Siêu Cấp Võ Thánh
Tác giả: Lãng Tử Biên Thành
Chương 3: Ân nhân cứu mạng tên Vu Thiên.
Nhóm dịch: truongcaca
Nguồn: Mê Truyện
Không biết trải qua bao lâu, Tần Thư Nhã bị cảm giác nóng bỏng làm tỉnh giấc, sau đó cô đau đớn mở mắt ra…
Nương theo ánh sáng nhìn lại thì đây là một gian phòng ấm áp, đồng thời Tần Thư Nhã cũng cảm giác được bản thân đang nằm trên một chiếc giường gỗ vô cùng thoải mái.
- Đây là nơi nào? Rốt cuộc chuyện gì xảy ra?
Tần Thư Nhã cố hết khả năng nhớ lại tình cảnh lúc trước.
- Ah, nhớ rồi, chính mình hình như cùng bạn học kiêm bạn tốt Vương Đình chợt gặp mưa to, sau đó rớt xuống khe sâu, sau đó thì…thì cái gì cũng không biết.
Lắc lắc đầu, lúc này Tần Thư Nhã thực sự cái gì cũng không nhớ nổi. Đúng lúc này, cô nghe được tiếng động, là âm thanh mở cửa.
- Không tốt, có người đến.
Tần Thư Nhã cảm giác có người đến, sau đó cô đột nhiên nhắm mắt lại, quyết định giả bộ hôn mê, chờ khi nhìn rõ ràng người kia rồi quyết định bước tiếp theo.
Tần Thư Nhã nhắm mắt lại, chỗ cửa phòng cũng đồng thời mở ra, tiếp đó tiến vào một người, xác thực mà nói đó chính là một người con trai.
Hơi hé mắt, nương theo ánh sáng yếu ớt từ bên ngoài truyền vào cùng với ngọn đèn trong phòng, Tần Thư Nhã cũng đã nhìn rõ ràng người tiến vào là một đứa con trai.
- Là con trai, không tốt! Thế nào lại là một người con trai, có phải hay không là một tên sắc lang?
Đã xem nhiều nội dung của các bộ phim nên Tần Thư Nhã nghĩ ngay đến tình huống xấu. Tiếp đó, Tần Thư Nhã liền làm ra một quyết định, chờ thời điểm người kia không có chú ý thì mình sẽ cho một kích, tốt nhất một kích này làm cho người kia hôn mê luôn, như vậy mình mới có thể chủ động.
Người con trai sau khi bước vào phòng chỉ vẻn vẹn nghiêng đầu liếc nhìn Tần Thư Nhã đang nằm trên giường, lập tức bưng chậu nước nóng trong tay đi tới bên giường của Tần Thư Nhã. Lúc này, Tần Thư Nhã cũng đã cảm giác được nhiệt khí tỏa ra từ chậu nước kia.
- Hắn muốn làm gì? Chẳng nhẽ định tẩy rửa thân thể của mình sao. Cũng đúng, trên TV người xấu thông thường đều làm như thế này, mượn việc lau người cho nhân vật nữ để thực hiện hành vi cùng suy nghĩ xấu xa của mình. Xem ra người này thật không phải loại tốt đẹp gì.
Nghĩ đến chỗ này, thừa dịp người con trai đang cho tay vào chậu vò khăn mặt, Tần Thư Nhã dùng hết sức lực còn lại tức giận vùng lên, sau đó vung mạnh tay đánh về phía cổ của người con trai kia. Sở dĩ đánh ở đây, cũng là bởi vì Tần Thư Nhã thấy mấy người trên TV thường làm thế này, chỉ cần một chiêu như vậy có thể kích choáng đối thủ ngay lập tức.
- YAA.A.A..!
Tựa hồ để tăng cho mình thêm dũng khí, Tần Thư Nhã tại thời điểm mình vung tay còn hô to một tiếng. Âm thanh cất lên, tay cũng đã vung tới, tất cả đều rất nhanh gọn.
Vốn cho những động tác trôi chảy này của mình, nhất định sẽ một kích thành công, nhưng không nghĩ tới, Tần Thư Nhã vung tay ra giữa không trung lại bị một cánh tay khác bắt được:
- Cô muốn làm gì?
Theo đó một thanh âm non nớt của con trai vang lên.
Đột nhiên thấy một kích của mình thất bại, Tần Thư Nhã mắt thấy hai tay bị người khác nắm, trong lúc nhất thời cô không biết phải làm gì.
- Ngươi…cô bé này, tôi vốn là hảo tâm cứu cô, vậy mà cô lại có thể chó cắn Lã Động Tân... Đúng là không biết tốt xấu! Được, tôi mặc kệ cô.
Người con trai bị Tần Thư Nhã tập kích kia vung tay lên, buông hai tay Tần Thư Nhã ra, ra vẻ muốn đi ra ngoài.
- Đợi một chút, xin hỏi bạn của tôi như thế nào rồi?
Tần Thư Nhã nhìn thấy người con trai này tức giận, nhưng lại không có hành động trả thù gì, trong lúc nhất thời cô cũng quên mất mình đang bị bệnh, vừa mở miệng đã hỏi tình huống của bạn tốt Vương Đình.
Người con trai kia đang định đi ra khỏi phòng, vừa nghe Tần Thư Nhã nói như vậy, đầu cũng không có quay lại trả lời:
- Cô ấy không có việc gì, chỉ là thể lực không tốt bằng cô, nên cần phải nghỉ ngơi một thời gian dài.
Sau khi nói xong những lời này, hắn vẫn như cũ không quay đầu lại đi ra khỏi phòng.
- Ah, anh, anh chờ một chút, tôi còn có chuyện muốn hỏi anh mà?
Vốn Tần Thư Nhã muốn hỏi một chút người con trai này tại sao lại đưa mình tới nơi này, nhưng khi Tần Thư Nhã nói những lời này ra thì người kia đã đi ra khỏi phòng. Nhìn bóng lưng người kia, Tần Thư Nhã nghĩ một chút, người này rốt cuộc là ai, chính mình hình như vừa đem hắn tưởng tượng thành người xấu, thậm chí ngay cả hắn có bộ dạng gì cũng không có thấy rõ.
Nằm ở trên giường khổ nghĩ một hồi, Tần Thư Nhã vì nguyên nhân thân thể quá mệt mỏi nên một lúc sau lại chìm vào giấc ngủ say. Một lát sau, người con trai kia lại tiến vào phòng. Sau khi liếc mắt nhìn Tần Thư Nhã đang ngủ trên giường, người kia cười lắc đầu:
- Cô cuối cùng cũng ngủ thật.
Hóa ra người con trai kia vừa vào phòng liếc mắt nhìn Tần Thư Nhã, đã biết Tần Thư Nhã đang giả bộ ngủ, nhưng hắn không biết Tần Thư Nhã tại sao phải làm như vậy, cho nên cố ý đi tới trước người của cô muốn xem cô định làm gì, cho nên khi Tần Thư Nhã vung quyền thì người con