"Cha, đừng có như vậy , nhiều người đang nhìn kìa , đến, cười một cái đi , ta cùng người chụp ảnh ." Trương Sở Lăng vỗ vỗ lên cái lưng còng xuống của phụ thân , nhẹ nhàng nói bên tai phụ thân .
Trương phụ nghe được lời của con, vội vã ngẩng đầu lên, cuống quít xoa đi nước mắt trên mặt , trên mặt liền tươi cười vui mừng , "A lăng, ngươi có tiền đồ , ba ba là vui vẻ thay cho ngươi ." Trương phụ vừa nói chuyện, một bên nghiêm túc đánh giá nhi tử, thỉnh thoảng lại thay Trương Sở Lăng sửa sang lại quần áo , thỉnh thoảng lại xoa bóp khuôn mặt Trương Sở Lăng , trong miệng cảm khái không ngớt.
Thấy sự xúc động của phụ than, Trương Sở Lăng cũng không có lên tiếng , chỉ có yên lặng cúi đầu, hưởng thụ tình cảm nồng nhiệt này của cha .
"Ca, chúc mừng ngươi , ta sẽ biết ngươi sẽ là Best PC mà , trong khoảng thời gian này ba ba vẫn mong chờ chuyện này ." Trương Nhược Nam nhẹ nhàng ôm ca ca một chút , vẻ mặt hưng phấn mà nói rằng, ca ca được khen thưởng là cảnh viên tốt nhất , nội tâm của nàng cũng rất tự hào .
Trương Nhược Nhàn cùng Trương Lương Huy thấy nhiều người, bọn họ im lặng chen chúc một bên với vẻ mặt hâm mộ nhìn thấy ca ca cười. Trương Sở Lăng yêu thương đem tiểu đệ cùg tiểu muội kéo vào cạnh mình , sờ sờ trên đầu bọn họ , sau đó gọi đồng sự chụp cho mình một bức ảnh gia đình .
Đột nhiên, một đám người hướng về phía Trương Sở Lăng đi đến ,Trương Sở Lăng ngẩng đầu nhìn lên , phát hiện là hiệu trưởng cùng huấn luyện viên của trường học , trong đó có cả Quách Quân Vĩ , chỉ là phía trước hắn còn có hai cảnh ti . Cảnh ti đi trước biểu dương Trương Sở Lăng hai câu , khi ánh mắt của hắn rơi vào trên người Trương phụ , thần sắc trên mặt hắn trở nên chăm chú , bộ dạng giống như đang suy nghĩ gì đó ,
"Hoàng cảnh ti, đây là phụ thân của ta ; ba ba, đây chính là Hoàng cảnh ti ở trường học ." Trương Sở Lăng thấy Trương phụ cùng Hoàng cảnh ti mắt to mắt nhỏ nhìn nhau , vội vã giới thiệu.
"Hoàng mập mạp?"
"Trương đại ca?"
Hai người đồng thời nghi hoặc hô to lên , nghe được tên gọi quen thuộc của mình từ miệng đối phương , hai người cùng cười ha hả, sau đó ôm lấy đối phương. Rất nhanh, bọn họ chỉ qua mấy câu ngắn ngủi liền hiểu rõ tình hình của đối phương gần đây , bởi vì do thời gian , nên bọn họ hẹn thời gian gặp mắt lần sau .
Trông thấy hai người đã cao tuổi mà vẫn thân mật thắm thiết như vậy , Trương Sở Lăng cười cười, phụ thân bình thường không có việc gì thì luôn ở trong nhà, phỏng chừng đều là do lòng tự trọng của hắn , kỳ thực bằng hữu của hắn trước đây căn bản cũng không có khinh thị hắn , mình thật có lỗi khi không nghĩ ra biện pháp để phụ thân gặp gỡ những đồng nghiệp trước đây của người , làm hắn không có đáp án cho khúc mắc này ?
"Ca, chị dâu tới!" khi Trương Sở Lăng run sợ đứng đó , Trương Nhược Nam đẩy cánh tay của hắn, nét mặ vui cười như hoa chỉ về một hướng .
"Chị dâu ?" Trương Sở Lăng nhất thời không kịp phản ứng, hắn nghi hoặc nhìn về phía Trương Nhược Nam chỉ tay đến , mới nhìn dáng vẻ tươi cười cùng oai hùng của Điền Ny đang hướng phía này đi đến , "Tiểu nha đầu nói lung tung, nàng là huấn luyện viên của trường học đó." Trương Sở Lăng tức giận mắng.
"Trương bá phụ, người khỏe, rất hân hạnh được biết ngài." Ngoài dự liệu của Trương Sở Lăng chính là, Điền Ny cũng không có hỏi thăm hắn , mà là ân cần hỏi thăm cha của mình một cách phi thường thân thiết .
Trương Sở Lăng cũng không muốn nghĩ đến thái độ của Điền Ny trong 3 tháng vừa qua , hầu như mỗi lần Điền Ny muốn gần gũi cùng hắn , hắn đều có thái độ giống như người xa lạ , điều này làm cho Điền Ny rất khổ tâm , ý nghĩ cũng tỉnh táo đi rất nhiều , xem xét lại tình cảm của mình với Trương Sở Lăng .
"Xin chào, ta cũng rất hân hạnh được biết ngươi." Trương phụ thấy Điền Ny đột nhiên xuất hiện , nhưng lại không biết đối phương là ai , chỉ là thấy người ta thân thiết hỏi thăm bản thân mình như vậy , hắn cũng chỉ ứng phó thân thiét lại như vậy , nghĩ thầm mình không phải là càng ngày càng già chứ