Vội vã ăn xong bữa cơm , Trương Sở Lăng chạy như bay tới cục cảnh sát .Ánh mắt của Hướng Phỉ cùng phụ thân làm cho hắn cảm thấy như đứng trên đống lửa , như ngồi trên đống than, Đại muội mặc dù không có nói chuyện, thế nhưng cũng thể cam đoan bản thân nàng sẽ không lên tiếng để nói thêm vào , ánh mắt sùng bái của tiểu muội cùng tiểu đệ càng làm cho mặt hắn nóng ran lên , Trương Sở Lăng không có quen với việc trở thành tiêu điểm , do đó hắn lựa chọn lẩn tránh .
Đến cục cảnh sát , sau khi làm việc tiếp nhận nhiệm vụ , lần đầu tiên từ khi đến thế kỷ 21Trương Sở Lăng nhận nhiệm vụ tuần tra ban đêm .
Hồng Kông về đêm đích thực rất đẹp , một dải đèn sáng trưng thể hiện sự sầm uất của các khu chợ , khu thương mại . Nơi có đèn ne-on nhấp nháy , phảng phất giống như ma trơi , đi dạo trong thành phố , một căn nhà cao tầng trong suốt , như là một người đang khiêu vũ , thể hiện sự phong tình của bản thân . Building cao thấp chằng chịt , ngọn đèn như những ngôi sao nhỏ bé , màn đêm đen như nhung trở nên lộng lẫy .
Cảm thụ được trong không khí ấm áp , có sự ẩm ướt của làn gió biển , thấy lão niên đi dạo trên đường với bộ dáng đầy sinh lực , tâm tình của Trương Sở Lăng cũng thoả mái đi rất nhiều .
Điền Ny từ khi cùng Trương Sở Lăng trở mặt , nàng không nói chuyện cùng Trương Sở Lăng nữa . Kỳ thực nội tâm của nàng đối với Trương Sở Lăng cực kỳ mâu thuẫn , muốn nói xin lỗi Trương Sở Lăng, lại sợ mất mặt mũi , hơn nữa lời nói của biểu tỷ Viên Cảnh Lam lại hiện lên , làm cho lòng nàng có chút vướng mắc.
Nhớ tới lời nói của biểu tỷ, mặy Điền Ny đỏ ửng nhìn một chút bóng lưng hơi có vẻ gầy yếu của Trương Sở Lăng , nghĩ thầm bản thân dù cho phải lập gia đình, cũng tuyệt đối sẽ không gả cho hắn.
Trương Sở Lăng không có mắt ở sau lưng , nên rõ ràng hắn không biết được nội tâm của đồngn ghiệp xinh xắn đang nghĩ cái gì . Hiện tại hắn đang bận rộn hưởng thụ sự phồn vinh của thành phố này , cùng tiếp xúc với người đi trên đường . Có thể tiếp xúc với người đi trên đường nhu thế , ở thế kỷ 30 là việc rất khó , mà trong lúc vô ý sự giúp đỡ lẫn nhau được biểu hiện ra ngoài , ở thế kỷ 30 càng không có thấy được.
Đột nhiên, con mắt của Trương Sở Lăng bị hấp dẫn bới một nữ hài tử .
Bộ dạng cô bé kia khoảng 17 18 tuổi , trên cổ quấn một chiếc khăn lụa mỏng như cánh ve, trên thân mặc một bộ đồ lưới màu vàng nhạt nóng bỏng , hạ thân mặc một cái quần soóc rộng. Cái áo lưới màng vàng nhạt có điểm trong suốt , có thể thấy được cái nịt ngực màu trắng bên trong, nịt vú rất lớn , hai ngon núi kia nghịch ngơm như muốn thò đầu ra , giống như thông khí cho nhau . Cặp đùi thon dài trắng nõn kết hợp với việc di chuyển tạo nên vẻ hấp dẫn , thu hút ánh mắt của người đi đường.
"Sắc quỷ." Dọc đường đi Điền Ny vẫn quan tâm đến nhất cử nhất động của Trương Sở Lăng lúc này thấy ánh mắt của Trương Sở Lăng chăm chú nhìn lên thân hình thiếu vải khêu gợi của nữ hài tử kia , nàng không chịu được mở miệng mắng .
Điền Ny cũng là đổ oan cho Trương Sở Lăng, sự chú ý của Trương Sở Lăng thực sự không phải trên người cô bé kia , lại không hề bị sự hấp dẫn của bộ ngực cùng cặp mông . Trương Sở Lăng chỉ là chăm chú nhìn chằm chằm vào đôi tay của nữ hài tử kia , hai tay của nữ hài tử kia thon dài trắng nõn ,chiếc khăn lụa tinh xảo tung bay theo gió , con mắt của nữ hài tử như độc xà , quét mắt nhìn trong đám người , hai tay nàng tinh xảo rục rịch , ánh mắt như thế, cánh tay như vậy , Trương Sở Lăng liếc mắt liền đã nhìn ra cô gái này là một tên trộm chuyên nghiệp.
Trương Sở Lăng làm như không nghe thấy lời nói của Điền Ny , hắn hướng phía nữ hài tử khêu gơi mà bước nhanh đến.
"Hắn không phải là đùa giỡn hạ lưu trên đường chứ ?" Trông thấy việc làm của Trương Sở Lăng , Điền Ny kinh ngạc há to miệng ra, trong mắt nhịn không được xuất hiên chút thần sắc khinh bỉ . Nàng do dự một chút, liền lập tức đuổi theo, làm một cảnh sát ưu tú , nàng có trách nhiệm ngăn cản tất cả các hành vi lưu manh.
"Tiểu thư, mời ngươi đưa ra thẻ căn cước ." tiến đến phía sau nữ hài tử , Trương Sở Lăng nghiêm túc mà hỏi thăm, bởi vì hắn vừa rồi tinh tường thấy, nữ hài tử lợi dụng chiếc khăn lụa yểm hộ mà lấy trộm ví của người đi đường .
Trong mắt nữ hài hiện lên một tia hoảng loạn, bất quá nàng rất nhanh liền đã trấn tĩnh lại, nàng đong đưa con mắt đen láy qua lại , tựa hồ có chủ ý, chỉ thấy nàng nhướn bản thân trắng min mềm mại của mình lên đưa cái lưỡi đinh hương ra liếm liếm lên cặp môi mỏng đầy khêu gợi, mị nhãn như tơ nói, "A Sir, ngươi cần gì cứ nói thẳng a , đừng có dùng chiêu thức như vậy để tiếp cận ta ?"
"Nga..." Nghe được nữ hài nói, người đi trên đường nhất thời thở dài một tiếng , bọn họ đều tin nữ hài nói, Trương Sở Lăng tuyệt đối là không có việc gì để làm , lại thấy một nữ hài tử khả ái như thế , làm sao có thể có chuyện . Đi theo sau Trương Sở Lăng Điền Ny cũng hừ lạnh một tiếng , với hành vi của Trương Sở Lăng không cho là đúng.
"Giấy căn cước, cảm tạ!" Trương Sở Lăng vẫn như cũ đưa tay phải của mình ra , vẻ mặt nghiêm túc.
Sắc mặt của nữ hài tựa như có điểm khó