Thử thách cuối cùng
Kêt từ sau cái đêm Long tuyên bố như vậy với Mỹ Hương xong thì ngày nào Long cũng đi theo Mỹ Hương, bám lấy Mỹ Hương k dời và trở thành tên “đáng ghét” suốt ngày chếu chọc Mỹ Hương như xưa làm nó vừa tức vừa buồn cười mà chẳng biết đã hết giận tên ngốc này lúc nào rồi ý….và cũng chẳng biết cái con người lạnh lùng của “Ông trùm Kevin” nhà ta đã đi đâu mất rồi mà những ngày qua suốt ngày thấy Long cười toe toét và bám theo Mỹ Hương k dời nửa bước làm bọn kia cũng thấy lạ, mắt tròn ngạc nhiên nhìn sự thay đổi nhanh đến chóng mặt cả về tính cách lẫn cách cư sử của 2 đứa luôn….
Hôm nay cũng vây, mới sáng sớm ra tên Long đã chạy vèo cái từ nhà Triệu Gia sang nhà Trương và chạy thẳng vào phòng 2 anh em nó gọi 1 con heo đang ngủ vùi trong đống chăn gối hỗn tạp kia dậy với tinh thần cực kì hưng phấn…..
_Mỹ Hương….Mỹ Hương dậy đi, mau dậy đi…._Long lay mạnh Mỹ Hương dậy khi nó đang ở trog chăn
_Cút…..Biến…. Đồ điên, biến đi để ta ngủ _Mỹ Hương nhăn mặt vơ gối ném vào mặt Long rồi lại rúc vào chăn ngủ tít mít tiếp
_Này, làm cái gì mà mới bảnh mắt ra đã sang đây gọi Mỹ Hương vậy???_ Anh Thắng bước ra từ trong phòng tắm, tựa lưng vào cửa nhìn Long khó hiểu
_Kệ ta, Mỹ Hương mau dậy đi…. Ta đưa mi đi chơi, đi ăn nè_ Long lay lay Mỹ Hương + dụ dỗ nó bằng đồ ăn
_Đi chơi, đi ăn hả?_ Mỹ Hương chui từ trong chăn ra, 1 mắt nhắm 1 mắt mở hỏi Long nhìn hắn bằng ánh mắt đầy nghi ngờ
_Phải_ Long gật đầu quả quyết
_Ok, đợi 15’ thôi _ Nói xong Mỹ Hương vùng dậy chạy cái vèo vào trong phòng tắm với vận tốc ánh sáng
Long nhìn theo cái sáng đó mà k khỏi phì cười, h hắn mới phát hiện ra rằng Mỹ Hương cực kì trẻ con luôn à, 19t rồi mà cứ như trẻ con mới lên 5 lên 6 ý, ham chơi ham ăn ==.
_Ha, tui cứ tưởng cậu k gượng dậy được mà giữ khoảng cách với Mỹ Hương chứ? _ anh Thắng nhìn Long cười cười
_Tui k nhường Mỹ Hương cho cậu đâu. Mà ý vậy là sao ??_ Long nhíu mày nhìn Thắng khó hiểu
_Đồ ngốc, nhớ hôm đó tui nói gì với cậu chứ?_ Anh Thắng lắc đầu
_NHớ, vậy nên mới bảo là k thua mà _ Long nhăn mặt
_haha, thằng ngốc. Mi quên mất 1 điều rằng cuộc đời ta còn có 1 người con gái nữa khiến ta phải ddien đảo sao? Mỹ định để người đó đi đâu vậy, ta nghĩ mi biết rõ hơn ai hết chứ _ Anh Thắng nhìn Long tự dưng lại bật cười
_Ý mi là….._Long bỏ lửng câu nói nhìn Thắng đầy ngờ vực
_Thật là, thế mi nghĩ với ta Băng Băng là gì vậy? Mi nghia ta yêu Mỹ Hương thật sao? Vậy còn Băng Băng là gì chứ? Mi biết tính ta sẽ k bao h đi lấy người con gái mình k yêu, mà người đó còn là chị của mi đó _Thắng nhìn Long cười đầy ẩn ý
_vậy mi k có tính cảm với Mỹ Hương sao?_ Long vỡ vạc ra; thật là hắn quên mất là Thắng đã yêu chị gái mình như thế nào
_Phải, ta với Mỹ Hương chỉ là tình cảm anh em thôi, 2 đứa qua thân nhau chẳng qua vì ta nuôi Mỹ Hương từ bé mà tính cách 2 đứa lại quá là hợp nhau thôi. Nhưng có lẽ nếu ta và Mỹ Hương k phải là anh em, và Băng Băng cũng k xuất hiện thì ta sẽ yêu nó đấy_ anh Thắng trầm ngâm rồi nhìn Long mặt đang đần ra mỉm cười
_Hừ, vậy mi vẫn còn yêu chị ấy sao?_Long liếc séo Thắng
_ĐƯơng nhiên và sẽ mãi mãi k bao h thay đổi_ Thắng ngước nhìn tấm ảnh người con gái mặc váy trắng, gương mặt xinh đẹp y như thiên thần kia đang mỉm cười hạnh phúc
Long cũng nhìn tấm ảnh người con gái đó, gương mặt đẹp tới thánh thiện vẫn luôn là người chị là hắn hết mực yêu thương và muốn bảo vệ khỏi vòng tay của quỷ giữ. Người chị đẹp rạng ngời nhưng giản dị, hiền hòa vãn luôn chăm cho hắn từng chút 1 khiến cho trái tim hắn chưa từng đi lạc hướng vào con đường xấu 1 lần nào cả….
