Nelson nghe được mấy lời của Alex, sắc mặt của hắn ta đã khó coi đến cực điểm, hắn ta tức giận đùng đùng:
"Cái gì? Làm sao ngươi dám nói chuyện như thế với ta? Ngươi có biết ta là ai không? Binh sĩ đâu, mau giết chết tên hải tặc khốn kiếp này cho ta!!!"
Nghe lệnh của chỉ huy, đám binh sĩ hiện tại đang có mặt bên trong căn phòng này ngay lập tức rút ra vũ khí, mấy chục họng súng lập tức chĩa về phía người của Alex.
Hardy cảm thấy mọi việc đang diễn biến xấu đi, ông ta liền lập tức lên tiếng:
"Tất cả khoan đã!"
Nelson giận giữ, hét thẳng vào mặt Hardy:
"Ngươi đang làm cái quái gì vậy hả Hardy? Ngươi dám cả gan dẫn tên hải tặc này vào đây đã là tội đầy mình rồi.
Bây giờ còn định kháng lệnh của ta hay sao?"
Hardy vội vàng giải thích:
"Không phải đâu Thủ Lĩnh! Chúng ta thật sự không phải là đối thủ của hắn ta.
Nếu như thật sự chiến đấu thì chỉ chuốc lấy thất bại mà thôi!"
"Đoàng...!đoàng...!đoàng...!đoàng...!đoàng...!đoàng..."
"Á á á á á á á á á á á..."
Còn không đợi cho Nelson kịp tiếp thu, bên tai của mọi người lập tức truyền đến vô số âm thanh nổ súng, tiếng rên la của nạn nhân bị trúng đạn vang lên không ngừng.
"Cái gì?"
Nelson nhìn thấy toàn cảnh hiện tại cũng giật nảy cả mình, kẻ bị trúng đạn không phải là tên hải tặc duy nhất ở chỗ này, mà là tất cả lính hải quân chỉa súng vào người đó.
Trong đoạn thời gian ngắn ngủi Nelson nói chuyện với Hardy, không biết bằng cách nào tất cả các khẩu súng hỏa mai trên tay của đám binh lính liền mất khống chế tuột khỏi tay, sau đó bọn nó liền hướng họng súng về phía chủ nhân của mình mà nổ súng, bọn họ cũng không ngờ vũ khí của mình đem ra để uy hiếp địch nhân lại trở thành công cụ để địch nhân đả thương mình.
Bắn bị thương đám lính xong, Alex điều khiển mấy chục khẩu súng hỏa mai đồng loạt chĩa nòng vào người tên Đại Tá Hải Quân Nelson:
"Lúc nãy ngươi nói gì cơ? Giết chết ta?"
Nelson nhìn thấy mấy chục họng súng đen ngòm đều đang hướng về mình, trên khuôn mặt béo chảy mồ hôi ròng ròng, liên tục lắc đầu:
"Không có! Không có! Đó chỉ là hiểu nhầm mà thôi! Hiểu nhầm mà thôi!"
Hardy cũng là rất bất đắc dĩ, ông ta biết chắc là mọi chuyện sẽ trở thành như thế này mà, cấp trên nói chuyện không suy nghĩ trước, cho nên bây giờ lại có thêm vài chục binh lính hải quân bị thương nặng nữa, nhìn thấy cấp dưới cũng mình máu me đầm đìa làm cho ông ta vô cùng tự trách.
Alex nhếch miệng cười, nói với Nelson:
"Nếu như ngươi đã bình tĩnh trở lại.
Chúng ta tiếp tục nào chuyện nào!"
"Ầm...!ầm...!rầm...!rầm...!rầm..."
Nhưng cậu ta vừa dứt lời, bên ngoài liền vang lên âm thanh thanh ầm ĩ.
"Chuyện gì đã xảy ra?"
Không biết là câu hỏi của người nào vừa vang lên, nhưng ngay sau đó mặt nước biển bỗng dưng rung động dữ dội, từng cơn sóng khổng lộ hiện ra khắp nơi, làm cho tất cả thuyền đang tại khu vực này không ngừng mà chao đảo.
Alex vận dụng năng lực của mình quan sát tình cảnh xung quanh, xuyên qua vách tường để nhìn ra phía bên ngoài, cậu ta liền xác định được phạm vi của cuộc chấn động này, tiếp theo cậu ta tìm kiếm thân ảnh của tàu Going Merry, cậu ta xác nhận là con thuyền đã rời khỏi phạm vi ảnh hưởng cho nên cũng an tâm.
Nếu như Alex đoán không nhầm, lý do gây ra sự chấn động trên biển hiện tại là bởi vì Đảo Mất Tích hay Tổ Rồng đang bắt đầu nổi lên trên mặt biển, chẳng bao lâu nữa vị trí của cậu ta đang đứng sẽ biến thành đất liền, tất cả những quân hạm hải quân tiếp theo sẽ bị mắc cạn, thậm chí là sẽ bị va chạm với Đảo Mất Tích mà vỡ tan tành.
Với tình hình hiện tại, tiếp tục đe dọa tên béo Nelson này cũng chả có ý nghĩa gì, bởi vì tiếp theo sự thật sẽ được phơi bày, hải quân sẽ nhận ra rằng việc tìm kiếm Cốt Rồng của mình là vô ích, Alex quyết định mặc kệ hắn ta, cậu ta lập tức xoay người rời khỏi căn phòng này.
Alex cũng không muốn giết chết Nelson để làm gì cả, trước đây không biết hắn ta làm cách nào để có thể leo lên được vị trí Đại Tá Hải Quân, Thủ Lĩnh của Hải Quân Chi Nhánh Thứ 8, nhưng cho tới hiện tại tất cả điều