Siêu Cấp Võ Thánh
Tác giả: Lãng Tử Biên Thành
Chương 64: Tình.
Nguồn dịch: Dịch giả - truongcaca
Share by:
Biên tập: metruye
Nguồn truyện: 7788xiaoshuo
Làm như Vu Thiên mà nói, hắn không thể đi cảm nhận cuộc sống khó khăn của dân thường.
Theo giá cả thị trường thời nay thì giá càng ngày càng tăng, công việc càng ngày càng khó kiếm, cuộc sống hàng ngày của người dân ở tầng dưới chót xã hội rất khó khăn. Không nói gì nhiều, chỉ nói ngay cả nhà ở thôi có lẽ cũng là một vấn đề mà nhiều người phải nỗ lực rất nhiều mới có được, cho nên hiện tại chỉ cần có tiền thì chuyện gì cũng có thể làm được.
- Đi thôi ! Vào đi nào !
Vu Thiên chỉ dừng lại một chút, sau đó dẫn theo Tần Thư Nhã cùng Đại Cá Tử đi vào hộp đêm Nhật Bất Lạc Dạ.
Vu Thiên, Đại Cá Tử và cả Tần Thư Nhã đều là lần đầu tiên đến hộp đêm. Mặc dù nói nhà của Tần Thư Nhã cũng mở rất nhiều hộp đêm, nhưng bởi vì Tần Vĩnh Phú sợ con gái hư hỏng, nên tới bây giờ Tần Thư Nhã cũng không có cơ hội bước chân vào hộp đêm. Có thể nói tâm trạng cả ba người bây giờ đều rất hưng phấn.
Vu Thiên chải tóc một mái, mặc một chiếc áo màu đen kiểu Tôn Trung Sơn, khá giống một công tử nhà giàu, còn Tần Thư Nhã luôn đi bên người Vu Thiên, người ngoài nhìn vào sẽ nghĩ cô là bạn gái Vu Thiên. Cuối cùng đi sau hai người là Đại Cá Tử, một thân tràn đầy khí chất hùng dũng, trông như vậy không giống vệ sĩ thì là gì.
Cứ như vậy, ba người đi vào hộp đêm Nhật Bất Lạc Dạ. Tại cửa hộp đêm có bốn người, nhìn thấy dáng vẻ ba người Vu Thiên cũng không có ngăn cản. Ai bảo nơi này là chỗ ăn chơi. Cuộc vui chơi chính là như vậy, chỉ cần ngươi có tiền đến tiêu phí, vậy bọn họ không cần biết xuất thân của ngươi, lại có hậu thuẫn làm sao.
Ba người đi vào đại sảnh hộp đêm Nhật Bất Lạc Dạ lập tức có một người phụ nữ mặc bộ Ki-mô-nô nhẹ nhàng đi tới.
- Hai vị tiên sinh cùng tiểu thư, các vị cần gì ?
Nhìn người phụ nữ trước mặt sau lưng đeo một chiếc đệm hình tứ phương, Vu Thiên cười một chút nói:
- Chúng ta đến chơi, cô xem nơi đâu náo nhiệt, cô dẫn chúng ta tới đó đi.
Kỳ thực Vu Thiên đến là để quậy phá?
- Tốt, tiên sinh, vậy các vị đi lại đại sảnh nghe Rock and Ron, nơi ấy mỗi khi trời tối sẽ có tiết mục khiến các ngài phi thường hài lòng.
Nói đến đây, người phụ nữ kia cúi đầu làm một động tác mời, sau đó quay đầu bước tới một cái cửa.
Vu Thiên không nói câu nào, ngẩng đầu đi theo sau người phụ nữ hướng về cánh cửa kia. Kỳ thực mọi thứ ở đây đối với Vu Thiên đều rất mới mẻ, nhưng Vu Thiên lại phải giả vờ đây không phải là lần đầu đến, cho nên bây giờ hắn không cười không giận, một bộ dạng phi thường bình tĩnh hướng về phía trong đi tới.
Đi qua một đoạn hành lang không dài, dưới sự dẫn đường của nữ tiếp viên, ba người Vu Thiên đi tới trước cửa. Ở chỗ này có hai người đàn ông mặc đồ võ sĩ Nhật Bản đứng gác, bọn họ vừa nhìn thấy ba người Vu Thiên dưới sự chỉ đường của nữ tiếp viên đi tới, liền cúi đầu một cái làm ra tư thế mời vào.
Phải nói là người Đông Dương cùng người Đông Phương rất coi trọng lễ tiết, giống như vừa thấy những người khách bọn họ luôn cúi đầu chào, điều này sẽ làm cho những khách nhân cảm thấy dễ chịu.
Khi Vu Thiên còn bé đã từng theo Lục thúc học lễ tiết của người Đông Dương, cho nên khi nhìn thấy những thứ này cũng không hề cảm thấy kỳ quái, mà thản nhiên đi theo nữ tiếp viên kia vào cửa lớn. Đẩy cửa vào, Vu Thiên phát hiện, thì ra trong đây còn một động tiên khác.
Nơi đây chừng 300 m2, trên nóc trần nhà có một vật thể chói mắt hình cầu , liên tục dao động sang hai bên trái phải, phát ra các loại màu sắc rực rỡ bất đồng. Một bên là âm nhạc như một loại ma lực đem nhiệt huyết trong cơ thể kích phát ra.
Ở nơi này, đám người bất kể nam nữ đều đang phát tiết cảm xúc trong đáy lòng. Những ca khúc có chút mập mờ cùng một ít phụ nữ ăn mặc lộ liễu liên tục vây quanh, không ngừng ném mị nhãn hấp dẫn đám đàn ông, khiến thân thể đám đàn ông nhịn không được có cảm giác muốn phun máu, tim đập nhanh.
Vừa nhìn thấy cảnh này, Vu Thiên cảm thấy phát mộng. Phải biết rằng hắn bây giờ cũng mới chỉ là thiếu niên mười bảy tuổi, còn chưa đủ mười tám tuổi, hơn nữa đây lại là lần đầu tiên thấy loại cảnh này, trong đại sảnh thấy những cô gái ăn mặc hở hang như vậy, khi nhìn qua một chút đã khiến khuôn mặt của Vu Thiên đỏ bừng.
Bên cạnh Vu Thiên, Tần Thư Nhã từng thấy cảnh này trên Ti Vi, nhưng trong lúc này cô như lạc vào thế giới khác lạ, thấy đám con gái ăn mặc ít vải như vậy, thậm chí có cô gái chỉ mặc một sợi dây nhỏ, chỉ trong chốc lát cả khuôn mặt cô cũng đỏ như quả táo chín mọng.
Tiếp theo là Đại Cá Tử, gã cũng chẳng thèm để ý, khi còn đánh hắc quyền gã đã biết được, còn có những cô gái không mặc gì mà nhảy. Cho nên tràng cảnh như này đối với gã cũng chẳng thấm vào đâu, coi như đồ chơi cho con nít.
Dưới sự dẫn dắt của người phụ nữ Đông Dương, ba người Vu Thiên tìm được một cái bàn nhỏ ngồi xuống. Sau đó vung tay lên, Vu Thiên gọi nữ phục vụ mang ít rượu qua đây. Tiếp đó, Vu Thiên học trong sách đưa cho nữ phục vụ một xấp tiền.