"Có chuyện bất thường xảy ra !" Thấy nhân viên công tác trong sân bay chạy loạn lên , nhưng Trương Sở Lăng lại nói ra một câu nhẹ nhàng như vậy , "A hi, từ bây giờ , ngươi nhìn hãy quan sát Chu Minh Cường chặt chẽ , chú ý mọi hành động khác thường của hắn , Đường dũng, ngươi đi cùng với A Hi , khi cần thiết hãy hỗ trợ hắn ; A bân, ngươi đi theo ta."
Tại thời điểm khẩn trương ấy , mọi người đều bị tiéng còi báo động từ bốn phía làm cho sợ hãi , bọn họ cũng không biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, các hành khách xung quanh chạy tứ tán, trên mặt nhân viên công tác cũng tràn đầy vẻ hoảng loạn .
Chính là Trương Sở Lăng đột nhiên phát hiện, bất cứ vào thời điểm nào thì đầu óc của hắn cũng cần phải bình tĩnh , tư duy cũng trở nên mạnh mẽ hơn , chẳng lẽ mình thực sự chỉ thích hợp với cuộc sống khẩn trương đầy kích động sao ? Nhớ tới chuyện cuộc sống có yên ổn thì đầu óc hắn cũng không đủ dùng , Trương Sở Lăng không khỏi cười khổ.
Tuy rằng không biết Trương Sở Lăng vì sao lại đột nhiên hạ một cái mệnh lệnh như vậy, thế nhưng ba người Lưu Tuấn Hi cũng không có hỏi nhiều , sống chung với nhau một thời gian dài , bọn họ đều tin tưởng Trương Sở Lăng một cách tuyệt đối , hơn nữa lúc này lời nói của Trương Sở Lăng thể hiện sự bình tĩnh làm cho mọi người không thể từ chối được , cũng làm cho bọn họ gật đầu một cách vô thức .
Trong lúc hoảng loạn này , không ai chú ý tới, tổ tuần tra của Trương Sở Lăng đột nhiên rời khỏi lối ra của sân bay mà họ phụ trách , binh chia làm hai đường đều hướng đúng vị trí của đối phương mà đi đến .
"A lăng, chuyện gì xảy ra vậy, chúng ta vì sao phải rời khỏi khu vực mà mình phụ trách , vạn nhất vậy khu vực xảy ra chuyện gì , chúng ta cũng không gánh nổi cái trách nhiệm kia a ." Lý Bân tuy rằng lựa chọn ngheo theo Trương Sở Lăng, cũng không đại biểu cho việc trong lòng hắn không có nghi hoặc , hơn nữa phương hướng của bọn họ lúc này chính hướng về phía G4, nếu như bị G4 trông thấy hai người họ tự ý rời khỏi khu vực phụ trách , không biết bọn họ sẽ chế giễu như thế nào nữa .
"Còi báo động của sân bay có thể là giả , nó chỉ có tác dụng gây ra hoảng loạn cùng phân tán sự chú ý của mọi người mà thôi . Nếu như ta là hung thủ, ta sẽ lựa chọn động thủ vào lúc này." Trương Sở Lăng cũng không có dừng lại , trong miệng nói rất nhanh .
Trương Sở Lăng nói khiến Lý Bân im lặng ,hắn cần có thời gian tiêu háo những gì mà Trương Sở Lăng nói , đối với sự hoài nghi của hắn , nếu như lúc này thật sự có hung thủ động thủ , có G4 đang bảo vệ , hai thành viên PTU đến đó để làm gì đây ? Lý Bân là người suy nghĩ rất giỏi, cũng không phải thích việc hở một tí là mở miệng hỏi , do đó hắn không có tiếp tục hỏi nữa , mà là chăm chú theo sát phía sau Trương Sở Lăng . Quen biết Trương Sở Lăng lâu như vậy Lý Bân cũng tin tưởng rằng Trương Sở Lăng nhất định sẽ không hành động nếu không có mục đích rõ ràng .
Ngược với sự khẩn trương của Lý Bân cùng Trương Sở Lăng , Lưu Tuấn Hi cùng Đường dũng thì có vẻ dễ dàng hơn, dù sao Chu Minh Cường cũng là phụ trách bảo vệ vòng ngoài , bọn họ cho dù gặp nhau cũng không có vấn đề gì cả , lúc này bọn họ đang theo luận sôi nổi .
"A hi, ngươi nói A Lăng kêu chúng ta chú ý Chu Minh Cường là có ý gì , lẽ nào lúc này Chu Minh Cường có thể gây ra chuyện gì sao ?" Đường dũng nói ra sự nghi hoặc trong lòng .
"Cái này rất khó nói, năm đó ngươi thiếu chút nữa bị Chu Minh Cường cài bẫy , người này tâm cơ quá sâu , hơn nữa có thù tất báo, tâm tư của hắn không phải chúng ta có thể nhìn thấu được ." Lưu Tuấn Hi mới vừa váo trường học cảnh sát để huấn luyện PTU , đã bị Chu Minh Cường chỉ đích danh, khiển trách hắn trước mặt mọi người, hắn há có thể dễ dàng tha thứ cho Chu Minh Cường .
Kỳ thực Trương Sở Lăng sở dĩ để hai người Lưu Tuấn Hi cùng Đường dũng đi chú ý Chu Minh Cường , trong đó đã tính toán thành kiến của bọn họ đối với Chu Minh Cường , đó cũng là nguyên nhân vì sao mà Trương Sở Lăng yên tâm giao nhiệm vụ này cho bọn họ .
Quả nhiên, Đường dũng sau khi nghe Lưu Tuấn Hi nói xong ,