Ông Trương? Ông nói là hội trưởng hiệp hội y học cổ truyền, y thánh Trương Quốc Huy?”“Không sai..” Ông lão yếu ớt nói: “Ông Trương của cháu từng nói, người dùng ngân châm phong huyệt, tức là người rất hiểu biết Trung y, nếu như thằng nhóc đó thật sự có bản lĩnh này, thể nó.quả thật rất phi thường!”Ông lão cảm khái, nhưng nóixong, người có vẻ đứng không vững nữa.“Ông ơi, ông không sao chứ?”“Không sao...vẫn có thể chịu được một lát.” Ông lão cố gắng mỉm cười.Cô gái sao có thể không nhìn ra, gương mặt đau xót của cô, nhìn chăm chăm vào Phan Lâm một hồi, rồi tiến lại gần.“Na na, cháu muốn làm gì?” Ông lão vội vã giữ cô gái lại.“Ông nội, ông đã nói y thuật của người này rất lợi hại, thế thì nhờ anh ta giúp đỡ, chắc chắn có thể cứu được ông”“Con bé ngốc, người ta không muốn có người làm phiền, cháu đừng để người ta ghét thêm nữa!”“Nhưng mà ông ơi, cứ tiếp tục như thế, ông sẽ chết đấy.” Cô gái lo lắng đến sắp khóc.“Phú quý có mệnh, sống chết do trời.”Ông lão yếu ớt nói.Nhưng khi lời vừa dứt, hai mắt tối sầm, trực tiếp ngã xuống.“Ông ơi, ông ơi!!”Cô gái hét lên thất thanh, nhưng cũng không lay tỉnh được người ông đang ngất đó.Cô gái tuyệt vọng.Cô đột nhiên lao tới, quỳ xuống đất khóc trước mặt Phan Lâm: “Cầu xin anh, hãy cứu ông của tôi.”“Cô làm ồn mẹ tôi đấy, sự nhẫn nại của tôi có giới hạn!”Phan Lâm hơi nghiêng đầu, giọng nói càng trở nên lạnh lùng.“Nhưng mà, ông tôi sắp chết rồi!” Cô gái khóc: “Cầu xin anh ra tay cứu giúp ông ấy.”Cô gái không ngừng van xin, tiếng khóc đập tan bầu không khí tĩnh lặng của nghĩa trang.“Xem ra lời tôi nói cô nghe không hiểu!”“Anh ơi, rất xin lỗi, nhưng ông tôi thật sự sắp không ổn rồi, nếu như anh bằng lòng cứu ông ấy, nhà họ Hà chúng tôi sẵn lòng cho tu sửa nghĩa trang này, xây dựng lại mộ của bác gái, thậm chí Hà An Na tôi