Kuro bước chân nhanh chóng đi về phía góc của sân vườn, không biết từ đâu cầm ra một cái túi xách.
“Tiểu thư Kaya, tôi thực sự xin lỗi.
Cha mẹ của cô đúng là bị tôi giết.
Nguyên bản tôi có thể để cho cô ra đi không đau đơn, nhưng mà bây giờ......”
Hắn ta dùng ánh mắt sắc như dao nhìn về phía Kaya.
Alex nhìn thấy cái túi mà Kuro mang ra đương nhiên là biết trong đó chứa cái gì, bên trong chắc chắn là Cat Claws, vũ khí sở trường của hắn ta.
“Ông...Ông...!Thật sự giết cha mẹ của tôi!”
Thân thể của Kaya ngày càng run rẩy dữ dội hơn, nàng bi thương vô cùng, ngón tay chỉ vào Kuro, dùng âm thanh phẫn hận trách vấn hắn ta: “Cha mẹ tôi cứu được ông! Ông tại sao muốn giết bọn họ! Vì cái gì!”
“Nguyên nhân? Vừa rồi cậu thiếu niên này cũng đã giải thích qua.
Mục tiêu của tôi rất rõ ràng, đó chính là tiếp quản gia sản của cô, tiếp đó ẩn cư.
Nhưng mà...”
Nói xong, Kuro khóe miệng hơi nhếch lên, mỉm cười một cách quỷ dị, hắn ta mặc kệ Kaya hiện tại nước mắt đã rơi như mưa, ánh mắt của hắn lạnh như băng lập tức chuyển hướng Alex.
“Các ngươi bọn rác rưởi này! Vậy mà dám phá hủy đại kế hoạch để về hưu của ta! Đáng chết!”
Kuro nhanh chóng mở ra cái túi, lấy đồ vật từ bên trong, rất nhanh đã đeo lên hai bàn tay của mình.
Vũ khí Cat Claws của Kuro sử dụng là một cặp găng tay da với một lưỡi kiếm dài ở mỗi ngón tay.
Thói quen dùng gan bàn tay đẩy kính của hắn ta xuất phát từ việc không muốn để cho vũ khí này làm xước da mặt của mình, đây cũng chính là bằng chứng hắn không quên kỹ năng chiến đấu dù đã quy ẩn tận ba năm ròng rã.
Kuro không nói một lời, thân hình của hắn như dịch chuyển tức thời, ngay lập tức xuất hiện ở sau lưng Alex, đôi găng tay như móng vuốt cào xuống.
“Ầm!!!” Ngay lúc mọi người đều nghĩ rằng Alex sẽ bị vũ khí của Kuro chém bị thương, Luffy đã dùng một quyền nện ngay vào mặt hắn ta, đánh bay hắn ngã nằm trên mặt đất.
“Tên khốn kiếp! Ngươi vậy mà đối với người từng trợ giúp mình hạ thủ!”
Cánh tay kéo dài của Luffy được thu về, là một người có tinh thần trọng nghĩa, cậu ta lập tức liền lâm vào cuồng bạo.
Mọi chuyện xảy ra trong tích tắc, nhưng Alex có thể nhìn rõ được tất cả.
Kuro đã di chuyển ra phía sau lưng của cậu ta nhanh đến nỗi gần như dịch chuyển tức thời, nhưng lúc hắn ta dùng vũ khí tấn công thì lại thân hình phải khựng lại, ngay lúc này Luffy đã nhìn thấy và kịp thời tấn công hắn ta.
Nếu xét về tốc độ thì Luffy không phải đối thủ của Kuro, ngay cả là Alex cũng không phải, nhưng dường như phản ứng của tên này không theo kịp với tốc độ của mình, vì vậy mà tuyệt kỹ của hắn mới có điểm thiếu hụt.
Ngoài ra thì lực phòng ngự của Kuro, tố chất thân thể của hắn cũng không mạnh, chỉ mới ăn Luffy một quyền đã nằm sõng soài trên mặt đất, vài phút trôi qua mới khó khăn đứng dậy được.
“Ngươi vừa mới thi triển là cái gọi là kỹ năng Nuki Ashi phải không? Ta thấy cái gọi là tuyệt kỹ của ngươi thực ra chỉ là tuyệt kỹ Soru trong Lục Thức, luyện tập không tới nơi tới chốn rồi còn tự cho là của mình!”
Alex nhìn về phía Kuro vừa mới chật vật đứng lên được, mắt kính của hắn ta đã bị vỡ toang, trên khóe miệng còn chảy ra máu, trào phúng một câu.
“Hừ!” Kuro hừ lạnh một tiếng, hắn cũng không có thừa nhận hay phủ nhận lời nói của Alex.
“Tên này giao cho tớ đi!”
Zoro lấy tay đặt lên trên chuôi kiếm, dự định rút ra chiến đấu với Kuro, vết thương của cậu ta cho đến lúc này đã hoàn toàn khôi phục.
Nhìn thấy Kuro mặc dù không phải sử dụng thuần túy kiếm nhưng cũng có kiếm, cho nên cậu ta cũng muốn thử.
Luffy ngay lập tức bắt lại tay của cậu ta, hô lên: “Không được! Tớ mới là người đánh bay hắn ta!”
‘‘Để Luffy đi! Dù gì hắn ta cũng là thuyền trưởng, nên để thuyền trưởng ứng đối!’’ Alex nhìn về phía hai người đang cãi cọ, mở miệng nói.
Đương nhiên là ngay từ lúc ở đảo hoang