Siêu Cấp Võ Thánh
Tác giả: Lãng Tử Biên Thành
Chương 124: Hợp tác.
Nguồn dịch: Dịch giả - truongcaca
Sưu tầm:
Biên tập: metruyen
Nguồn truyện: 7788xiaoshuo
Vốn lịch sử triết học giảng chủ yếu là lịch sử chuyển biến từ cổ chí kim của tất cả các quốc gia kể cả Đông Phương quốc. Phiên bản tuy già một chút, nhưng ở phương diện con người ghi lại thật sự rất nguyên thủy, cũng rất sâu sắc, cho nên từ lúc vừa mới bắt đầu xem quyển sách này, Vu Thiên yêu thích không buông tay, mà cũng không thể buông tay.
Có người sẽ hỏi, đại học Trung Hoa có nhiều hệ như vậy, vì sao Vu Thiên hết lần này tới lần khác thích triết học? Nguyên nhân trong chuyện này chủ yếu là võ công có lúc cùng triết học tương thông. Thí dụ như bên trong Thái Cực có rất nhiều cách nói, hướng đi của kinh mạch con người, cùng với đa số thủ pháp điểm huyệt đều xuất từ chỗ tinh túy trong triết học. Mà rất nhiều người đều nghĩ lầm võ thuật chính là chém chém giết giết, kỳ thực võ thuật quyết định ở trí ích, công phu võ thuật cao nhất quyết định ở chỗ trí lực cao hay thấp, đồng dạng công phu bởi vì không cao, người sử dụng sẽ sản sinh ra hiệu quả bất đồng.
Ở chỗ Vu Thiên xem ra, hắn muốn tăng công phu của bản thân, muốn trở thành một võ giả chân chính, một chuyên gia võ thuật cấp đại tông sư, vậy việc đầu tiên của hắn là phải làm cho chính mình đầy một bụng tri thức, mà triết học không thể nghi ngờ là một trong những cách tốt nhất.
Đang ngồi trên bàn chăm chú đọc sách, Vu Thiên bỗng nhiên nghe được từ cánh cửa gỗ phòng ngủ của mình truyền đến tiếng vang khác thường.
- Đông, thùng thùng!
Cảm giác rất có tiết tấu.
Vu Thiên nghĩ không ra là ai lại đến gian phòng tìm mình, nếu như là Tần Thư Nhã, thông thường nàng đã sớm gọi “mở cửa”, vậy sẽ là ai chứ?
Mang theo nghi vấn, Vu Thiên đứng dậy đi tới cửa phòng mở miệng hỏi:
- Người nào!
Chờ một lúc sau, một thanh âm nữ tính truyền đến.
- Là em, Triệu Đan Đan.
Vừa nghe người đến là Triệu Đan Đan, Vu Thiên lắc đầu, hắn thực sự không ngờ chính mình ngày hôm qua đều đã nói tuyệt tình đến mức như vậy rồi, thế nhưng nàng vẫn còn tìm đến mình, xem ra đối phương rất cố chấp, nếu như lúc này chính mình không đi ra mở cửa, sợ rằng Triệu Đan Đan sẽ vẫn đứng đó chờ. Nghĩ đến chính mình là một đại lão gia, không có gì phải sợ một nữ tử địa phương cả, Vu Thiên liền vui vẻ mở rộng cửa.
Sau khi mở rộng cửa, Vu Thiên nhìn thấy Triệu Đan Đan không hề giống ngày xưa vui tươi hớn hở, thậm chí còn có một tia trầm lắng.
- Em, em có thể đi vào không? Kỳ thực em có chuyện trọng yếu muốn nói với anh.
Tựa hồ sợ Vu Thiên sẽ đuổi mình ra khỏi cửa, Triệu Đan Đan vội vã nói.
- Ai! Được rồi, cô vào đi.
Thấy bộ dạng Triệu Đan Đan ít nhiều có chút thống khổ, Vu Thiên cũng thật sự không nỡ đuổi nàng đi, cho nên cực thân sĩ làm một tư thế xin mời, ý bảo Triệu Đan Đan vào trong phòng.
