“Được thôi.
"Không đợi Lăng Tiêu Tiêu nói gì, Lâm Dật đã thản nhiên trả lời.
Được hả?Đừng nói tới bà Sở, ngay cả Lăng Tiêu Tiêu cũng ngơ ngác.
Không phải trước đây cậu ấy đã bảo cô rằng, các vấn đề liên quan tới bồi thường phá dỡ, nếu có thể khiến bọn họ hài lòng thì cứ cố gắng thỏa mãn họ sao?Để bọn họ có một nơi ở tạm thời, thậm chí cậu ấy còn không tiếc bỏ ra 6 triệu tệ mua căn biệt thự bỏ trống.
.
.
Sao bây giờ lại thay đổi đột ngột như thế?"Cậu nghĩ cậu là ai hả, cậu nói được là được sao, cậu nghĩ tập đoàn Lâm Khê là nhà cậu hả? Tôi đang bàn chuyện quan trọng với giám đốc Lăng, thằng nhóc vắt mũi chưa sạch như cậu chen mồm vào làm gì?"Bà Sở đột nhiên nổi giận, bà ta giơ ngón tay về phía Lâm Dật chửi bới.
"Lăng Tiêu Tiêu, có mang theo hợp đồng di dời để ký với bọn họ không?"Lâm Dật nhìn Lăng Tiêu Tiêu rồi hỏi.
“Có, có mang theo.
” Lăng Tiêu Tiêu trả lời.
"Ừ, cầm ra đây.
"Lâm Dật nói xong thì đi đến ghế sô pha trong phòng khách ngồi xuống, đồng thời Lăng Tiêu Tiêu cũng bước tới đặt hợp đồng lên bàn.
“Nếu bọn họ không đồng ý với tỷ lệ bồi thường mà các cô đã thương lượng, vậy thì tỷ lệ không ổn rồi.
” Lâm Dật đọc qua hợp đồng rồi thản nhiên nói.
"Tất nhiên chúng tôi không đồng ý, tỷ lệ bồi thường 1:2.
5 chỉ lừa được những người nông dân quê mùa chưa trải sự đời thôi, tương lai gia đình chúng tôi sẽ là thông gia với Quách Chí, con gái tôi sẽ là con dâu tương lai của Quách Chí, mấy người định bồi thường cho tôi căn nhà 200 mét vuông, định bố thí cho ăn mày hả.
” Bà Sở trợn mắt nói.
"Ồ, bọn họ chưa trải sự đời, vậy bà từng trải rồi hả?"Lâm Dật ngẩng đầu nhìn bà Sở, sau đó cậu hỏi: "Cô bồi thường cho những hộ dân phải di dời khác như thế nào?"“Tỷ lệ bồi thường trên thị trường là 1:1.
25, chúng tôi trả tiền cho hộ dân khác với tỷ lệ bồi thường cao hơn mức này là 1:1,5.
” Lăng Tiêu Tiêu nói thật.
Không có nhiều hộ dân liên quan đến dự án xây dựng dang dở này.
Vì muốn đẩy nhanh tiến độ dự án càng nhanh càng tốt, tập đoàn Lâm Khê đã đưa ra tỷ lệ bồi thường cao hơn 0.
5 so với giá thị trường để khiến bọn họ di dời càng sớm càng tốt, dù sao với một doanh nghiệp lớn có thể chen chân vào top 10 công ty bất động sản hàng đầu cả nước như tập đoàn Lâm Khê, thì danh tiếng là điều không cần bàn cãi.
“Phản ứng của họ thế nào?” Lâm Dật hỏi.
"Phản ứng rất tốt.
Dù sao ngoài tỷ lệ bồi thường cao hơn so với giá thị trường, chúng tôi còn đưa ra chế độ thưởng di dời cho mỗi người là 100 ngàn tệ, và thêm cả chính sách ưu đãi cho những người này khi mua thêm nhà trong khu vực di dời trong tương lai.
Mọi người phản ứng rất tốt, không xảy ra vấn đề gì cả.
