"Lưu Sir, đây là ta dựa vào những lời nói của đám người thái tử Ả Rập rồi chỉnh trang lại , có thể sẽ giúp cho việc phá án ." Mấy phút đồng hồ sau, Trương Sở Lăng đem mấy thứ mà mình thu thập được đưa cho Lưu Ngạn Bác . Truyện "Siêu Cấp Tuần Cảnh "
Tuy rằng ngay từ đầu đã đoán được bản ghi chép của Trương Sở Lăng rất quan trọng, nhưng dù sao cũng chỉ là suy đoán mà thôi , lúc này nghe được chính miệng Trương Sở Lăng nói ra , tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm, Lưu Ngạn Bác nghi hoặc tiếp nhận những trang giấy mà Trương Sở Lăng đưa tới .
Lưu Ngạn Bác cũng không có mong đợi lắm đối với bản ghi chép của Trương Sở Lăng , dù sao vừa rồi Trương Sở Lăng nói chuyện với đám người thái tử cũng là do tuỳ ý , hơn nữa trong lúc đó cũng không có nghiêm túc hỏi đối phương , như vậy tư liệu sau khi được chỉnh trang lại sẽ có bao nhiêu hữu dụng đây , trong lòng hắn thậm chí còn hoài nghi rằng Trương Sở Lăng có điểm chém gió ( nguyên văn là bốc phét ).
"Này..." Sau khi xem xong bản ghi chép của Trương Sở Lăng , miệng của Lưu Ngạn Bác há to ra , kích động đến độ nói không thành tiếng , thần sắc hoài nghi trên mặt hiện tại đã biến thành vui mừng . Bản ghi chép của Trương Sở Lăng thực sự quá hữu dụng cho việc bắt hung thủ , đây chính là tư liệu mà hắn cần nhất nhưng không có cách nào có được a .
"Làm sao vậy?" Thấy những trang giấy của Trương Sở Lăng đưa đến khiến cho Lưu Ngạn Bác luôn luôn trầm ổn lại trở nên kích động như vậy , nội tâm của Quách Quân Vĩ cũng có chút hiếu kỳ , hắn một bên hỏi Lưu Ngạn Bác một bên tiếp nhận những tờ giấy ấy . Kỳ thực trong lòng hắn cũng nghĩ giống Lưu Ngạn Bác , không cho là Trương Sở Lăng có thể viết ra được cái gì trọng yếu cả .
Nhưng sau khi xem xong nội dung của những trang giấy , thần sắc trên mặt hắn lập tức ngưn đọng , nghiêm túc suy tư một hồi, Quách Quân Vĩ nhìn Trương Sở Lăng với ánh mắt kỳ quái , lập tức hưng phấn mà móc điện thoại di động ra .
"Uy, Cao Xa Phi a, ngươi lập tức đến đây một chuyến. Ta đây có chuyện quan trọng cần cho ngươi thấy ... Ân, tới đây ngay ... Không có vật này ngươi muốn bắt được hung thủ là cực kỳ khó khăn ." Thanh âm của Quách Quân Vĩ khi gọi điện gần như là la to lên , bởi vì âm thanh của điện thoại di động rất lớn , do đó nội dung của cuộc điện thoại giữa hắn và Cao Xa Phi mọi ngươi đều nghe được , cho dù là không muốn nghe cũng không có khả năng a .
Theo như trong cuộc điện thoại giữa Quách Quân Vĩ và Cao Xa Phi thì , bên Cao Xa Phi tựa hồ bề bộn rất nhiều công việc nên không muốn đến đây , bất quá khi nghe thấy Quách Quân Vĩ nói có liên quan đến việc có thể bắt được hung thủ , hắn liền lập tức cúp điện thoại chạy sang ngay . Truyện "Siêu Cấp Tuần Cảnh "
Sau khi cúp điện thoại , Quách Quân Vĩ hướng lên không tung một cái quyền đầu, rồi kích động vỗ vỗ vai Trương Sở Lăng nói , "A lăng. Rất tốt ,biểu hiện của ngươi phi thường tốt . Lúc này ngươi đã lập được đại công a."
Lưu Ngạn Bác nghi hoặc nhìn Quách Quân Vĩ , từ lúc nào lão đầu tử này lại hào phóng như vậy , trước đây khó có khả năng nghe được hắn khen người khác a , bất quá suy nghĩ một chút về nội dung của những trang giấy mà Trương Sở Lăng đưa , hắn rất nhạy bén khi không có mở miệng . Kỳ thực hắn cũng rất muốn khích lệ Trương Sở Lăng, chỉ là hắn cúng với người ta không cùng một đội ngũ , hơn nữa hai bên cũng không có quen biết . Ngay cả tư cách để khích lệ hắn cũng không có .
Thấy ánh mắt nghi hoặc của Lưu Ngạn Bác , Quách Quân Vĩ mới phát hiện, trong khoảng thời gian này bản thân hắn tựa hồ liên tục khen ngợi Trương Sở Lăng , tổng số lần khen ngợi người khác của hắn trước đây cũng không có nhiều hơn số lần hắn khen ngợi Trương Sở Lăng trong khoảng thời gian này . Bất quá nội tâm hắn cung rất cao hứng , có người có thể khiến cho hắn khen ngợi nhiều đến nỗi bằng cả tổng các lần khen ngợi những người khác của hắn , hơn nữa đối phương cũng miễn cưỡng được coi là học sinh do hắn dạy dỗ ra .
Đối mặt với sự khen ngợi của Quách Quân Vĩ , Trương Sở Lăng cũng không có biểu hiện sự đắc ý , hắn chỉ là làm việc mà mình muốn làm mà thôi , không có tư tưởng tranh công , nếu không phải vì muốn mượn lực lượng của cảnh sát , căn bản là hắn sẽ không mang nhưng thứ này ra . Mọi thứ hắn viết , cũng không phải đều là do đám người của thí tử cung cấp cho , trong đó còn có các tư liệu mà hắn tổng hợp được trên Inte nữa , hắn nhân cơ hội này viết ra luôn . Dù sao tất cả mọi người cũng rất tín nhiệm hắn , hơn nữa bản thân cũng đám người thái tử nói chuyện rất ăn ý , nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì sẽ không phải mời phiên dịch khác .
Sự bình tĩnh của Trương Sở Lăng khiến cho Lưu Ngạn Bác phải âm thầm gật đầu , hắn đi tới trước mặt Trương Sở Lăng , chân thành nói, "Trương Sở Lăng, ta đại biểu cho tổ trọng án cảm ơn ngươi , nếu như không có sự giúp đỡ của ngươi, phỏng chừng chuyện này khiến chúng ta đau đầu không ít thời gian a ."
Đối với Lưu Ngạn Bác, Trương Sở Lăng cũng có nghe nói qua một ít , biết hắn là một người rất ghét cái ác , vì phá án mà không từ thủ đoạn , do đó tuy rằng hắn lập không ít công lao , cũng làm mất lòng không ít người , lúc này thấy Lưu Ngạn Bác chủ động bắt chuyện với mình , khiến hắn kinh ngạc đồng thời cũng cười cười nói , "Cảnh sát chúng ta không phải luôn chú ý tinh thần đoán kết sao , hơn nữa chuyện này cũng là bổn phận của ta , Lưu Sir quá khen."
Lưu Ngạn Bác nghe vậy thì sững sờ một chút , hắn không nghĩ tới Trương Sở Lăng lại khiêm tốn như vậy , thế nhưng cũng không có nói thêm cái gì, mà là gọi những người của tổ trọng án trở lại