Siêu Cấp Võ Thánh
Tác giả: Lãng Tử Biên Thành
Chương 76: Lang ca xui xẻo.
Nguồn dịch: Dịch giả - truongcaca
Sưu tầm:
Biên tập: metruye
Nguồn truyện: 7788xiaoshuo
- Hì hì, chị Xảo Nhi, thoạt nhìn chị so với tôi lớn hơn một chút, sau này tôi sẽ gọi chị là Xảo Nhi, chị thấy thế nào?
Tần Thư Nhã và Trương Xảo Nhi sau khi bắt tay xong, liền đổi cách xưng hô, trông như cô với Trương Xảo Nhi rất quen thuộc.
Trương Xảo Nhi thật không ngờ Tần Thư Nhã sẽ đổi cách xưng hô gọi mình là chị, trong lúc nhất thời cô còn cho rằng Tần Thư Nhã cố ý làm vậy, sau đó sẽ làm cho chính mình xấu hổ một lần. Nhưng khi cô nhìn thấy ánh mắt chân thành của Tần Thư Nhã, cô biết được mọi việc Tần Thư Nhã làm đều xuất phát từ nội tâm.
Kỳ thực Tần Thư Nhã cũng không có ý gì khác, từ nhỏ cô vốn đã là người có tâm địa thiện lương, cho nên cô không có tâm kế sâu xa như vậy. Mà Trương Xảo Nhi bởi vì sống tại thế gia giàu có, cho dù tâm địa cô không tệ nhưng đã thấy nhiều cảnh “ta lừa ngươi gạt” nên có suy nghĩ như vậy cũng là bình thường.
Đợi cho Trương Xảo Nhi ngồi xuống bên cạnh Tần Thư Nhã, Tần Thư Nhã lại giới thiệu Vương Đình cho Trương Xảo Nhi. Người ta nói ba người phụ nữ là cái chợ. Ba người vốn cũng có quen biết bây giờ ngồi cùng nhau lập tức liền trò chuyện thân thiết. Nhất là khi Tần Thư Nhã và Vương Đình biết Trương Xảo Nhi là sinh viên năm ba thì lại càng nói nhiều hơn, nào là đại học Trung Hoa khoa nào hay nhất, giáo viên nào dữ nhất, nói chung là rất nhiều chuyện nói mãi không hết.
Ba người nói chuyện thì náo nhiệt rồi, chỉ khổ cho Vu Thiên ngồi một bên. Thấy ba người Tần Thư Nhã nói chuyện vui vẻ như thế, hắn bắt đầu cảm thấy hối hận khi dẫn Trương Xảo Nhi cùng đến đây, giờ thì tốt rồi, bản thân mình thì đang đói bụng thế nhưng lại không có ai quan tâm đến.
- Ơ này, chúng ta tới đây làm cái gì vậy?
Thực sự chờ không nổi nữa, Vu Thiên chỉ có thể nhắc nhở một chút.
- Nếu như anh đói thì cứ ăn trước đi, chúng em còn nhiều chuyện muốn hỏi chị Xảo Nhi lắm.
Dường như biết Vu Thiên muốn nói cái gì, Tần Thư Nhã vội vã vắt đứt lời của hắn, sau đó lại tiếp tục trò chuyện cùng Trương Xảo Nhi.
Vu Thiên nhìn Tần Thư Nhã tiếp tục trò chuyệnvới Vương Đình, biết thực sự không có ai để ý đến chính mình. Không có biện pháp, chỉ có thể tự mình lo thân thôi. Nghĩ tới đây, Vu Thiên liền đứng lên, đi về phía quầy hàng. Phải biết rằng mỗi ngày người đến ăn cơm tại nhà ăn trong trường rất nhiều, cho nên căn bản không có nhân viên phục vụ, nếu như muốn ăn cái gì chỉ có tự bản thân mình đi lấy.
Vu Thiên đứng lên, theo lối trống giữa mấy cái bàn hướng đến chỗ quầy hàng mà đi. Trong mắt Vu Thiên bây giờ trừ mỹ thực ra thì đã không còn cái gì khác.
Đến nơi này ăn cơm quả thực không phải ai cũng vì mỹ thực mà đến, rất nhiều người muốn dựa vào hoàn cảnh này mà ngắm mỹ nữ. Nếu đã có người như vậy thì không thể nghi ngờ tuyệt sắc mỹ nữ như Tần Thư Nhã cùng Trương Xảo Nhi sẽ trở thành mục tiêu của họ.
Quả nhiên, Vu Thiên vừa rời đi không lâu thì đã có một thanh niên mặc toàn hàng hiệu dẫn theo bốn năm người đi tới bên cạnh bàn của Tần Thư Nhã và Trương Xảo Nhi.
- Hello hai vị mỹ nữ, hai người tới chỗ này ăn cơm sao?
Nghe thấy thanh âm đáng ghét này vang lên, Tần Thư Nhã và Trương Xảo Nhi, thậm chí là cả Vương Đình không hẹn mà cùng ngẩng đầu lên nhìn cái gã trước mắt này. Thực ra thì người này lớn lên cũng coi như thuận mắt, cao trên dưới 1m74, mặc tây trang màu xám, hơn nữa lại có thêm một cái kính mắt, nên trông hắn có vẻ là một người có học thức. Chỉ là khuôn mặt kia khiến người khác cảm thấy chán ghét, đặc biệt là khi hắn cười cảm giác giống như chồn chúc tết gà vậy, nhìn một lần đã biết không phải là hạng tốt lành gì.
- Hừ, tới nơi này không ăn cơm chẳng lẽ là lên lớp?
Tần Thư Nhã liếc mắt nhìn gã một cái liền đáp lại, mấy cái tên vô tích sự tìm đến cô như thế này nhiều lắm, chẳng hạn như lúc ở cao trung, thường sẽ có người lấy đủ loại lý do tìm cô nói chuyện mà thực ra mục đích