Chương 353: Đơn đao vào doanh địch (1)
Chương 353: Đơn đao vào doanh địch (2)
Chương 353: Đơn đao vào doanh địch (3)
Siêu Cấp Võ Thánh
Tác giả: Lãng Tử Biên Thành
Chương 25: Tứ đại hào môn.
Nhóm dịch: truongcaca
Nguồn: Mê Truyện
- Không có việc gì, tôi lập tức phái người đi điều tra cô bé này cùng thanh niên kia, tôi nghĩ sẽ sớm biết bọn họ là ai thôi, sau đó tôi sẽ thu hồi y phục cho cô.
Lý Hưng Quốc nhìn bóng lưng Vu Thiên cùng Tần Thư Nhã dần biến mất trong bóng tối, kỳ thực chuyện lúc này không chỉ đơn giản là một bộ quần áo như vậy, có thể lấy được từ tay bốn người bên mình như vậy, tại Đông Phương quốc không phải là không có, nhưng mà có lẽ con số ấy không đến một trăm, hiển nhiên Tần Thư Nhã cùng Vu Thiên tuyệt đối không phải loại người này.
Tần Thư Nhã cùng Vu Thiên lên xe suôn sẻ, sau đó Tần Thư Nhã nhịn không được ôm cổ Vu Thiên hôn một cái, nói:
- Vu Thiên, anh giỏi quá, đúng là đàn ông chân chính.
Tần Thư Nhã hôn như vậy cũng không cảm thấy điều gì thân mật cả, đây hết thảy chỉ là xuất phát từ phần thưởng mà cô giành cho biểu hiện của Vu Thiên lúc nãy. Nhưng đối với Vu Thiên thì khác, cảm giác nụ hôn của Tần Thư Nhã lên mặt mình như vẫn chưa rời đi, hắn nhịn không được lấy tay sờ sờ mặt mình, thầm nghĩ:
- Mặt mình trước kia trừ lục thúc với vú em Lý Di cũng chưa có ai hôn lên a.(DG: phải mình thì quay qua cháo lưỡi ngay, kaka J)
Rất nhanh, từ mạng lưới inte rộng lớn, Lý Hưng Quốc đã điều tra rõ ràng được gia thế thân phận của Tần Thư Nhã. Bởi vì vừa rồi khi Tần Thư Nhã đến Hạnh Phúc Gia Viên, camera đã lưu lại hình ảnh của cô, từ tấm hình này rất dễ để tìm được tất cả tư liệu về Tần Thư Nhã.
Tần Thư Nhã, mười bảy tuổi, người thành phố Trung Sơn, vừa tốt nghiệp trung học phổ thông, thi đỗ trường đại học nổi tiếng nhất Đông Phương quốc. Bản thân cao 1m66, nhóm máu O, thích vận động, tài ăn nói không tệ. Từ nhỏ đã mất mẹ, cha là chủ tịch nhà máy rượu Đại Tần lớn nhất khu Đông Thành thành phố Trung Sơn, tài sản lên đến 400 triệu! Tần Thư Nhã không có anh chị em, chỉ có duy nhất một người anh kết nghĩa, tên là Tần Dũng, 28 tuổi.
Đọc xong những tư liệu này, hiển nhiên có thể thấy tên vừa xuất thủ đánh người vừa rồi mà Tần Thư Nhã gọi là Vu Thiên không phải là anh của Tần Thư Nhã, bởi vì nhìn tuổi tác không giống.
Xem xong phần tư liệu này, Lý Hưng Quốc cười cười:
- Người gọi Vu Thiên vừa rồi tôi tìm không được, nhưng chỉ cần tìm được Tần Thư Nhã là rất nhanh có thể tìm ra hắn.
- Người đâu, chuẩn bị xe, tôi muốn tới thăm nhà máy rượu Đại Tần khu Đông Thành.
