"Như ngươi mong muốn." Nghe xong Lạc Tai Hồ nói, Trương Sở Lăng xác nhận toàn bộ người trong đội của hắn đều ở đây , miệng hắn hừ nhẹ một tiếng , đồng thời nhặt khẩu súng của Điền Ny trên mặt đất lên .
"Bang bang..." Sáu tiếng súng thanh thuý vang lên , Lạc Tai Hồ cùng 5 tên cướp đang cầm súng Mp5 trong tay lập tức ngã xuống , cùng lúc đó, thân thể Trương Sở Lăng khẽ động , giống như bươm bướm bay lượn , nhanh chóng phóng đến giữa đám người kia , mấy tên cướp vẫn còn ngây dại chưa kịp phản ứng gì , đều bị Trương Sở Lăng khống chế , cả đám mềm nhũn ra ngã xuống đất .
Lúc này, súng của Trương Sở Lăng một viên cũng chưa bắn ra . Trương Sở Lăng đi tới bên cạnh Điền Ny nét mặt của nàng vẫn ngây dại như cũ , đem súng lục của Điền Ny nhét vào trong tay Điền Ny.
"Trung tâm 999, WPC13955 cùng PC31465 ở vị trí ngã tư đường 45 khống chế được bọn tội phạm có mang súng , thỉnh cầu trợ giúp." Trương Sở Lăng cầm lấy bộ đàm bên hông hô to.
Khi Điền Ny khôi phục ý thức , thấy được bọn cướp nàm trên đất rên rỉ , còn có Trương Sở Lăng đứng bên cạnh mình không xa .
"Phát sinh chuyện gì , mình tại sao lại mất đi ý thức, làm sao có thể phát sinh chuyện hoang đường như thế này , chẳng lẽ mình thực sự đang nằm mơ?" Nghĩ tới đây, nàng len lén nhéo lên da mình một cái .
"Ôi." Một trận đau nhức truyền đến, Điền Ny nhịn không được duyên dáng hô to một tiếng.
"Ngươi làm sao vậy?" Trương Sở Lăng nghi hoặc nhìn về phía Điền Ny, vừa ròi không có ai nổ súng về phía nàng a , như thế nào lại có vẻ mặt đau đớn như vậy ?
"Không... Không có gì." Điền Ny thấy Trương Sở Lăng nghi hoặc nhìn mình, mặt cười cười ửng đỏ lên , chỉ vào mấy tên cướp nằm trên đất hỏi , "Những người này thế nào lại ngã xuống hết vậy , là ai nổ súng?"
"Đạn của ta vẫn còn đầy đủ , vừa rồi là đạn của ngươi bắn ra , súng của ngươi không phải đã lấy ra sao , súng của ta còn chưa lấy ra mà ?" Trương Sở Lăng trông thấy vẻ mặt nghi hoặc của Điền Ny, khẽ cười nói.
Trương Sở Lăng sở dĩ làm như vậy cũng là bất đắc dĩ, việc hắn biểu diễn kỹ thuật bắn súng một lần có thể nói là do vận khí , nếu như mỗi lần đều bắn súng đến xuất thần nhập hoá như vậy , khẳng định mọi người xung quanh sẽ hoài nghi, dù sao biểu hiện trứơc đây cùng với hiện tại thực sự là quá kém . Đồng thờiổtng khoảng thời gian này hắn phát hiện Điền Ny không muốn tiếp tục ở lại đội tuần tra , nếu là hắn chuyển công lao này cho Điền Ny, không chỉ có thể tránh được sự hoài nghi của mọi người , cũng có thể giúp Điền Ny quay lại tổ trọng án nhanh hơn.
"Chính là... Chính là ta nhưng ta thế nào lại không nhớ rõ vậy ?" Điền Ny cảm thấy rất kỳ quái, mình nổ sung hay không nổ súng cùng không rõ ràng , kiểm tra súng lục một chút , đích xác đạn không có.
Thấy nhãn thần sợ hãi của mười mấy ngươi nàm trên đất khi nhìn mình , Điền Ny cũng không biết giải thích thế nào , lẽ nào thật sự là mình nổ súng ? Nàng không biết là, mười mấy người sợ hãi khi trông thấy nàng , hoàn toàn là bị Trương Sở Lăng làm cho hiểu lầm . Lúc nãy chỉ có Trương Sở Lăng cùng Điền Ny là hai cảnh sát, nếu súng của Trương Sở Lăng chưa từng bắn viên nào , khẳng định là do Điền Ny nổ súng .
Trông thấy sắc mặt bình thường của Trương Sở Lăng, Điền Ny vẫn có cảm giác không đúng , nàng như mất hồn lúc chuyện này xảy ra , nàng vẫn phi thường nhơ rõ là súng của mình đã rơi xuống đất , thế nào súng lục lại đột nhiên trở về trên tay mình, hơn nữa bản thân lại nổ súng , phải biết rằng trong tình huống bị hơn mười khẩu súng chĩa vào , mười người như mình cũng không dám nổ súng a , chính là sự thực phát sinh ở trước mắt, không phải do nàng không tin.
Điền Ny nhớ mang máng trong đầu là trước khi xảy ra việc vừa rồi Trương Sở Lăng có nói một câu "Như ngươi mong muốn." Chờ khi mình hồi phục lại tinh thần , chính là đúng với tình hình trước mắt . Nghĩ tới đây, nàng hoài nghi nhìn về phía Trương Sở Lăng, muốn từ trên mặt hắn tìm ra một tia không đúng.
"Ngươi nhìn ta làm gì, mau nghĩ nhanh về việc sẽ viết báo cáo như thế nào đi ." Nghe được xung quanh hình như có tiếng xe cảnh sát , Trương Sở Lăng thấy Điền Ny đang chăm chú nhìn mình thì lên tiếng nhắc nhở .
"Ngươi vừa rồi là làm như thế nào a?" Một thanh âm vang lên bên tai của hai người , Trương Sở Lăng theo thanh âm nhìn lại, nhưng thấy Lạc Tai Hồ với vẻ mặt khó tin nhìn mình , "Ta vừa rồi đều thấy được, là ngươi nổ súng, ngươi làm sao lại làm được như vậy?"
Lạc Tai Hồ nói làm cho Trương Sở Lăng cùng Điền Ny đồng thời ngẩn ra .
"Ngươi không phải vừa rồi rất kiêu ngạo sao, là ngươi muốn ta bắt ngươi vè mà , hiện tại không phải thỏa mãn nguyện vọng của ngươi sao?" Trương Sở Lăng chỉ là lặng đi một chút liền đã phản ứng trở lại, hắn kinh thường nhìn Lạc Tai Hồ nói .
Trương Sở Lăng thấy phản ứng của Lạc Tai Hồ cũng không cảm thấy là ngoài ý muốn , mỗi người thích ứng với mỗi tần số siêu âm khác nhau , có thể Lac tai hồ này thích ứng với tần số siêu