Siêu Cấp Võ Thánh
Tác giả: Lãng Tử Biên Thành
Chương 140: Sự lão luyện của Liệp Báo.
Nguồn dịch: Dịch giả - ThanhLeader
Sưu tầm:
Biên tập: metruyen
Nguồn truyện: 7788xiaoshuo
Vương Cương vừa nhìn vẻ mặt thành thật của Hoàng Phong, sau đó lại thấy gã chủ động xuất trình chứng minh công tác. Liền qua loa liếc mắt nhìn, sau đó xác nhận giấy công tác không có vấn đề , lúc đó mới trả lại giấy cho Hoàng Phong
- Được rồi, anh đi mau đi.
- Cám ơn, cám ơn.
Vừa thấy Vương Cương cứ như vậy buông tha ình, Hoàng Phong cũng không dám dây dưa, hai tay nhận giấy công tác, xoay người muốn rời đi. Nhưng lúc này bỗng nhiên một thanh âm khác vang lên,
- Chờ một chút.
Theo thanh âm đó, Liệp Báo xuất hiện kế bên Vương Cương:
- Anh tên là gì? Đang làm tại công ty nào ?
- A! Tôi là Lý Đông, đang đi làm tại công ty bưu kiện Mãn Ý.
Gãi gãi đầu, Hoàng Phong lại nhỏ giọng nói thầm: truyện copy từ
- Vị cảnh sát này không phải đã kiểm tra rồi sao?
- Đúng rồi! Tôi vừa xem qua, anh ta đích thực tên là Lý Đông, nhân viên của công ty Mãn Ý, thế nào Liệp Báo? Có vấn đề gì sao?
Vương Cương cũng không biết vì sao Liệp Báo đột nhiên đi tới hỏi mấy thứ này, cho nên gã trong lòng có chút quái lạ.
- Công ty Mãn Ý? Muộn như vậy anh vẫn còn tăng ca? Nói, chủ tịch công ty của các anh tên gọi là gì?
Liệp Báo sở dĩ đi tới, là vì bây giờ đã là đêm, hơn bảy giờ tối rồi. Đối với thời gian này Liệp Báo thực sự nghĩ không ra còn có công ty bưu phẩm nào tăng ca?
- Ah, vị cảnh quan này, tôi tăng ca muộn như vầy là do tổng giám đốc công ty vừa gọi điện nói có khách nhân có nhu cầu cấp bách cần chuyển đồ, cho nên tôi vì muốn kiếm thêm ít tiền mới đi ra. Mà anh muốn hỏi tên chủ tịch của tôi, tôi có thể nói cho anh biết, ông ấy tên là Trương Mãn Ý.
Hoàng Phong tuyệt không hoang mang rối loạn, gã đã tìm hiểu qua công ty Mãn Ý, cho nên biết tên chủ tịch công ty cũng không có gì lạ.
- Ồ, anh thật sự là đang làm việc? Tôi có thể hỏi một chút không, anh ở Mãn Ý làm được bao năm rồi?
Mặc dù nghe trả lời như vậy, nhưng Liệp Báo vẫn không hài lòng.
- Công ty Mãn Ý thành lập cách đây năm năm trước, tôi đi làm từ lúc đó. Thế nào? Có vấn đề gì sao cảnh sát?
Hoàng Phong nghe ra Liệp Báo có chút không hài lòng với câu trả lời của gã. Gã tới đây chính là vì có nhiệm vụ, cũng không nghĩ sẽ phức tạp như vậy, nhưng bây giờ nhìn Liệp Báo như vậy, có vẻ nếu không mất công thuyết phục hắn thì không cách nào rời khỏi được.
- Ah, công tác năm năm, vậy anh hẳn là đối với công ty có hiểu biết rất sâu?
Liệp Báo vẫn tiếp tục tránh năng tìm nhẹ họi.
- Đó là điều tất nhiên, thế nào, đồng chí cảnh quan, anh rốt cuộc muốn hỏi tôi cái gì?
Hoàng Phong lúc này vẫn không rõ Liệp Báo rốt cuộc muốn làm gì.
- Ha ha, tôi chỉ muốn hỏi anh một chút, kế toán công ty của các anh tên là gì?
Liệp Báo đại biến, đột nhiên lại hỏi một câu như vậy.
- Kế toán?
Thình lình Liệp Báo hỏi một câu như vậy, thật khiến cho Hoàng Phong có chút bối rối, gã không rõ tại sao Liệp Báo lại hỏi vậy, mặc dù nói Hoàng Phong đối với công ty bưu kiện Mãn Ý có tìm hiểu đôi chút, thế nhưng một tiểu nhân vật là kế toán, Hoàng Phong thật không có chú ý đến, cho nên khi này Liệp Báo vừa hỏi, gã thật đúng là nhất thời đáp không được.
- Thế nào? Anh công tác tại công ty năm năm, vậy tính ra lĩnh tiền lương cũng không ít. Vậy không có lý nào tên kế toán là gì cũng không biết?
Liệp Báo vừa nhìn Hoàng Phong có chút ấp úng, trong lòng hắn có chút hiểu ra ngọn nguồn, hắn đột nhiên cảm giác được Hoàng Phong này có vấn đề.
Vừa khi Vương Cương ngăn Hoàng Phong lại, Liệp Báo cũng không để ý gì. Nhưng khi hắn thấy Hoàng Phong bị Vương Cương ngăn cản hỏi chuyện không lộ ra một tia sợ hãi, thì hắn liền cảm giác được có sự bất thường. Theo lý thuyết, muộn như vầy thường công ty bưu kiện đã sớm tan ca, đã vậy nếu là người bình thường thấy trận thế này đã bị dọa cho sợ phát rét, nhưng gã Lý Đông này một chút sợ hãi cũng không lộ ra, điều này làm Liệp Báo cảm giác một tia dị nghị. Mà bây giờ sau một hồi hỏi han, phát hiện Hoàng Phong không bình thường.
- Kế toán của chúng tôi họ Trương, gọi là Trương Lỵ!
Biết không nói ra một cái tên không được, vì thế Hoàng Phong tùy tiện nói ra một cái tên.
- Ah, Trương Lỵ đúng không? Được rồi, mời chờ một chút, tôi gọi một cuộc điện thoại hỏi một chút.
Liệp Báo liếc mắt với Vương Cương, sau đó liền từ trong túi áo lấy điện thoại di động ra.
Vương Cương cũng có chút nhạy bén, biểu hiện vừa rồi của Hoàng Phong thực đã khiến gã cảm giác được một tia không đúng, bây giờ lại thấy Liệp Báo ra hiệu, gã nhất thời hiểu được là có ý gì, cho nên kế đó, Vương Cương liền đứng trước mặt Hoàng Phong, chờ tin tức của Liệp Báo.
Liệp Báo cầm điện thoại di động đi sang một bên, sau đó gọi cho tổng đài.
- Này, tôi là Liệp Báo, giúp tôi tra xem kế toán của công ty bưu kiện Mãn Ý tên là