Mấy ngày nay lý văn lượng cảm thấy rất buồn phiền.
chỉ mới qua vài ngày mà bệnh tình của ông nội hắn lý hoàn liền đã chuyển biến xấu hơn hẳn.
vốn còn cho rằng chỉ mất thêm vài ngày tĩnh dưỡng là có thể xuất viện, không ngờ ba ngày trước lý hoàn lên cơn đau tim, dù được cấp cứu kịp thời nên chưa đến nỗi mất mạng, nhưng hiện tại vẫn còn đang phải nằm thở máy tại phòng hồi sức tích cực bệnh viện đa khoa quân đội tỉnh yến.
ông nội lý văn lượng năm nay đã ngoài tám mươi tuổi, là một cây đại thụ trong hai giới thương – chính của tỉnh yến.
ông cụ đã từng có thời gian dài đảm đương bí thư tỉnh ủy tỉnh yến trong thời kỳ đổi mới, sau đó lại được điều về một bộ ngành ở trung ương giữ chức bộ trưởng.
không ngoa khi nói trong quan trường tỉnh yến, không ai không biết lý hoàn lão gia tử, ngay đến chủ tịch tỉnh yến hiện tại cũng là môn sinh của ông cụ.
ngoài ra còn có không ít đại lão trung ương đã về hưu cũng thường xuyên giữ liên lạc với ông cụ lý, điều này giải thích vì sao tập đoàn lý thị không chỉ cực kỳ vững vàng ở tỉnh yến, mà cơ sở làm ăn còn trải rộng trên cả nước, thậm chí cả ở nước ngoài.
lý lão gia tử có ba người con trai, trong đó cha của lý văn lượng – lý văn dương là con út. phía trên ông ta còn có hai người anh, bác cả lý văn dũng hiện đang đảm nhiệm phó chính ủy quân khu kiến nam, hàm thiếu tướng.
bác hai lý văn cương không theo quân chính mà lăn lộn thương giới, hiện đang là chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn lý thị.
chỉ có cha của lý văn lượng theo con đường học thuật, hiện tại đang công tác tại viện vật lý nguyên tử quốc gia, đồng thời còn kiêm chức giảng viên bộ môn cơ học lượng tử tại trường đại học thủ đô.
lý văn dũng lấy vợ khá muộn, cho nên dù đã hơn sáu mươi tuổi nhưng chỉ có một đứa con gái còn đang đi học. lý văn cương có hai người con trai, cả hai đều đang đảm nhiệm các chức vụ quản lý trong nội bộ lý thị. lý văn dương chỉ có một người con trai chính là lý văn lượng.
nội bộ gia tộc lý thị cũng không thực sự hòa thuận, nhất là trong tập đoàn lý thị cạnh tranh rất gắt gao. bởi vì lý lão gia tử đã định ra gia quy, bất kể thế hệ trước có đảm nhận chức vụ gì, thành tựu cao đến đâu, thì con cái của họ cũng không được thừa hưởng bất kỳ tài nguyên gì của gia tộc nếu như không có bản lĩnh thực sự.
hơn nữa bậc cha chú không được can thiệp vào chuyện con trẻ tranh đấu, chỉ có thể đóng vai trò trung gian điều hòa mối quan hệ. đó cũng là cách để duy trì gia tộc luôn đào tạo ra những nhân tài có thể đảm đương đại cục, gìn giữ cho gia tộc phồn thịnh lâu dài mà không sợ bị hủy trong tay lớp con cháu kém cỏi.
tuy nhiên, bởi vì lý lão gia tử còn sống, cho nên mâu thuẫn trong nội bộ lý thị luôn được áp xuống tới một mức độ vừa phải.
dẫu sao trước mặt ông cụ, tất cả mọi người bao gồm cả ba người lý văn dũng đều phải tỏ ra hòa thuận, ngẫu nhiên có phát sinh tranh cãi cũng không đến mức quá đà. nhưng nếu một ngày lý lão nhắm mắt xuôi tay, vậy thì không chắc những mâu thuẫn vốn luôn tích súc từ trước tới nay sẽ phun trào hay không.
