Ca, ngươi có chuyện gì gạt chúng ta phải không ?" Trương Nhược Nhàn trừng mắt hỏi .
Cũng khó trách Trương Nhược Nhàn lại có ý nghĩ như vậy , mấy ngày nay vô luận là từ ban trên xuống ban dưới, Trương Sở Lăng đều đưa đón nàng , hơn nữa luôn căn dặn nàng phải chú ý an toàn , có chuyện gì phải gọi điện cho hắn trước tiên , cái này cũng chưa tính là gì, Trương Sở Lăng còn hoà mình với đồng nghiệp của Trương Nhược Nhàn , theo chân bọn họ để tạo quan hệ tốt , để bọn họ chiếu cố đến Trương Nhược Nhàn nhiều hơn .
Bởi vì sợ việc bắt cóc ở sân bay sẽ gây ra ảnh hưởng tiêu cực , do đó chính phủ đem tin tức này phong toả rất nghiêm ngặt, sự tình chỉ giới hạn ở những người tham gia nhiệm vụ mà thôi , những người bình thường căn bản không rõ ràng lắm về sự việc lớn như vậy , do đó Trương Nhược Nhàn tự nhiên sẽ suy đoán lung tung đối với việc làm của Trương Sở Lăng .
"A lăng, nếu là có chuyện gì, ngươi hãy nói ra đi , đừng có để trong lòng ." Sau hai ngày ở bệnh viện , Trương phụ thấy chân của mình cũng không có gì trở ngại, hắn liền không muốn ở lại nữa , hắn tình nguyện về nhà chứ không nguyện ý ngày nào cũng phải ngửi mùi thuốc đông y .
Thấy nhi tử mấy ngày nay về nhà có chút thay đổi , ngay cả một chút thân mật cũng không có , lão nhân tự nhiên cũng có chút lo lắng, dù sao lão nhân vẫn chờ Trương Sở Lăng gặp gỡ một cô gái nào đó , để mang con dâu về cho lão .
Trong lòng Trương Sở Lăng khẩn trương cũng là do lo lắng cho an toàn của người nhà, do đó mỗi ngày khi tan tầm liền chạy về nhà , thế nhưng bởi vì phải giữ bí mật , hắn không thể tiết lộ sự thật ra được , do đó chỉ có thể dặn người nhà nếu không có việc gì thì không nên đi ra ngoài, đồng thời hắn cũng lắp đặt trong nhà không ít các phương tiện bảo vệ .
"Cha, các ngươi cũng đừng suy nghĩ lung tung nữa , kỳ thực là không có chuyện gì cả , ta chỉ là trong lúc bất chợt cảm giác mình trước đây khi tan tầm luôn chạy đến trường học , dành quá ít thời gian đối với mọi người . Hiện tại chỉ muốn ở chúng với mọi người nhiều hơn một chút mà thôi ." Trương Sở Lăng thấy người nhà đều dùng ánh mắt khác lạ nhìn mình , hắn chỉ có thể nói như thế.
Tuy rằng lời này có điểm khác người , thế nhưng mọi người đều lựa chọn tin tưởng hắn , dù sao tất cả nhưng biểu hiện gần đây của Trương Sở Lăng đều thể hiện sự chăm lo đối với gia đình , đặc biệt quan tâm đến mọi người
"Không có chuyện gì là tốt rồi . Mọi người trong nhà đều khoẻ mạnh cuộc sống sung túc bình an là tốt rồi ." Trương phụ nghe được nhi tử nói vậy , nhưng trong lòng nhớ tới việc mất đi "tướng quân " hắn không khỏi xúc động nói .
Trương phụ nói làm cho Trương Sở Lăng kích động rất nhiều , đồn gthời cũng thúc đẩy hắn hạ quyết tâm phải nhanh chóng bắt được nhóm người " Cách Mạng Đỏ " kia , chỉ có như vậy mới có thể trút được lo lắng trong lòng , trong khoảng thời gian này bởi vì sợ " Cách Mạng Đỏ " gây phiền phức cho người nhà của mình , Trương Sở Lăng cũng quan tâm đến không ít .