” Lăng Tiêu Tiêu nói thật.
"1:1.
5 còn được, vậy tại sao 1:2.
5 lại không được?"Lâm Dật cau mày, cậu nhìn chằm chằm vào tài liệu.
"Vớ vẩn, nhà chúng tôi là thông gia của Quách Chí.
Bảo mấy người bồi thường thêm tiền là tạo cơ hội để mấy người thể hiện trước mặt tập đoàn Quách thị, nếu không đợi khi tôi quay về sẽ nói tất cả chuyện này cho Quách Chí nghe.
Với thực lực của tập đoàn Quách thị, thì chỉ mất vài phút thôi đã mua lại được tập đoàn mấy người rồi, đừng nói tới tiền bồi thường, cho dù lúc đó các người có cầu xin được tiễn tôi đi, thì chưa chắc tôi đã vừa ý cái căn nhà rách nát này.
” Mẹ Sở tự hào nói.
Trong mắt bà ta, tập đoàn phát triển bất động sản lớn nhất ở Nam Đô này chính là tập đoàn Quách thị.
Mặc dù trước đó tập đoàn gặp phải một số vấn đề nên mới bị người khác cướp mất mảnh đất này, nhưng hôm qua bà ta đã nhìn thấy chiếc Range Rover màu đen của Quách Tường xuất hiện trở lại công trường.
Có vẻ như tập đoàn Quách thị đã có ý định lấy lại mảnh đất này, đến lúc đó chỉ cần bản thân bà lại ép Sở An Nhiên kết hôn với Quách Tường, thì lúc đó không phải muốn gì được lấy sao, một căn biệt thự rách nát có là gì chứ?"Ồ, tỷ lệ bồi thường mà Tập đoàn Quách thị đưa ra cho bà đúng là rất tốt.
Tôi thấy mấy người cũng không đồng ý với tỷ lệ 1:2.
5 này, hay là.
.
.
"Lâm Dật cau mày nhìn hợp đồng, cậu cân nhắc một lát.
"Thế thì dứt khoát không trả cho mấy người nữa.
"Trong ánh mắt mong đợi của cha mẹ Sở An Nhiên và Lăng Tiêu Tiêu, Lâm Dật ngẩng đầu lên thản nhiên nói.
Không trả nữa?Lăng Tiêu Tiêu sững sờ nhìn Lâm Dật, giống như đây là lần đầu tiên cô gặp cậu ấy.
Chẳng lẽ Lâm Dật hối hận rồi?Nhưng cậu đã mua căn biệt thự này rồi, hơn nữa Lâm Dật cũng nói với cô rằng căn hộ bị di dời này là của bố mẹ một người bạn rất quan trọng của cậu, hơn nữa cả tập đoàn Lâm Khê và tập đoàn Vinh Nghiệp đều biết căn hộ cần phá dỡ này không thể tùy tiện động vào được.
Công trình đã phải tạm hoãn lại cho tới nay, nếu không thì dự án này đã ra mắt từ lâu rồi, cần gì phải chờ đến giờ chứ?"Ý cậu là sao? Cậu bảo bọn họ không bồi thường tiền phá dỡ nhà cho chúng tôi nữa?" Bà Sở đột nhiên cao giọng nói.
Lâm Dật lắc đầu nói, "Mọi người phải bình đẳng như nhau, nếu mọi người đều được đền bù theo tỷ lệ 1:1.
5, hơn nữa phản ứng cũng tốt thì điều đó chứng tỏ rằng tỷ lệ bồi thường này có thể thực hiện được.
Tại sao lại phải tạo ngoại lệ cho bà?""Tôi! Tôi là thông gia tương lai của Quách Chí, đừng nói thằng khố rách áo ôm như cậu không biết Quách Chí là ai chứ? Ông ấy chính là thương nhân phát triển nổi tiếng nhất Nam Đô.
Ngay cả tập đoàn Lâm Khê cũng lấy mảnh đất này từ tay ông ấy, cậu tưởng mình là ai hả, tỷ lệ 1:1.
5, định