" Thưa sếp, ngươi nhất định phải thay ta làm chủ a, chúng ta kinh doanh khổ cực nhiều năm như vậy rồi, thật vất vả buôn bán kiếm tiền dưỡng già, nhưng lại bị tên đạo tặc kia trộm mất ....." Lúc Trương Sở Lăng đi đến quán ăn Ngô Ký, vợ chồng Ngô Bằng Huy đang phối hợp với cảnh sát trả lời câu hỏi, chỉ thấy lão bà của Ngô Bằng Huy nước mắt ngắn nước mắt dài mà khóc , một mực chắc chắn rằng Lý Vũ Hàm là kẻ ăn trộm , viên cảnh sát trước mặt bà ta nghe xong chỉ nhíu mày.
" Hồng Kông vốn là xã hội có pháp luật , trước khi không có chứng cớ xác thực mong ngươi không nên nói lung tung, nếu không đối phương có thể tố cáo ngươi tội vu khống." Thình lình , tên cảnh sát đặt câu hỏi hơi thiên về phía Lý Vũ Hàm.
Nghe được viên cảnh sát nói, vợ Ngô Bằng Huy lặng đi một chút rồi lập tức la lớn mà khóc lên : " Ta không muốn sống nữa, đây là đạo lý gì thế hả, tiền mất ngược lại lại còn bị kiện ....."
Không khác gì với việc hét to lên , cũng có thể là bà lão mập mạp của Ngô Bằng Huy thật sự làm cho người ta không thể nào mà tiếp tục được nữa , hai cảnh sát trong quán ăn đànhphải nháy mắt cho nhau rồi xoay người rời đi.
Đợi cho hai viên cảnh sát kia đi xa, Trương Sở Lăng mới chậm rãi đi vào quán ăn .
" Lão bà, chúng ta không nên vu oan cho Lý Vũ Hàm, đó cũng là một hài tử có số khổ, người ta còn có tiền đồ tốt đẹp."
" Ngươi cái lão già kia, ngươi không phải là xem nha đầu kia có bộ dáng xinh đẹp mà coi trọng đó chứ, chỉ biết suy nghĩ thay nàng ta, ngươi như thế nào lại nghĩ là chúng ta không nên làm như vậy, cha ta sắp phải mổ phải cần một đống tiền lớn kia kìa ...."
" Ai, ta như thế nào lại thích một tiểu cô nương đây, ngươi đừng có nói càn. Cha mổ thì tiền chúng ta có thể vay mượn hàng xóm, cùng lắm là đem bán cửa hàng đi." Ngô Bằng Huy thở dài nói.
" Bán cửa hàng, bán cửa hàng chúng ta ăn cái gì, học phí của con thì làm thế nào bây giờ, ta đánh chết ngươi cái lão bất tử này ....."
Trong lúc vô ý nghe được lời vợ chồng Ngô Bằng Huy nói, Trương Sở Lăng không khỏi bản thân mình may mắn khi tới quán ăn Ngô Ký lần này. Vốn Trương Sở Lăng ý định trực tiếp lấy một cái tên nặc danh, đem cái đoạn video lần trước quay trộm vợ chồng Ngô Bằng Huy cấp cho bên cảnh sát, như vậy việc hiềm nghi Lý Vũ Hàm phạm tội tự nhiên sẽ được rửa sạch, mà vợ chồng Ngô Bằng Huy cũng sẽ bị báo ứng trừng phạt, nếu mà như vậy chẳng những vợ chồng Ngô Băng Huy phải chịu tổn thất kinh tế lớn mà còn có thể bị bắt giam , như vậy nhạc phụ của Ngô Bằng Huy cùng con hắn phải bi thảm rồi.
Cho dù vợ chồng Ngô Bằng Huy thật sự đáng thương, Trương Sở Lăng vẫn quyết định cho bọn họ một cái giáo huấn, làm người phải phúc hậu, ngươi đáng thương cũng không nên đi hãm hại người khác.
" Ngươi ... ngươi tới làm gì hả." Thấy Trương Sở Lăng đột nhiên xuất hiện ở cửa quán ăn, Ngô Bằng Huy sửng sốt, thần sắc đề phòng mà hỏi thăm. Trương Sở Lăng không ít lần đến quán ăn của bọn họ ăn cơm, Lý Vũ Hàm cùng Trương Sở Lăng đi lại với nhau hắn cũng biết, lúc này Trương Sở Lăng đột nhiên xuất hiện trong quán ăn, vợ chồng Ngô Bằng Huy tự nhiên đối với hắn tràn đầy địch ý rồi.
Trương Sở Lăng không có để ý vợ chồng Ngô Bằng Huy mà lại nghênh ngang vào phòng đi dạo một vòng, tay sờ sờ chạm chạm vào đồ vật, nhìn thấy vậy vợ chồng Ngô Bằng Huy kinh hãi.
Trương Sở Lăng càng trầm mặc, tâm lý Ngô Bằng Huy càng sợ hãi, bản thân bọn họ tâm sự đang yếu đuối, lại không biết Trương Sở Lăng có ý đồ gì mà đến, cái loại áp lực vô hình này làm cho ánh mắt bọn họ vẫn phải di chuyển theo thân ảnh Trương Sở Lăng.
" Ngươi đừng làm xằng làm bậy nha, ta sẽ báo cảnh sát đó." Khi Trương Sở Lăng dừng ánh mắt cười cợt trên sổ bảo hiểm kia, lão bà Ngô Bằng Huy sắc mặt biến đổi lớn, rốt cục không nhịn được mà hô lên.
Trương Sở Lăng hừ lạnh một tiếng, nghiêng mặt liếc người phụ nữ nọ một cái: " Ta là cảnh sát, ngươi nghĩ muốn báo sát cứ việc gọi điện thoại, tốt lắm."
Nghe được Trương Sở Lăng nói, sắc mặt vợ chông Ngô bằng Huy thoáng cái đã trở nên rất khó xem,Trương Sở Lăng ở cục cảnh sát biểu hiện bình thường cả hắn không cần biết, chỉ biết việc Trương Sở Lăng chế phục bảy tên tội phạm cầm súng được TV cùng báo chí tuyên truyền xôn xao, Trương Sở Lăng vừa hừ lạnh một tiếng bọn họ đã đánh trống trong lòng rồi.
" Ngươi là cảnh sát thì rất giỏi hả, cảnh sát có thể làm xằng làm bậy sao, cẩn thận ta tố cáo ngươi." Hồi lâu trôi qua, lão bà Ngô Bằng Huy tựa hồ định thần lại, mạnh miệng mà hô.
" Ta nói lão bản nương, ngươi nói như vậy thì không được rồi, cảnh sát chúng ta luôn luôn phải bảo vệ tính mạng cho người dân và tài sản an toàn vì nhiệm vụ của mình, vì thúc đẩy và tăng cường ủng hộ của người dân đối với cảnh sát, công việc của chúng ta có thể nói là hết sức tận lực a, người đối đãi với chúng ta như vậy còn là công dân đô thị sao?" Trương Sở Lăng miệng không chút để ý mà cứ nói, tay ở dưới cũng không nhàn, hắn mở TV cùng đầu DVD trong quán ăn ra, sau đó đem đoạn băng ghi hình để vào đầu DVD chiếu ra.
Thấy Trương Sở Lăng ngữ khí tựa hồ mềm dẻo, lão bà mập mạp của Ngô Bằng Huy còn tưởng rằng mình đã nói làm cho Trương Sở Lăng sợ hãi rồi, tâm lý lo lắng cũng hạ xuống, tham âm cũng lớn lên: "