Có lẽ hắn cũng yêu chị gái mình rất nhiều, yêu nhiều như tình yêu của Thắng dành cho Mỹ Hương vậy….
_mà này Thiên Long, ngày cậu về làm rể nhà họ Trương chỉ là truyện trước sau thôi nhỉ, cũng k còn xa đâu. Cậu cũng nên tính tới truyện gọi tôi 1 tiếng anh Thắng đi, tui hơn cậu tận 4 t lận đó_ Anh Thắng khoác vai Long nở nụ cười đắc trsi và đầy gian tà
_Xì, quên đi. Mi hành ta bao lâu này ta k chấp nhặt mi thì thôi, biến đi _ Long nhăn mặt, hất tay Thắng ra
_Haha..ha….
Thắng cười nhìn tên Long mặt đang đỏ lên vì giận mà k khỏi thấy thú vị…. Anh nghiệm ra 1 đều rằng : “chơi đùa với Triệu Lý Thiên Long là thú vị nhất….”
Mỹ Hương ra nhìn thấy 2 tên này 1 tên thì lườm còn 1 người kia thì cứ nhìn tên lườm mình cười cười làm nó chẳng hiểu giữa 2 con người này có truyện gì nữa cả. Long ném cho Thắng 1 cái nhìn cảnh cáo rồi lôi tuột Mỹ Hương đi lượn chẳng kịp để cho nó hỏi xem có truyện gì đang sảy ra ở đây….
Và nơi hắn đưa nó đến cũng chẳng phải nơi nào xa lạ cả, mất gần 2 tiếng đi oto là tới thôi…. Chinh là thành phố Hà Nội. Đỗ xe ở trung tâm thành phố Hà Nội hắn đưa nó đi dạo vòng khắp nơi, ngắm người ngắm cảnh đường phố Hà Nội thôi.Nó thì k hiểu sao cực kì phấn khởi luôn, cứ như là lần đầu tiên ra Hà Nội k bằng ý, chỉ chỏ khắp nơi trong khi hắn thì cứ nhìn nó cười hiền; trong mắt hắn ngoài nó ra thì chẳng con ai hay phong cảnh đẹp gì cỏ thể lọt vào mắt hắn được cả…..
_Vui chứ? Đói chưa, muốn ăn gì k?_ Hắn nhìn nó trừu mến, nhẹ nhàng hỏi
_KEM….._Nó trả lời k cần suy nghĩ gì luôn
_Được_ hắn khẽ gật đầu
Hắn dẫn nó đền 1 tiệm kem lớn, được bầy biệ khá bắt mắt và hai màu trắng và xanh lá tươi mát trông khá dễ thương…..
_Nè, nè….. trỗ này mắc lắm đó_ Nó nhìn tờ menu rồi đẩy tay hắn. Đúng là trỗ này đẹp, bắt mắt thật nhưng giá cả thì chẳng bắt mắt chút nào luôn.
_Nhưng kem lại ngon phải k? Cứ gọi đi k phải lo đâu_Hắn mỉm cười hiền với nó
_Ha, nhớ đó đừng ân hận…. Vậy chị ơi chi em 5