Chỉ là một thành viên PTU làm thế nào để có thể đến SDU hoặc tổ trọng án đây ?
Trương Sở Lăng đang suy nghĩ biện pháp đến tổ trọng án cùng SDU , dù sao biểu hiện của Trương Sở Lăng ở trường học cảnh sát cũng có chút khả năng . Hơn nữa một loạt các hành động xuất sắc của hắn ở sân bay , thử hỏi dưới tình huống nhân thủ thiếu thốn như lúc này , một nhân tài ưu tú như vậy thì ai mà không muốn tranh giành ?
"... Các ngươi ai có thể nói được tiếng Ả Rập ?" Sau khi báo cáo vắn tắt , Quách Quân Vĩ phân bố nhiệm vụ trong ngày xong, thuận miệng hỏi.
Kỳ thực Quách Quân Vĩ cũng không có tin tưởng đối với các thành viên PTU . Tiếng Ả Rập không phải đứng đầu trong ngoại ngữ , do đó cũng không có nhiều người học nó , người bình thường không có việc gì cũng sẽ không nghiên cứu loại ngôn ngữ này . Hơn nữa là trước mắt lại là các tuần cảnh bình thường .
Quách Quân Vĩ vừa hỏi xong , bên dưới lặng ngắt như tờ .
Thấy cái phản ứng này , Quách Quân Vĩ thất vọng lắc đầu, hắn hô một tiếng giải tán , sau đó mọi người mà bắt đầu làm công việc được phân công hôm nay .
"Quách Sir, giả như là thiếu một phiên dịch tiếng Ả Rập , ta có thể đi thử xem." Sau khi mọi ngươi giải tán hết , Trương Sở Lăng cũng không có lập tức rời đi, mà là cùng nhóm ngườ Lưu Tuấn Hi nói hcuyện một chút , sau đó liền đuổi theo Quách Quân Vĩ.
Quách Quân Vĩ đang ủ rũ chuẩn bị báo lại cho Lưu Ngạn Bác , trong lúc bất chợt nghe được có người có thể nói được tiếng Ả Rập thì không khỏi sửng sốt , khi hắn quay đầu lại thì thấy là Trương Sở Lăng , trong lòng càng kinh ngạc hơn , "A lăng, ngươi vừa mới nói cái gì , ngươi có thể nói được tiếng Ả Rập ?"
"Ân, ta nghĩ ta là ta có thể ." Thấy ánh mắt nghi hoặc của Quách Quân Vĩ , Trương Sở Lăng khẳng định trả lời , ở thế kỷ 30 , phương pháp học các loại ngôn ngữ càng đơn giản hơn , mà Trương Sở Lăng lại đặc biệt hứng thú đối với ngôn ngữ , cho nên đối với toàn bộ ngôn ngữ hắn đều chăm chú nghiên cứu một phen . Lúc này vì muốn nhanh chóng bắt được thành viên của tổ chức " Cách Mạng Đỏ " , hắn cũng bất chấp không ngại nói quá lên .
Sau khi nhận được đáp án rõ ràng nhưu vậy , Quách Quân Vĩ trước tiên là vui vẻ không ngớt , chính là rất nhanh hắn liền nhíu mày, bởi vì hắn nhớ tới chuyện Cao Xa Phi muốn mượn người từ bên hắn , hắn cảm thấy SDU càng trhích hợp cho Trương Sở Lăng phát triển hơn , chính là lúc này bên phái thái tử Ả Rập cũng cần gấp một phiên dịch viên a .
"Quách Sir, có vấn đề gì sao ?" Trương Sở Lăng thấy sắc mặt do dự của Quách Quân Vĩ , trong lòng buồn bực, vừa rồi nhìn thấy nhãn thần lo lắng của hắn , không phải là cần gấp một người phiên dịch sao, nhưung sao khi thấy mình có thể nói được tiếng Ả Rập lại do dự như vậy .
Kỳ thực chuyện Quách Quân Vĩ muốn tìm một người có thể phiên dịch được tiếng Ả Rập thì Trương Sở Lăng cũng biết , mấy ngày nay chỉ cần thông báo một chút tin tức ra , lập tức sẽ lan ra trong đám người , đối với việc mất tích