Nếu như thông qua cục cảnh sát mà vẫn không tìm được tư liệu về tên người nước ngoài kia, vậy phải làm thế nào để tim ra manh mối về hắn đây ? Trương Sở Lăng lâm vào trầm tư.
Thông qua tin tức truyền thông, kêu gọi lực lượng dân chúng để tìm ra tên hung thủ kia dường như là một biện pháp thích hợp nhất , đương nhiên loại trừ một khả năng , đó chính là ngoài tên người nước ngoài kia từng là một tên tội phạm cực kỳ tàn bạo , đối với vụ án liên quan đến quốc tế , có thể xin sự trợ giúp của cảnh sát quốc tế cũng như tư liệu liên quan .
Chính là không thể khẳng định suy đoán đó có chính xác hay không , khẳng định không có khả năng tùy tiện kinh động đến cảnh sát quốc tế , cũng không thể bởi vì người ta đánh chết một con chó mà ngươi lại hoài nghi hắn là kẻ sát nhân ?
Trương Sở Lăng cũng không muốn sử dụng hai biện pháp trên , bởi vì như vậy thứ nhất là phải kinh động cảnh sát , mà Trương Sở Lăng không muốn cảnh sát bắt được hung thủ mà tên hung thủ đó chưa nhận được sự giáo huấn của hắn . Do đó Trương Sở Lăng chỉ có thể thông qua phương pháp khác để tìm nơi lẩn trốn của hung thủ mà thôi .
Trương Sở Lăng vừa tự hỏi , tay của hắn cũng không nhàn rỗi , hắn thông qua phần mềm đồ hoạ , đem hình ảnh của tên hung thủ ở trong đầu dùng máy vi tính vẽ ra ( hình ảnh này là hắn tưởng tượng ra thông qua sự miêu tả của Trương phụ ) , sau khi thấy thực sự không cần chỉnh sửa gì nữa , hắn hình vẽ copy vào điện thoại di động của mình , sau đó đi thông qua dịch vụ thư màu gửi hình vẽ vào điện thoại di động của Trương Nhược Nam , muốn nàng cho phụ thân xem .
Một phút đồng hồ sau, điện thoại di động của Trương Sở Lăng vang lên , hắn thấy là của muội muội gọi liền nghe máy .
"A lăng, ngươi gặp qua hung thủ sao, bắt được hắn không?" Đầu kia điện thoại , thanh âm của Trương phụ có điểm kích động .
Nghe được phụ thân nói, Trương Sở Lăng biết bức tranh của mình vẽ so với bộ dạng của hung thủ không có chệnh lệch nhiều, nếu không phụ thân không có khả năng hỏi như vậy ."Cha, nặng tổ trọng án đang an bài , rất nhanh là có thể bắt được hung thủ rồi , cha cứ yên tâm đi."
Tắt điện thoại , Trương Sở Lăng nhìn hình ảnh trước mặt , không khỏi lắc đầu, kỹ thuật Inte ở thế kỷ 21 quá lạc hậu , nếu như là ở thế kỷ 30 , chỉ cần có nảh chụp của một người , là có thể tình tư liệu tương ứng thông qua mạng trực tuyến , đương nhiên, điều kiện tiên quyết là người kia phải có hình ảnh trên mạng trực tuyến . Giống như là Google hay Baidu hiện tại vậy , biết một từ then chốt , là có thể tìm được tư liệu hay thông tin liên quan .
"Hình ảnh ", "Google ", "Tư liệu" ba từ càng không ngừng hiện lên trong đầu Trương Sở Lăng , mơ hồ , hắn tựa như nghĩ tới bất cứ cái gì , hơn nữa vật này rất then chốt, có khả năng tìm ra nới lẩn trốn của tên người nước ngoài kia , chính là hắn nỗ lực thế nào cũng không tìm được đồ vật kia .
"Mình rốt cuộc không chú ý cái gì đây?" Trương Sở Lăng tắt máy vi tính ,trở lại giường lần nữa
Trương Sở Lăng ép buộc bản thân bình tĩnh trở lại, không thèm nghĩ nữa này việc vặt vãnh, chính là hắn vẫn còn không có biện pháp phát hiện mình rốt cuộc không chú ý cái gì đồ vật.
"Đinh đinh đang đang" tiếng chuông tin nhắn của điện thoại di động cắt đứt mạch suy nghĩ của Trương Sở Lăng .
Mở điện thoại di động nhìn , là của muội muội Trương Nhược Nam gửi đến , "Ca, thành thật khai báo, hình ảnh này không giống như là được chụp ?" Khác với Trương phụ , Trương Nhược Nam đối với đồ hoạ máy tính hiểu rất rõ , cho nên nàng dễ dàng phát hiện được hình ảnh mà ca ca gửi qua thư màu không phải là ảnh chụp mà là do được vẽ ra .
"Ngươi rất thông minh, bất quá không có thưởng a , còn nữa , không nên đem việc này nói cho ba ba." Trương Sở Lăng nhanh chóng nhắn tin lại .
Trương Nhược Nam nhanh chóng gửi lại tin nhắn , đoạn đầu tin nhắn là hình ảnh một tiểu