“Nhà họ Lýđúng là vô tình! Bọn họ rốt cuộc có coi em như người nhà không?” Phan Lâmhừ lạnh một tiếng, cực kỳ bất bình.Nước mắt đầm đìa trên khóe mắt Lý Ái Vân, cô nhìn anh chằm chằm và nói: “Vậy thì anh biết tại sao bà nội không coi trọng gia đình chúng ta và tại sao gia đình chúng ta lại có quyền lên tiếng thấp như vậy trong gia tộc không?”Phan Lâm im lặng một chút, bình tĩnh nói: “Ái Vân, đừng lo lắng, sau này sẽ không có ai khinh thường em nữa, cũng sẽ không có người bắt nạt em, cho dù là người nhà họ Lý hay là ai khác.”“Lời an ủi nực cười này hay là anh nói cho chính mình nghe đi!” Lý Ái Vân lau đi giọt nước mắt bất mãn, lạnh lùng nói.Ba năm rồi, Lý Ái Vânsớm đã không còn hy vọng gì ởPhan Lâm nữa!“Xin hỏi hai người có chuyện gì sao?”Lúc này, một giọng nói già cỗi vang lên phá vỡ bầu không khí căng thẳng giữa hai người.Nhìn về phía trước, một ông lão tóc bạc phơ mặc bộ đồ kiểu dáng thời Đường không biết đã đứng sau cánh cổng sắt của biệt thự từ lúc nào.Đây chắc là quản gia của họ Huỳnh.“Xin chào ông lão, tôi tên là Lý Ái Vân, cháu gái của Lý Minh ..” Lý Ái Vân vội vàng nặn ra một nụ cười.Đối phương vừa nghe thấy chữ “Lý”, sắc mặt ông ấy đột nhiên thay đổi.“Nhà họ Lý các người còn có mặt mũi tới đây sao? Cậu hai đã ra lệnh, không tiếp người nhà họ Lý, cút đi!”Lão quản gia hừ lạnh một tiếng, phất áo định vào trong.“Xin chờ một chút!” Lý Ái Vânkhẩn trương: “Nhà họ Lý chúng tôi lần này đến rất thành tâm, dù thế nào, xin hãy cho tôi gặp mặt đại thiếu gia!”“Bàn giao? Nhà họ Lý các người đưa nổi sao? Trong vòng mười giây, nếu như không cút, tôi sẽ cho người ném các người ra ngoài!", Lão quản gia hét lên.Tại thời điểm này.Két!Một chiếc ô tô sang màu đen dừng trước cửa biệt thự.Trên xe một cô gái trẻ ăn mặc thời trang bước tới, cô gái có nước da trắng trẻo, khuôn mặt xinh đẹp, trang điểm màu khói nhẹ, rất dễ thương, phía sau cô là hai vệ sĩ mặc đồ đen.“Tiểu thư, cô đến rồi à?”Lão quản gia vội vàng ra mở cửa.“Họ là ai?” Cô gái đưa mắt nhìn Lý Ái Vân và Phan Lâm.“Cái này ...” lão quản gia ngập ngừng nói.“Họ là người nhà họ Lý?” Cô gái đột nhiên hỏi.“Chào cô, tôi tên là Lý Ái Vân, tôi đến đây thay mặt nhà họ Lý để thăm Huỳnh lão gia"Lý Ái Vân cố gắng mỉm cười.“Thăm? Các người còn mặt mũi đến sao? Nếu không vì các người, ông nội tôisẽ biến thành bộ dạng như này sao?” Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô gái đột nhiên thay đổi, trở nên tức giận: “Nếu các người đã đến rồi, thế thì đừng đi vội! Hai người, dẫn cô ta vào trong! Nếu có chuyện gì xảy ra với ông nội, tôi