồng Bác tới thuê một