Nhận được điện thoại của Trương Sở Lăng , Lý Vũ Hàm vui vẻ nhảy đựng lên. Tuy rằng nàng cùng Trương Sở Lăng cơ hội gặp mặt cũng không nhiều, chỉ có thời gian đưa thức ăn nhanh thì hai người mới nói chuyện với nhau vài câu, chính là, có một ngày buổi tối nàng bị hai gã lưu manh bám lấy phi lễ , thời khắc mấu chốt cũng là Trương Sở Lăng từ trên trời rơi xuống, giúp nàng không bị làm nhục, cũng là trong khoảnh khắc ấy, trong lòng của nàng liền đã ngầm chôn xuống một mầm móng, chỉ cần mỗi ngày thấy mặt Trương Sở Lăng nàng sẽ vui vẻ rất lâu.
Mấy ngày trước Trương Sở Lăng đột nhiên mất tích, làm Lý Vũ Hàm trong lòng vắng vẻ , nhiều lần điện thoại cho Trương Sở Lăng đều là tắt máy, làm cho lòng nàng có chút mất mát đồng thời cũng có chút lo lắng cho Trương Sở Lăng, tin tức về việc Trương Sở Lăng chế phục bọn tội phạm có vũ trang tại khu thương mại thì nàng cũng có nghe nói, chạy tới bệnh viện thì laị được cho biết Trương Sở Lăng đã xuất viện. Vài ngày không có tin tức Trương Sở Lăng , người nàng cũng tiều tụy rất nhiều.
Trong lúc bất chợt nhận được điện thoại của Trương Sở Lăng ,trên mặt Lý Vũ Hàm một lần nữa toả tảo ra hào quang chói mắt, nàng tự mình xuống bếp sai mấy người làm những món ăn mà Trương Sở Lăng thích ăn nhất , sau đó cực kỳ hưng phấn mang thức ăn đến nơi đã giao hẹn.
Chỉ là dáng vẻ tươi cười của nàng rất nhanh đã ngưng lại, xa xa nhìn lại, nàng liền đã thấy Trương Sở Lăng cùng một nữ cảnh sát có động tác vô cùng mập mờ, nhìn giống như là đang hôn môi.
Không hiểu sao tim có chút quặn đau, nước mắt không kiềm được chảy dài xuống, nhẹ nhàng mà thở dài, nàng lau khô nước mắt, ổn định lại hô hấp, cước bộ nặng nề đi đến gần Trương Sở Lăng, ánh mắt vẫn sững sờ tỏ vẻ không hài lòng về việcTrương Sở Lăng ôm nữ cảnh sát kia, yên lặng mà đem nàng ra so sánh với mình .
Kết quả nàng sa sút tinh thần phát hiện, bản thân ngoại trừ bộ ngực cùng màu da là có thể thắng đối phương một bậc , cái khác thì không có phương pháp so sánh, càng then chốt chính là, bản thân chỉ là một người đưa thức ăn nhanh, còn đối phương là nhân viên chính phủ, đây cũng chình là khoảng cách, trong lòng nàng tuy rằng rất yêu thích Trương Sở Lăng, nhưng không dám nói ra khỏi miệng.
Mặt của Trương Sở Lăng hướng về Lý Vũ Hàm , khi thấy Lý Vũ Hàm đang mang theo thức ăn nhanh đi đến, hắn đầu óc lập tức tỉnh táo lại, trong lòng thầm hô một tiếng hỏng bét, hai tay cấp tốc ly khai khỏi thân thể Điền Ny.
Bị Trương Sở Lăng ôm một lúc, Điền Ny xấu hổ không chịu nổi, hận Trương Sở Lăng không lập tức buông mình ra, nhưng hiện tại thấy bản thân Trương Sở Lăng cấp tốc rời xa thân thể mình , Điền Ny trong lòng đã có điểm khó chịu.
Rất nhanh, Điền Ny theo ánh mắt của Trương Sở Lăng liền đã phát hiện ra vấn đề, bởi vì Trương Sở Lăng căn bản sẽ không có chú ý mình, mà là nhìn về phía sau của mình. Nàng hiếu kỳ xoay người lại, muốn biết phía sau mình rốt cuộc có cái gì mà hấp dẫn ánh mắt của Trương Sở Lăng.
Xuất hiện trước mắt nàng chính là một khuôn mặt thanh thuần động lòng người. Mái tóc mềm mại như mây như đang choàng lên bờ vai trắng nõn của nữ hài tử này, chân mày lá liễu cong cong , một đôi mắt to như sao Mai đang chiếu sáng , nổi trội hơn cả là cái mũi ngọc, cùng hai mảnh môi anh đào kiều diễm ; thân thể của nàng ta cao khoảng một thước sáu lăm, một bộ đồ màu trắng rẻ tiền cùng đôi xăng-đan vỉa hè ở trên người nàng không chỉ không hiện vẻ thô ráp, trái lại còn toát ra vẻ trìu mến ; chỉ là bộ ngực phong mãn được bao vây bởi cái áo tựa hồ như tao nên một loại câu dẫn , cố gắng kiềm chế. Điền Ny không tự giác liền đã thấp đầu nhìn thoáng qua bộ ngực của bản thân tuy rằng coi như phong mãn nhưng căn bản không thể nào so với đối phương là cùng đẹp như nhau .
"Vũ Hàm, ngươi đã đến rồi a, giới thiệu với ngươi một chút, đây là đồng nghiệp của ta, Điền Ny; Điền Ny, đây chính là người bán thức ăn nhanh mà ta đã nói qua." Trương Sở Lăng thấy hai nàng chăm chú quan sát nhau, hắn lúc này mới kịp phản ứng đem các nàng giới thiệu