"Tiên sinh, xin hỏi ngươi có yêu cầu gì ?" Trương Sở Lăng vừa đi vào quán ăn , Lý Vũ Hàm liền đã ra đón, khuôn mặt trắng hồng hiện lên hái cái lúm đồng tiền nhợt nhạt , trong mắt tiếu ý dạt dào, Trương Sở Lăng còn tưởng rằng nàng đã thấy mình đến rồi nên đến bắt chuyện cùng mình , khi mỉm cười chuẩn bị nói với nàng , lại nghe âm thanh thăm hỏi ân cần thân thiết mà ngọt ngào của Lý Vũ Hàm .
Trương Sở Lăng khẽ nhếch miệng ngạc nhiên , biểu tình trên mặt có điểm xấu hổ , nhất thời sững sờ .
"Trương. . . Trương đại ca. . ." Nhìn thấy " người khách " đứng ở trước mặt mình vẫn không nhúc nhích , Lý Vũ Hàm không khỏi ngẩng đầu quan sát người khách , lúc này mới phát hiện người mình bắt chuyện lại là Trương Sở Lăng, trong lúc nhất thời tay chân luống cuống , lời nói cũng trở nên lắp bắp , giống như một hài tử bị bắt khi phạm lỗi , cúi đầu nhìn đầu ngón chân của mình , mặt đỏ tới tận cổ .
Biểu hiện của Lý Vũ Hàm đập vào mắt Trương Sở Lăng , hắn cảm thấy rất là kỳ quái. Bộ dạng của Lý Vũ Hàm không giống như là bị uỷ khuất , nhưng giống như đang muốn xin lỗi mình chuyện gì đó .
"Vũ hàm, đây là có chuyện gì?" Trương Sở Lăng nghi vấn nói.
"Trương. . . Trương Sir, ngài đã tới a." Lý Vũ Hàm còn chưa kịp trả lời, vợ chồng Ngô Bằng Huy đã phát hiện Trương Sở Lăng đến , hai người bọn họ kinh sợ đi tới trước mặt Trương Sở Lăng , cứng họng hô.
"Ân, vài ngày không thấy, nơi này sinh ý thật tốt a ." Trương Sở Lăng thấy bộ dạng sợ hãi của vợ chồng Ngô Bằng Huy , nghi hoặc trong lòng hắn càng sâu , vì để Lý Vũ Hàm không biết mình đang nắm chứng cứ của vợ chồng Ngô Bằng Huy trong tay , hắn cũng không có chất vấn vợ chồng Ngô Bằng Huy là rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì .
Một câu nói của Trương Sở Lăng làm cho cổ họng của vợ chòng Ngô Bằng Huy như nghẹn lại , dù sao vợ chồng Ngô Bằng Huy cũng rất sợ Lý Vũ Hàm biết được là do Trương Sở Lăng nên bọn họ mới đối tốt với nàng như vậy ."Trương Sir, sinh ý tốt như vậy đều là nhờ phúc của ngài a ." Lão bà mập mạp của Ngô Bằng Huy khép nép nói , trên mặt biểu tình bộ dạng muốn lấy lòng .
"Ta xem chính các ngươi mới đúng là hưởng phúc a." Nhãn thần của Trương Sở Lăng lướt qua vợ chồng Ngô Bằng Huy , làm bọn họ hoảng sợ rùng mình một cái .
Vợ chồng Ngô Bằng Huy vốn đã sợ Trương Sở Lăng , lúc này thấy biểu tình của hắn , trong lúc nhất thời càng không biết mở miệng thế nào cho tốt , đành đứng im một chỗ , hai khuôn mặt già nua sợ hãi trắng bệch ra . Bọn họ đến bây giờ còn không kịp phản ứng, mình rốt cuộc làm sai cái gì.
Bởi vì khi Trương Sở Lăng trừng mắt với vợ chồng Ngô Bằng Huy thì lưng lại xoay về phía Lý Vũ Hàm , Lý Vũ Hàm cũng không có thấy vẻ mặt của hắn. Thấy bầu không khí có điểm quái dị, Lý Vũ Hàm nhìn Trương Sở Lăng một chút , lại nhìn vợ chồng Ngô Bằng Huy một chút , trên mặt nghi hoặc không ngớt. Trương đại ca luôn là một người hoà ái a , thoạt nhìn lại thấy vợ chồng ông chủ lại sợ Trương đại ca như vậy ?
"Trương đại ca, các ngươi đây là làm sao vậy a, ngươi cảm thấy quán ăn ngày được trang trí thế nào ?" Lý Vũ Hàm không biết Trương Sở Lăng cùng vợ chồng ông chủ đã xảy ra chuyện gì , nàng nhẹ nhàng lôi ống tay áo của Trương Sở Lăng một chút , ôn nhu hỏi.
Trương Sở Lăng tỉ mỉ nhìn quán ăn một lần nữa , không tự chủ gật đầu một cái , "Không tệ, rất có phong cách ." Nói xong câu đó , hắn thấy trên mặt Lý Vũ Hàm nở nụ cười thoả mãn , giật mình" Cách trang trí của quán ăn không phải là do muội thiết kế đó chứ ?"
"Trương đại ca thật thông minh, liếc mắt liền đã nhìn thấy là phong cách của ta , thế nào,ât mất ba ngày cố gắng mới thiết kê ra đó , lại tốn thêm ngày ngày nữa mới hoàn tất trang trí, ngày hôm qua quán ăn lại khai trương một lần nữa ." Lý Vũ Hàm nghe được Trương Sở Lăng khen ngợi , trong lòng ấm áp dễ chịu , trong miệng bất tri bất giác nói liền một hồi .
Lý Vũ Hàm lời nói cùng biểu tình làm cho Trương Sở Lăng sửng sốt , nàng như thế nào lại có biểu hiện như vậy với quán ăn này , nhìn bộ dáng của nàng, cũng không giống như là bị ép buộc