Lại một lần nữa tiến vào trong phòng Vu Thiên, Triệu Đan Đan cảm giác được có chút không giống với trước đây. Trước đây ở chỗ này Vu Thiên không có cự tuyệt chính mình, nàng có lẽ còn có thể ôm lấy một tia huyễn tưởng, cho là mình có thể làm cho Vu Thiên thay đổi vì mình, nhưng từ ngày hôm qua sau khi Vu Thiên rất rõ ràng nói xong tất cả, Triệu Đan Đan biết được suy nghĩ của Vu Thiên, cho nên lúc này nhìn thấy Vu Thiên, nàng ít nhiều cũng có chút mất tự nhiên.
- Có chuyện gì, mời nói.
Vu Thiên ôm quyền đứng đối diện với Triệu Đan Đan, thậm chí ngay cả ý tứ rót cho Triệu Đan Đan một chén nước cũng không có. Đây cũng cũng không phải Vu Thiên không muốn đi làm, mà thực sự hắn sợ, chính mình chỉ cần không cẩn thận một chút, lại khiến Triệu Đan Đan có suy nghĩ vớ vẩn gì đó, cho nên lúc này Vu Thiên nhất định phải làm ình lãnh đạm, thậm chí là lãnh khốc.
Ngẩng đầu nhìn Vu Thiên, Triệu Đan Đan thật muốn nói:
- Làm sao, không có chuyện thì không thể tới tìm anh sao?
Nhưng Triệu Đan Đan biết nếu như mình nói như vậy, e rằng Vu Thiên sẽ vô tình xua đuổi, cho nên nàng cuối cùng cũng nhịn xuống không nói gì.
- Cái kia, cái kia Trịnh tiểu thư sẽ tới kinh thành.
- Trịnh tiểu thư? Trịnh tiểu thư nào?
Vu Thiên vừa nghe Triệu Đan Đan nhắc tới Trịnh tiểu thư, trước tiên hắn liền nghĩ đến Trịnh Khả Tâm. Kỳ thực trong lòng của hắn lúc này đã sớm kích động không gì sánh được, chẳng qua còn không có biểu hiện ra ngoài, dù sao hiện tại vẫn còn không biết có phải hay không là Trịnh Khả Tâm đến, nếu như không phải nàng, lúc đó mình không phải là vui vẻ quá sớm sao.
- Đúng, đúng là tiểu thư Trịnh Khả Tâm của Trịnh gia XG.
- Cái gì? Thực sự là cô ấy, ha ha.
Ngoài dự liệu của Triệu Đan Đan là sau khi Vu Thiên nghe được tin tức Trịnh Khả Tâm thật sự sẽ đến, hắn vậy mà không hề che giấu ý cười. Cười vui vẻ như vậy, lại tự nhiên, tràn đầy cảm giác hạnh phúc như thế.
- Vì sao? Vì sao chỉ là Trịnh Khả Tâm đến, nhưng Vu Thiên lại có thể cười vui vẻ như vậy, chẳng lẽ mình nỗ lực theo đuôi nhiều ngày như vậy, thậm chí còn chủ động làm quen cùng bạn bè của Vu Thiên, những thứ này đều so ra kém một cái tin tức động lòng người là Trịnh Khả Tâm đến như vậy sao?
Thấy Vu Thiên tại chỗ này vui cười, tâm Triệu Đan Đan không khác gì đao cắt.
Vu Thiên tựa hồ cũng cảm giác được sắc mặt Triệu Đan Đan không tốt, cho nên cười một lúc hắn liền dừng lại, sau đó nói với Triệu Đan Đan:
- Tôi hỏi cô, chuyện Khả Tâm đến đây có đúng hay không là do các người an bài.
Vừa nghe Vu Thiên hỏi như vậy, Triệu Đan Đan lập tức mở to hai mắt.
Thấy biểu hiện của Triệu Đan Đan, Vu Thiên biết mình đoán đúng.
- Tôi đang hỏi cô đấy, có đúng hay không các người gọi Khả Tâm tới tham gia yến hội sinh nhật của con gái lãnh sự ngoại quốc, là vì muốn bức