bởi vậy lý lão gia tử luôn đau đầu về việc ai sẽ là người thừa kế vị trí người đứng đầu trong gia tộc sau khi mình trăm tuổi. nếu coi ông cụ như thế hệ thứ nhất, vậy hai bác và cha của lý văn lượng sẽ là thế hệ hai, lý văn lượng cùng anh chị em con chú con bác sẽ là thế hệ thứ ba.
tuổi tác cả ba người thế hệ thứ hai đều đã ngoài ngũ tuần, con đường phát triển cũng gần như đã đi đến cuối cùng, không thể tiến thêm được nữa. nhưng thế hệ thứ ba thì khác, bọn họ còn trẻ, còn có tiềm năng vô hạn, vậy nên lý lão muốn nâng đỡ một người cháu nội để thay thế vị trí của mình, vừa gánh vác gia tộc trên vai, vừa điều hòa các mối quan hệ nội bộ.
lý văn lượng cũng hiểu điều đó, tuy nhiên hắn lại không phải kẻ có tham vọng, cho nên hắn cũng không mặn mà gì với trò tranh đấu trong nội bộ lý thị.
về điểm nay cha hắn lý văn dương không ủng hộ, nhưng cũng không bức ép hắn, ông ta hiểu tính cách con trai mình, để lý văn lượng đi tranh giành với những người anh người chị kia, chưa chắc đã là con đường tốt cho hắn. bởi vậy trong nhà cha con lý văn lượng luôn đóng vai trò trung lập, không thiên về bên nào hết.
nhưng cho dù nội bộ gia tộc họ lý có như thế nào, thì khi đối ngoại chắc chắn họ sẽ tìm được sự nhất trí.
đó cũng là lý do mấy ngày nay lý văn lượng luôn mặt ủ mày chau, lý lão gia tử nếu như không qua khỏi lần này, sự cân bằng kỳ diệu của nội bộ lý gia sẽ lung lay, mà các thế lực đối địch với lý gia sẽ trỗi dậy mãnh liệt.
trong nhà, các ngươi có đấu tới long trời lở đất, ta đây vẫn như cũ không có ý kiến, nhưng nếu lý gia vì chuyện này mà suy sụp, ta lại không thể không lo lắng.
bởi vì hơn ai hết lý văn lượng hiểu, cơm áo gạo tiền của hắn đều là từ lý gia mà tới, sự ưu việt so với người khác của hắn cũng là vì hắn là người của lý gia yến kinh. một khi gia tộc suy bại, hắn sẽ mất hết những thứ đang có, thậm chí những kẻ trước đây bị hắn dẫm dưới chân có thể quay lại chà đạp hắn không chừng.
tuy nhiên lo lắng thì lo lắng, lý văn lượng cũng không có khả năng làm được gì để thay đổi tình huống này. bởi vì y học nằm ngoài phạm trù hắn có thể thao tác, sức khỏe của lão gia tử lúc này chỉ có thể dựa vào ý trời, bởi ngay đến các bác sĩ đầu ngành được mời từ thủ đô về cũng nói tình trạng của ông cụ không khả quan, rất có thể sẽ sống thực vật tới khi chết.
mà việc đưa lý lão gia tử ra nước ngoài vào thời điểm này cũng là bất khả thi, việc di chuyển quãng đường xa như vậy với một người đang hồi sức tích cực quá mạo hiểm, tình hình có thể chuyển xấu bất cứ lúc nào.
lý văn lượng đang than thở buồn phiền thì điện thoại của hắn đổ chuông.
- lý ca à, là ta ngô kiến quốc đây.
dù đang không thoải mái trong lòng nhưng lý văn lượng cũng miễn cưỡng cười nói:
- kiến quốc hả, sao hôm nay bỗng nhiên lại nhớ tới ta, không phải lại thiếu chân đánh bạc chứ. ta nói nếu là chuyện đó liền thôi đi, mấy ngày nay tâm trạng ta không tốt, không có hứng thú.
- ha ha, đánh bạc thì không, nhưng lại có chút việc nhỏ muốn nhờ lý ca ngươi giúp đỡ.
- là việc gì cứ nói, nếu nằm trong khả năng ta tuyệt không từ chối.
ngô kiến quốc cười đáp:
- là như vậy, muốn nhờ ngươi cho một người lạ tá túc nhờ một đêm, hắn hiện tại đang gặp chút rắc rối