Bây giờ đại tá báo cáo chỉ muốn cầm lấy bức ảnh của Luffy mà dán vô mặt cấp trên của mình, để cho ông ta nhìn xem cách ông ta giáo dục thế nào mà lại để cháu trai của mình thành cái dạng này.
[Được rồi, được rồi… Không đáng, không đáng…]
Tên đại tá trong lòng cố gắng gạt bỏ đi ý nghĩ không thiết thực.
Đối mặt với sự thật việc cháu trai mình chạy đi làm hải tặc, Phó Đô Đốc Garp tỏ ra không quan tâm cho lắm, dường như ông ta đã đoán trước được chuyện này trước sau cũng sẽ xảy ra.
Ngẫm nghĩ một hồi lâu, Garp ném đống tài liệu lại cho tên đại tá, cười to: «Ha ha ha ha, mấy cái chuyện về ‘Luffy Mũ Rơm’ này cứ gom hết tình báo có được mà ném cho tổng bộ xử lý là được.
Ta quản hắn làm gì…»
Garp tiện tay hố cháu trai mình một vố, sau đó đối với tên đại tá mà xua xua tay.
…
"Nơi đó hẳn là LogueTown, nó còn có cái tên là ‘Thành phố của sự bắt đầu và kết thúc!!!’"
Nami cẩn thận nghiên cứu hải đồ, tay chỉ về phía hòn đảo đang ở trước mặt.
Trải qua ước chừng 10 ngày đi thuyền, nhóm người Luffy cuối cùng cũng đã tới trạm cuối cùng tại Biển Đông.
“Nhìn thấy hòn đảo ấy… Có nghĩa là chúng ta càng lúc càng đến gần Đại Hải Trình…”
Nami tiếp tục giảng giải: “Đây là nơi sinh ra của Vua Hải Tặc trước kia Gold Roger.
Đó đồng thời cũng là nơi ông ta bị xử tử…”.
||||| Truyện đề cử: Husky Và Sư Tôn Mèo Trắng Của Hắn |||||
Luffy khi nghe được cái tên Gold Roger, sắc mặt liền trở nên nghiêm túc: “Nơi Vua Hải Tặc chết sao?”
“Đi thôi…”
Alex dùng năng lực điều khiển bánh lái hướng về phía hòn đảo, thời gian gần đây cậu ta không bỏ lỡ bất kỳ một giây một phút nào để tập luyện.
Càng gần Đại Hải Trình, đồng nghĩa với việc sắp phải chạm trán với những kẻ địch thực sự mạnh, cậu ta biết sắp tới mình sẽ đối mặt với kẻ nào, vì vậy mà việc nâng cao thực lực ngày càng cấp bách.
Không bao lâu, thuyền Going Merry cập bờ, mọi người liền lên trên đảo, phía bên trên đảo toàn người là người, đông nghìn nghịt, đi lại nối liền nhau không dứt.
Cái thị trấn này nếu đem so với bất kỳ một hòn đảo nào mà bọn họ đã từng đi qua trước đó, tuyệt đối đều phồn hoa hơn gấp mấy lần.
Luffy vô cùng hào hứng, giơ cao hai nắm đấm lên trời hô to: “Ôi thành phố lớn quá!!!”
Sanji vẫn đang ngậm điếu thuốc ở trong miệng cũng khẽ mỉm cười: “Xem ra có thể mua được một số nguyên liệu nấu ăn chất lượng tốt ở nơi này đấy…”
Usopp cũng rất vui vẻ: “Tớ đi mua ít trang bị để làm vũ khí đây…”
Zoro sờ cằm: “Tôi cũng có thứ cần mua… Nghe Alex nói ở đây có một tiệm bán vũ khí rất lớn…”
Nami nhìn về phía Zoro, trên miệng nở một nụ cười vô cùng nguy hiểm: “Cậu cần vay tiền để mua vũ khí đúng không? Tớ có thể cho cậu mượn tiền, tiền lời là 300%...”
Kể từ khi Nami chính thức trở thành hoa tiêu của cả bọn thì Alex rốt cuộc cũng đem việc quản lý chi tiêu của cả băng giao cho cô ta, phải công nhận rằng Nami là một người quản lý tiền bạc vô cùng tốt, à không, phải nói là quá tốt, với cái tính cách yêu tiền hơn cả sinh mạng của mình thì việc hao phí Belly cho những việc vô ích là sẽ không bao giờ xảy ra đối với Nami.
Còn chưa đợi cho Zoro trả lời, Alex đã lên tiếng trước: “Không cần đâu, tôi sẽ đi cùng cậu ta…”
Nami bị vuột mất một cơ hội hố Zoro một phen mặc dù có hơi đáng tiếc, nhưng cũng không có cách nào, bởi vì mặc dù cô ta là người quản lý tiền bạc cho cả băng, nhưng thực tế thì số tài sản này thuộc quyền sở hữu của Alex.
Nếu như kể đến việc số tiền trước đó Alex cho Nami để chuộc làng, thì hiện tại Nami cũng chính là con nợ của cậu ta, công việc của cô ta làm trên thuyền cũng có thể xem như là làm công để trả nợ.
Không tiếp tục trò chuyện nữa, Nami cũng hướng về những tiệm quần áo mà đi mua sắm, Sanji và Usopp cũng rời đi làm những