Đống sáp bao phủ trên người của Brogy cũng rất nhanh bị sức nóng của ngọn lửa làm cho tan chảy, ông ta rốt cuộc cũng có thể khó khăn đứng dậy được, mặc dù ở trên thân ông ta có một vài chỗ bị lửa đốt làm cho bị bỏng, nhưng đối với một người khổng lồ như Brogy thì đấy cũng chẳng phải vết thương to tát gì, ông ta để yên vết thương thì cũng sẽ chẳng mất bao lâu nó liền sẽ hồi phục như lúc ban đầu.
Brogy nhìn về phía đám người Luffy, ông ta cười ha hả:
"Ha ha ha ha ha.
Thật sự là may mắn.
Cảm ơn mọi người đã cứu ta.
Tiếp theo hãy để ta cho ta đãi mọi người một bữa ăn đi!"
Bỗng dưng, ở bên cạnh vang lên âm thanh của ai đó:
"Cùng một chỗ đi.
Ta cũng thấy đói bụng rồi!"
Tất cả mọi người đều nhìn về phía nơi đó, liền phát hiện ra người khổng lồ Dorry khi trước đã bị hạ gục nằm ở dưới đất, bây giờ đang từ từ chống tay đứng dậy trở lại.
Vivi có chút lo lắng, vội hỏi:
"Ông không sao chứ Dorry? Tôi cứ tưởng ông đã..."
Luffy thì vô cùng vui mừng:
"Ông không sao rồi, ông người khổng lồ!"
Dorry là bị thương rất nặng, cả người máu me đầm đìa, nhất là vết thương to lớn ở ngực do trước đó bị Brogy chém, mặc dù là thê thảm như vậy, nhưng ông ta vẫn là nhe răng ra cười:
"Ha ha ha ha ha.
Ta là một trong những Chiến Binh Khổng Lồ mạnh mẽ nhất.
Không có chuyện dễ dàng chết được đâu!"
Brogy nhìn thấy Dorry tỉnh lại cũng có chút vui mừng, cười nói:
"Trận trước đó không tính.
Chúng ta sau này vẫn là chiến lại đi!"
Dorry lập tức xua tay, ánh mắt kiên định:
"Thua là thua chứ không vì bất kỳ lý do gì.
Đó là niềm kiêu hãnh của ta.
Nhưng mà ta sẽ thắng trở lại cho mà xem."
Brogy lập tức gật đầu đồng ý:
"Được! Chính vì vậy mà chúng ta mới là những chiến binh mạnh mẽ nhất của xứ sở Elbaf!"
Sau đó, cả hai người khổng lồ Dorry và Brogy đồng thời phá lên cười:
"Ha ha ha ha ha ha!"
Hai người này cũng làm cho những người còn lại vui lây, mọi người bắt đầu xúm lại cười cười nói nói.
Hai con mắt của Usopp lúc này giống như là rực lửa, gắt gao nhìn chằm chằm về phía hai người khổng lồ, cậu ta thầm khao khát được như hai người bọn họ, trở thành một chiến binh dũng cảm ở trên biển một cách đúng nghĩa.
Ở một bên, Mr.3 vừa rồi bị vụ nổ chấn cho bất tỉnh nhân sự, hắn ta từ từ mở ra hai mắt, đánh giá xung quanh một chút, nhận thấy đám người Luffy vẫn là còn ở hiện trường, cho nên hắn ta lập tức yên tĩnh trở lại, không dám động đậy, sợ để cho người khác phát hiện ra bản thân.
Nhưng Mr.3 làm sao mà thoát khỏi đôi mắt của Alex, ngay vừa lúc hắn ta vừa tỉnh thì Alex đã phát giác được, cậu ta đi lại gần chỗ của Mr.3 đang nằm, mỉm cười nói:
"Nằm vậy đủ chưa? Ngươi định giả vờ đến bao giờ?"
Bị phát hiện, Mr.3 biết là không thể nào tiếp tục trang được nữa, cho nên hắn ta lập tức mở miệng cầu xin:
"Đại nhân, xin ngài hãy tha mạng cho tôi.
Tôi là thật sự không dám nữa!"
Mr.3 hiện tại đã là nỏ mạnh hết đà, thể lực đã hầu như không còn sót lại một chút nào, đừng nói là sử dụng năng lực Trái Ác Quỷ, hắn ta hiện tại cho dù là hoạt động mạnh một chút cũng là không thể làm được, cho nên chỉ còn cách cầu xin mấy người trước mắt.
Mr.3 cũng là kẻ thông minh, biết co được giãn được, cho nên hắn ta mới có thể tồn tại cho đến hôm nay, bởi vì đầu óc của mình, mà hắn ta đã giành lấy được đanh hiệu Mr.3 về cho mình.
Trong tổ chức Baroque Works, nếu ta đem so sánh chiến lực của bốn người Mr.1 Mr.2 Mr.3 và Mr.4, thì Mr.3 lại không phải là kẻ mạnh thứ ba, mà đó là Mr.4.
Cái tên Mr.4 này bởi vì quá chậm chạp và đầu óc cũng không đủ dùng cho nên mới phải ngậm ngùi đưa cái biệt danh có thứ hạng cao hơn cho Mr.3.
Alex nghĩ nghĩ một chút ở trong đầu, rốt cuộc cũng không có tính toán giải quyết Mr.3:
"Được rồi.
Ta có thể tha mạng cho ngươi nhưng ngươi cũng phải cho chúng ta một ít đồ tốt chứ nhỉ!"
Mr.3 nghe thấy vậy mừng như điên, vội vàng nói:
"Có có.
Tôi có thứ hữu dụng dành cho mọi người!"
Nói xong, Mr.3 vội cởi cái Log Pose đang đeo