Hai chân Vu Thiên vừa chạm đến đất, Đại Cá Tử liền lấy tay nhấn nút cơ quan phía ngoài cánh cửa của căn phòng. Trong phòng nhỏ tất cả mọi thứ đều yên tĩnh trở lại.
- C..R..Í…T!!!
Một tiếng vang lên, Đại Cá Tử mở cửa phòng nhỏ, sau đó hưng phấn hướng về Vu Thiên hô:
- Sư phụ, thế nào? Sư phụ thấy có được không?
- Ha ha, không tệ, không tệ. Chỉ là ngày hôm nay tôi mặc quần áo không được hợp cho lắm, làm ảnh hưởng đến sự phát huy của thân thể. Đợi lát nữa tôi thay một bộ đồ thể thao cho có cảm giác một chút.
Vu Thiên thấy Đại Cá Tử cũng hưng phấn nói. Thấy sao nói vậy, Vu Thiên cảm giác mọi thứ trong căn phòng nhỏ này, mọi thứ bài trí trong này khiến hắn rất là vừa ý.
Nghe Vu Thiên nói vậy, đám người Đại Cá Tử vừa nhìn Vu Thiên vừa nghĩ chẳng lẽ đúng như vậy sao? Hiện tại Vu Thiên mặc một bộ trang phục bó sát người, chính vì vậy mà hắn cũng không được thoải mái lắm khi hành động. Chẳng trách gì vừa rồi Vu Thiên lại kêu ngừng, thì ra là do trang phục không thích hợp.
Cho dù vậy, những gì Vu Thiên vừa thể hiện cũng đã khiến mọi người được mở rộng tầm mắt, bởi vậy đại đa số cũng biết phản ứng của Vu Thiên là cực nhanh, võ công không thể tưởng tượng được.
Vu Thiên một lần nữa trở lại nhà máy rượu Đại Tần, chính thức bắt đầu huấn luyện, đồng thời hắn còn bớt ra thời gian để huấn luyện Đại Cá Tử, Ngô Kinh cùng với mười tên đi theo kia cũng dốc lòng theo Đại Cá Tử huấn luyện. Có thể nói đây lực lượng khởi đầu của Vu Thiên, cũng là thế lực cơ sở của Vu Thiên.
Để lôi kéo Vu Thiên, Tần Vĩnh Phú không tiếc bỏ ra tiền vốn. Cái luyện võ trường ngầm này tất cả mọi thiết bị đều là do Vu Thiên yêu cầu, có thể nói là đạt đến sự lý tưởng của Vu Thiên, tất cả đều là hoàn hảo. Vì thế Vu Thiên ở trong này cũng mê đến ngẩn ngơ, hắn ở trong này chuyên tâm huấn luyện liền mấy ngày.
Ngô Kinh, Đại Cá Tử và hơn mười tên được chọn ra từ Hắc Lang bang và Tiểu Đao hội, tất cả cũng đều được Vu Thiên bắt tay vào một phen huấn luyện, hiện tại bọn hắn ai cũng được Vu Thiên thân truyền một bộ công phu. Cũng có thể nói khi Vu Thiên ở trong căn phòng nhỏ nỗ lực luyện tập, mười hai người bọn họ cũng ở trong đại sảnh tận lực mà nghiên cứu mà luyện tập những điều Vu Thiên đã dạy, tất cả mọi người đều kiếm được không ít lợi.
Ban ngày đại đa số đều ở trong phòng ngầm này luyện võ, luyện công, buổi tối cũng ngủ ở nơi này. Một ngày ba bữa đều có người của Tôn bá bố trí đưa cơm cho bọn họ, nhoáng một cái bảy ngày đã trôi qua. Trong bảy ngày này, tính cả Vu Thiên ở trong này là mười ba người, ai ai công phu cũng thăng tiến không ít.
Chẳng qua về tương đối mà nói, Vu Thiên tịnh tiến không quá rõ ràng mà thôi. Phải biết rằng lúc này võ công của Vu Thiên đã rất cao rồi, hắn nếu muốn tiến bộ thì rõ ràng sẽ cực kỳ khó khăn. Nhưng thông qua luyện tập dưới phòng cơ quan, hiện tại Vu Thiên thực đã có thể vượt qua mười sáu thanh phi đao, ngay cả phi sa quan cũng có thể vượt qua.
Phi sa quan là vô số hạt cát nhỏ được các cơ quan nhỏ bố trí trên vách tường bắn ra. Cát tuy không thể so sánh với phi đao, phi đao có hình có hướng, thế nhưng phi sa một khi bay ra thì giống như một màn mưa đao, phương hướng là không thể phán đoán. Mà Vu Thiên là một người đối với võ học lại cực kỳ nghiêm túc, hắn yêu cầu bản thân mặc kệ phi sa từ góc nào bay ra, hắn đều quyết không cho phép có một hạt cát nào có thể đụng đến người của mình.
Vì thế, trong lúc vô tình tăng độ khó huấn luyện lên. Vu Thiên ngày hôm đó liền vượt qua ba lần phi sa quan, có bao nhiêu hạt cát đến hắn đều tránh qua. Cảm giác được trong người cũng mệt mỏi, Vu Thiên liền rời khỏi căn phòng nhỏ.
- Nhoáng một cái, đã ở trong này một tuần, giờ đã có thể đi ra ngoài hít thở không khí rồi. Đi, Đại Cá Tử, Ngô Kinh mấy người theo tôi ra ngoài một chút, tiện thể tìm quán cơm ăn một bữa thật ngon nào.
Vu Thiên vắt chiếc áo kiểu Tôn Trung Sơn trên vai, mỉm cười hướng về phía phụ tá đắc lực của mình.
- Hay quá nha!!!
Vừa nói đến ắn, Đại Cá Tử liền hăng hái, hắn lập tức thu quyền đứng dậy, đi đến bên cạnh Vu Thiên.
Ngô Kinh đối với ăn uống cũng không hứng thú, đối với hắn thì chỉ cần không đói bụng là được. Nhưng nghĩ lại đây là đề nghị của Vu Thiên, hơn nữa đã ở đây tù túng một tuần, cũng thấy là nên đi ra ngoài hít thở không khí, nghĩ thế hắn cũng liền gật đầu.
- Tốt! Hai người đi