Hoa…Phía sau xe được chất đầy hoa tươi, toàn là hoa hồng đang nở rộ.
Trên mỗi cánh hoa đều còn đọng những hạt sương, rõ ràng là hoa vô cùng tươi và tốn rất nhiều công sức để chuẩn bị.
“Tưởng Dao! Trong mỗi xe đều có 999 đóa hồng, đều tượng trưng cho tình yêu anh dành cho em, còn bày tỏ sự xin lỗi của anh về sự xốc nổi tối hôm đó đã đập xe của em”, Dịch Liễu nói với vẻ đắc ý.
Con gái đều thích hoa, đặc biệt còn thích siêu xe kèm với sự lãng mạn.
Và thông thường muốn tạo được lãng mạn thì đều cần phải có tiền.
Dịch Liễu đã dùng chiêu này, trước nay đều ‘hạ gục’ được hàng chục cô gái rồi.
Những cô gái đó đều ở các tầng lớp trong xã hội, từ học sinh cấp ba đến những cô gái chưa chồng và dân văn phòng nữa.
Mặc dù Tưởng Dao xuất thân danh môn nhưng đối với tuýp con gái trước nay chưa biết yêu là gì thì không sao cả, năm xe chất đầy hoa hồng càng dễ dàng khiến cô ta rung động hơn.
Gã tin rằng, gã ra chiêu này thì nhất định sẽ hạ gục được cô gái cực phẩm trước mặt này.
Quả nhiên, khi mà phía sau năm xe Maserati đồng thời được mở ra, lộ ra hàng nghìn đóa hoa hồng như biển hoa thì đến cả Dịch Liễu cũng thấy cảm động.
Cái hiệu quả kích thích thị giác như này đúng là gây chấn động, đến người dân của khu dân cư đi qua đây cũng không kìm nổi mà dừng bước và dồn ánh mắt về nơi này.
Thấy những người ở tầng lớp cao của khu này đều bị thu hút bởi hành động của mình, Dịch Liễu càng đắc ý nói: “Tưởng Dao, em thấy sao, tổng cộng gần năm nghìn đóa hồng, em thích không? Nếu thích thì sau này cứ mỗi tháng anh sẽ tặng đến cổng nhà em, khiến cho nhà em thành vườn hoa hồng đẹp nhất Nam Đô.
Em có cảm động không? Có vui không?”“Giờ anh có nhiều tiền vậy sao?”, Tưởng Dao tò mò hỏi.
Nhà họ Dịch ở thủ đô chẳng qua cũng chỉ là gia tộc bình thường, tất cả tài sản của cả gia tộc cũng không bằng được đại gia giàu nhất Nam Đô- Trình Đại Niên.
Còn cái hôn ước mà gã nói chẳng qua cũng chỉ là hai nhà từng uống rượu với nhau rồi hứa hẹn mà thôi.
Cả nhà họ Tưởng thì không coi là thật, chỉ có nhà họ Dịch thì coi như thượng phương bảo kiếm, chắc ăn rằng Tưởng Dao chính là con dâu của nhà họ Dịch nên sống chết gì cũng phải bám vào cô bằng được, nhất quyết cưới Tưởng Dao về đó.
“Đúng thế, hiện giờ anh nhận lệnh của gia tộc quản lý việc kinh doanh của gia tộc ở Nam Đô.
Mỗi năm lợi nhuận thu về cũng mấy triệu tệ ý chứ, trừ đi một phần cho gia tộc thì gần nửa còn lại anh có thể tự mình nắm giữa.
Tưởng Dao, nói thật, điều kiện hiện giờ của anh mà em còn do dự gì nữa? Thật đấy, cả cái thành phố Nam Đô này, căn bản không tìm nổi người nào mà vừa trẻ vừa có tiền như anh đâu.
Ngoài anh ra thì không có thằng nào xứng với em nữa đâu.
Em thấy sao?” Dịch Liễu bề ngoài có vẻ phân tích cho Tưởng Dao hiểu nhưng thực chất là đang khoe mẽ bản thân mình và lấy tiền tài ra để mê hoặc Tưởng Dao.
Đồng thời, gã cũng hiểu rất rõ, một khi có được cô gái cực phẩm này rồi thì mấy triệu tệ có là gì.
Gã có thể cả ngày ở nhà không làm gì và rồi nhà họ Tưởng cũng sẽ ngày ngày chi tiền sinh hoạt phí cho gã, buổi tối còn có thể ngủ chung giường với Tưởng Dao nữa, đúng là tài sắc đều được hưởng nên mình không thể từ bỏ được.
“Ha ha, anh nghĩ như vậy thật sao?”, Tưởng Dao cười lạnh hỏi.
“Điều đó là tất nhiên, chưa nói đến điều kiện của bản thân anh, chỉ nói riêng cái hôn ước của hai nhà chúng ta thôi, lời nói của ông Tưởng một lời cũng đáng giá nghìn vàng, không phải em muốn chối đấy chứ?”, Dịch Liễu cười nói.
“Nhưng nếu đúng thế thì sao?”, Tưởng Dao hỏi tiếp.
“Thì…?”, Dịch Liễu đột nhiên cười lạnh nói: “Tất nhiên là cho tất cả gia tộc và tập đoàn biết chuyện mà Tưởng gia làm.
Sẽ cho họ thấy, một gia tộc lớn như nhà họ Tưởng ở thủ đô lại nói lời nuốt lời trong chuyện hôn ước của con cái.
Như vậy chẳng phải là chê bai nhà họ Dịch không bằng nhà em hay sao, chê nghèo thích giàu, hoàn toàn không giữ chữ tín.
Tất nhiên nhà em có thể cảm thấy không là gì, cùng lắm là từ nay về sau sẽ không qua lại gì với Dịch gia nhà anh.
Nhưng năm nay ông Tưởng tám mươi ba tuổi rồi nhỉ? Nếu như để ông ấy biết được vì một câu nói của em mà khiến phong cách làm việc ‘lời nói đáng giá nghìn vàng’ của ông ấy không còn nữa thì em đoán xem ông ấy sẽ tức đến mức nào?”Tưởng An Tiều là gia chủ của nhà họ Tưởng, mặc dù tuổi cao nhưng vẫn rất uy nghiêm.
Đến giờ ông vẫn còn quản lý cả nhà họ Tưởng, không ai dám làm trái ý ông cả.
Nhà họ Dịch vì nắm được thóp này nên mới dám huênh hoang