Gặp được cảnh Đại tá Morgan bị đánh bại, đám hải quân chẳng những không có cầm vũ khí lên tiếp tục đối kháng, mà còn trong nháy mắt cả đám một dạng giống như vỡ tổ, giống như chúc mừng cái gì vào ngày lễ, nhảy cẫng đứng lên hoan hô.
Thì ra từ xưa đến nay, tất cả mọi người đều sống ở dưới sự cai trị của Morgan, đối với chính sách tàn bạo của hắn cả đám đã sớm bực bội, nhưng chẳng dám nói ra mà thôi.
Đúng lúc này, tin tức hai cha con Morgan bị đánh bại tại trên trấn cũng đã truyền ra, tất cả cư dân đều hưng phấn không thôi.
Khi nghe được là do Luffy một đám làm, tất cả đều vô cùng cảm kích, muốn vì bọn hắn mà tổ chức tiệc chúc mừng.
Alex vội đưa tay đỡ lấy Zoro đang muốn quỵ người xuống đất, hắn đã hơn 9 ngày chưa ăn cơm, đến lúc này đã sức cùng lực kiệt.
“Ăn tiệc!!! Oa a a a...”
Nghe được có đồ ăn, Luffy hai mắt sáng lên, nước miếng chảy đầm đìa, không nói hai lời, chạy như điên.
Alex dìu Zoro, Coby thì đi bên cạnh, cùng mọi người tiến về trong trấn.
Lúc này trên trấn khắp nơi giăng đèn kết hoa, tất cả thôn dân đều vui mừng hơn hở, đối với đám người Luffy biểu thị nhiệt liệt hoan nghênh.
...
Tại quán ăn bên trong, Luffy và Zoro hai người ăn uống thả cửa, một bộ dáng không chút nào khách khí.
Ngược lại Alex lộ ra rất bình thường, tự mình ngồi ăn một đĩa cơm chiên.
“No!!! Chắc cùng lắm tớ chỉ qua được chín ngày thôi chứ mấy!!!”
Zoro sờ lấy cái bụng đã căng tròn vì no, lộ ra nụ cười hài lòng.
Luffy miệng còn không có ngừng ăn, trên khóe miệng còn dính lấy hạt cơm.
“Thấy chưa! Một tháng sao nổi!”
“Sao mà cậu vẫn có thể ăn tiếp trong khi tớ ăn xong rồi nhỉ?” Zoro một bộ không thể hiểu nổi, nếu không phải là hắn là người trong cuộc, người khác nhìn vào cứ tưởng tên này mới là kẻ bị nhịn đói.
Nhìn thấy bên người Luffy chồng đĩa so với Zoro còn cao hơn, Alex biểu lộ một bộ mặt ‘ta thực sự là phục ngươi’.
“Rồi sao? Kế hoạch tiếp theo là gì?” Đối với sau này mục tiêu, Zoro trực tiếp hỏi thuyền trưởng Luffy.
Luffy không mang theo nửa điểm chần chờ nói: “Đến Đại Hải Trình!!!”
Coby nghe vậy, cảm xúc không khỏi có chút kích động: “Không! Không thể nào!!! Mọi hải tặc mạnh đều tập trung về đó hết cả đấy! Ba người đi đến liền là không công chịu chết đó!”
“Nếu như mục tiêu là ‘One Piece’ thì dĩ nhiên phải tới đó rồi!” Zoro một bộ hiển nhiên nói.
“Vì cái gì anh cũng nói như thế Zoro?” Coby vẫn ra sức khuyên can.
Alex vẫn im lặng từ nãy đến giờ, khẽ cười nói: “Nếu như địch nhân thật sự mạnh, như vậy biện pháp duy nhất là trở nên mạnh hơn bọn họ là được rồi.
Nếu đã quyết định ra biển, gặp được kẻ mạnh liền không dám đi, vậy thì nói cái gì là hải tặc.”
“Alex, liền cả anh...” Coby nói, càng ngày càng kích động, trực tiếp từ trên ghế đứng lên: “Mặc dù tôi không đi cùng, nhưng mà tôi thế nhưng là đang quan tâm các người, chẳng lẽ tôi không được lo lắng cho mọi người sao?”
Zoro đầu bốc lên mồ hôi lạnh: “Không có gì là không thể...”
Tiếp đó, Coby lại đem đầu chuyển hướng Luffy, lại có chút đỏ mặt nói: “Luffy, tuy quen nhau chưa lâu nhưng...Chúng ta đã là bạn, phải không???”
Luffy cười hồn nhiên ngây thơ: “Ừ, tuy sắp phải chia tay...Nhưng chúng ta sẽ mãi là bạn!”
Coby nghe nói như thế, cũng lộ ra nụ cười mười phần xán lạn.
“Được rồi, cảm ơn tất cả mọi người đã chiêu đãi! Alex, Zoro, chúng ta đi thôi!”
Ăn no xong, Luffy hài lòng vỗ cái bụng tròn vo của chính mình, đối với hai người nói.
“Được!” Alex và Zoro đồng loạt gật đầu đồng ý.
Cả ba liền chuẩn bị rời đi.
Đúng lúc này, bỗng nhiên ở bên ngoài có một đám hải quân đi đến, người cầm đầu là một tên đại úy.
Nhìn thấy mấy người, hắn ta lập tức quát lên: “Tôi nhận được có người tố cáo, có hải tặc đi tới trên trấn, chính là các cậu sao.
Xuất phát từ nhân đạo, các cậu hãy lập tức rời đi, bằng không đừng trách chúng tôi sẽ bắt giữ!!”
“Này hải quân, các ông đang nói cái quái gì thế hả!”
“Các người chỉ biết nghe lệnh Morgan hạch sách đủ điều!”
‘‘Còn họ đã