Lý Hưng Quốc cười cười nói với thủ hạ của mình, y bắt đầu cảm thấy hứng thú với Tần Thư Nhã, phải biết dòng họ Lý nhà y cũng không thiếu tiền, muốn bao nhiêu tiền đơn giản chỉ cần nói con số là được. Vậy bọn họ thiếu cái gì chứ? Hiển nhiên, đó là nhân tài. Thân thủ như Vu Thiên đúng là đối tượng Lý Hưng Quốc cần, còn nữa, Tần Thư Nhã kia cũng thực sự rất xinh đẹp, chẳng cần son phấn mà vẫn đẹp như vậy, hắc hắc, thân thể mỹ mạo như vậy đúng là làm người ta chảy nước miếng.
Vu Thiên cùng Tần Thư Nhã vừa trở lại nhà máy Đại Tần, thì phía sau bọn họ cũng có bốn chiếc Mercedes tiến đến. Trong đó có tới ba cái là Mercedes-Benz.
Bốn chiếc xe đỗ yên vị ngay trước cửa nhà máy rượu Đại Tần, sau đó trong xe một đám vệ sĩ mặc vest đen, đeo kính đen lần lượt bước ra.
Bảo vệ nhà máy Đại Tần đã sớm thấy chuyện này có chút không tầm thường, mắt thấy đám người vừa xuống xe, một bảo vệ vội vã chạy tới, cười nói với mấy vệ sĩ:
- Các vị, đến nhà máy Đại Tần của chúng tôi có chuyện gì không?
- Gọi Tần chủ tịch của các người ra đây, chúng tôi có chuyện cần đàm phán với ông ta.
Cửa kính chiếc Benz thứ ba hạ xuống, trong xe là một người rất trẻ, khuôn mặt khá điển trai. Y chính là Lý Hưng Quốc, cháu nội của “ ông vua sắt thép” Lý Thiên. Từ khi thấy được thân thủ của Vu Thiên, y cũng cảm thấy đây chính là một nhân tài, đối với nhân tài y luôn luôn không tiếc tiền vốn, đặc biệt là y còn biết được người này rất có thể có một thân phận lớn, y càng thêm kiên định về quyết định muốn thu nạp. Tất nhiên, Lý Hưng Quốc còn có một suy nghĩ nữa, đó chính là nếu Vu Thiên không làm việc cho y, liền giết ngay, người như vậy mình không chiếm được thì cũng tuyệt đối không thể để cho người khác chiếm được.
Có điều, để Vu Thiên làm việc chính thức cho mình, Lý Hưng Quốc vẫn có chút muốn xem Vu Thiên có thật sự là lợi hại như vậy hay không. Đừng nói là biểu hiện của Vu Thiên trong cửa hàng lúc này chỉ là phù dung sớm nở tối tàn.
Nhìn cục diện đám người Lý Hưng Quốc, tên bảo vệ cũng biết không thể khiêu khích những người này được, lúc này gã cười cười gật đầu, nói một câu “Xin đợi một lát” rồi chạy đến chốt bảo vệ, gọi một cuộc điện thoại vào trong.
Không lâu sau, khoảng trên dưới năm phút đồng hồ, Tần Vĩnh Phú cùng đám vệ sĩ Tôn Bá nhanh chóng đi ra ngoài nhà máy rượu Đại Tần, đi tới đối diện với Lý Hưng Quốc.
Vừa nghe được điện thoại của bảo vệ nói rằng ngoài cửa có một đám người không mời mà đến, Tần Vĩnh Phú liền nghĩ đến có phải hay không là Hắc Lang chưa từ bỏ ý định, không muốn quy phục làm thuộc hạ của mình, nên tìm đến đây chứ? Nếu là như vậy, nhất định phải mang Vu Thiên theo. Tần Vĩnh Phú biết rõ vệ sĩ bên mình trừ Tôn Bá thân thủ coi như lợi hại, những người khác chỉ biết sử dụng súng là chính, cận chiến không có gì mạnh, cho nên hắn liền vội vã đi cho người tìm Vu Thiên.
Biết được Vu Thiên đang tắm, sẽ ra ngoài nhanh thôi, Tần Vĩnh Phú lúc này mới lật đật cùng vệ sĩ đi ra bên ngoài nhà máy rượu Đại Tần.
Hắn không tin người nào có thể giữa ban ngày sử dụng